Kỷ Trường An nhíu nhíu mi, nhìn về phía Trình Vương.
Trình Vương cũng đầy mặt xấu hổ, hắn liếc mắt nhìn Thiên Linh Lung một cái, bên trong ánh mắt tất cả đều là trách cứ.
Đã nói trước là hôm nay Linh Lung chỉ được nghe lén, không thể tiết lộ thân phận, hiện giờ……
“Thập Nhất, ta……” Thiên Linh Lung còn muốn nói cái gì, Kỷ Trường An liền bước đi ra ngoài.
Trình Vương sửng sốt, chạy nhanh đuổi theo.
Hiện giờ Trình Vương ngoại trừ hoàng đế, người thứ nhất không thể đắc tội chính là Kỷ Trường An.
“Thập Nhất, là nàng một hai phải đi theo tới, bổn vương cũng không có biện pháp, ngươi ngàn vạn lần không cần tức giận!” Trình Vương đuổi kịp, cẩn thận đi bên cạnh.
“Trình Vương điện hạ, ngươi như vậy ta thật sự rất khó xử!” Kỷ Trường An thấp giọng nói, “Ta đã nói rồi, ta sẽ không lại giúp Lương Vương, ta sẽ giúp ngươi, vì sao ngươi vẫn không chịu tin tưởng ta?”
Trình Vương thở dài, “Ngươi nguyện ý giúp bổn vương, bổn vương khẳng định cao hứng, nhưng……”
“Nhưng ngươi không tin ta có phải hay không?” Kỷ Trường An nhìn Trình Vương.
“Bổn vương nghĩ không rõ, Linh Lung là thân phận quận chúa, lại xinh đẹp, gả cho ngươi thực xứng đôi, vì sao ngươi không chịu đáp ứng việc hôn nhân này?” Trình Vương cũng không nhịn được đề cao âm thanh.
Không sai, Trình Vương không tin Kỷ Trường An, trừ phi Kỷ Trường An hoàn toàn trở thành người của hắn.
Biện pháp Trình Vương có thể nghĩ đến chính là liên hôn.
Thiên Linh Lung là người hắn ngàn chọn vạn tuyển, hắn cho rằng Kỷ Trường An sẽ thích, nhưng……
“Trình Vương, nguyên nhân ta đã nói rồi, ta không nghĩ nói lại, nếu ngươi tin ta, ta giúp ngươi, nếu ngươi không tin, ta cũng không có cách nào khác!” Kỷ Trường An thấp giọng nói.
Trình Vương còn muốn nói thêm, liền thấy trong hoa viên phía trước có thân ảnh thập phần quen thuộc.
Bóng người trong hoa viên kia đúng là Tống Đoàn Viên.
Trình Vương nhìn Tống Đoàn Viên, đột nhiên nhớ lại lời đồn nghe được trước đó vài ngày.
Lương Vương luôn luôn thích nam sắc, trước đó vài ngày lấy danh nghĩa biên soạn sách sử cho Quốc Tử Giám chọn mấy cử nhân, kỳ thật là muốn mượn sức học sinh, thứ hai là tìm kiếm người trong lòng chính mình, nhưng nửa đường lại bị Kỷ Trường An đuổi tất cả học sinh đi.
Trước kia còn có tin tức Lương Vương và Kỷ Trường An đoạn tụ, cho nên mọi người đều nghĩ lầm là Kỷ Trường An đang tranh giành tình cảm.
Trình Vương nghe được tin đồn nhảm nhí, hỏi lại học sinh có những ai, danh sách tên lại làm Trình Vương cảm thấy thập phần hứng thú.
Tống Phúc Tin, là con trai Tống Đoàn Viên, là người trước đó cùng hắn đến Thiên Thành.
Còn có Lục Kiều Ân, Thu Kim Hồng, là huynh đệ kết nghĩa của Tống Phúc Tin, con nuôi của Tống Đoàn Viên.
Kỷ Trường An đột nhiên đi gặp Lương Vương, chẳng lẽ có quan hệ cùng Tống Đoàn Viên?
Hôm nay Tống Đoàn Viên muốn làm món gà, trong đó sẽ dùng đến tía tô, nàng nhớ rõ trong hoa viên Kỷ gia có, vì thế tiến đến hái.
Tống Đoàn Viên mặc một kiện áo dài quần dài màu hồng cánh sen đơn giản, tóc tản ra, chỉ đơn giản cắm một cây trâm, tuy nói so ra kém thiếu nữ mười tám tuổi thanh xuân, lại có sự điềm đạm và trầm tĩnh mà trên người thiếu nữ không có, đứng ở trong hoa viên, mỹ lệ, trong suốt, linh khí, phảng phất đựng toàn bộ tươi đẹp của thế giới.
Trình Vương sửng sốt một chút, cẩn thận suy nghĩ toàn bộ giao tiếp với Kỷ Trường An cho tới nay, cùng sự tình có quan hệ đến Tống Đoàn Viên, hắn sâu xa khó hiểu ngoái đầu liếc mắt nhìn Kỷ Trường An một cái.
Kỷ Trường An thấy ánh mắt Trình Vương nhìn Tống Đoàn Viên, một lòng đều phải nhảy ra tới, nhưng vẫn cực lực duy trì bình tĩnh mặt ngoài.
“Tống đại phu hái hoa làm cái gì vậy?” Trình Vương hỏi.
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Đó là tía tô, có thể làm hương liệu!”
“Tống đại phu chẳng những y thuật cao minh, còn làm đồ ăn ngon, ngay cả mẫu phi ta cũng vô cùng khen ngợi!” Trình Vương cười tủm tỉm nói.
Kỷ Trường An không muốn lại tiếp tục đề tài này, nhàn nhạt nói: “Trình Vương mời đi!”
Trình Vương ngoái đầu lại nhìn nhìn chằm chằm Kỷ Trường An: “Không nóng nảy, việc hôn nhân không nói được không quan trọng, bổn vương muốn lưu lại dùng bữa tối, không biết Thập Nhất ngươi có cho phép không?”