Chu Tế Tân thực kiên định gật gật đầu: “Từ sau ngày Đại Cát tới trấn Thanh Sơn tìm ta, trong lòng ta kỳ thật đã có chút dao động, bởi vì chênh lệch tuổi tác giữa ta và nàng quá lớn, nàng còn xem như đồ tôn của ta, ta sợ……Nhưng khi Đại Cát sinh bệnh, sắp không chịu nổi nữa, lúc ấy trong nội tâm ta tràn ngập sợ hãi, đây là lần đầu tiên trong gần 40 năm cuộc đời ta cảm nhận được sợ hãi như vậy!”
“Nhiều năm như vậy, ta đi theo sư huynh vào nam ra bắc, đã trải qua vinh hoa Phú Quý, cũng đã trải qua nước mất nhà tan, hiện giờ tới tuổi này, vốn hẳn nên có nội tâm yên lặng, sống giữa núi sông thiên nhiên, ta vẫn luôn cảm thấy chính mình có thể cười xem phù hoa ngoài kia, tuy rằng không thể biến cuộc sống mỗi ngày thành tình thơ ý hoạ, nhưng ít nhất cũng có thể biết ấm lạnh, ăn ngon, bình đạm là phúc, nhưng ở nháy mắt kia, ta phát hiện tu vi của ta còn chưa đủ, tâm của ta vì Đại Cát mà động. Động tâm, cho nên không thể tĩnh!”
Chu Tế Tân ngước mắt, thập phần nghiêm túc mà nhìn Tống Đoàn Viên, “Tuổi tác của ta lớn, Đại Cát còn trẻ, cả đời mà đại nương nói, ta không biết chính mình có thể làm được hay không, nhưng ta bảo đảm, chỉ cần ta còn có thể đi được một bước, ta sẽ cùng Đại Cát nâng đỡ lẫn nhau, chỉ cần ta còn có thể ăn một ngụm cơm, ta sẽ cùng Đại Cát đồng cam cộng khổ!”
Tống Đoàn Viên quay mặt đi, chớp chớp mắt, nhịn nước mắt trở về.
Nàng vẫn luôn cho rằng Chu Tế Tân là bởi vì trách nhiệm mới chịu đáp ứng những lời kia của Đại Cát, rốt cuộc Chu Tế Tân đã sắp 40 tuổi, nhàn vân dã hạc đã quen, cũng cô độc đã quen, giống như nam nữ thanh niên lớn tuổi ở hiện đại, quen sinh hoạt một mình, rốt cuộc không dung được nhiều người, lại không có nghĩ đến, Chu Tế Tân nguyện ý thay đổi, nguyện ý đi cùng Đại Cát.
“Được, ta muốn ở trước khi ta rời đi, nhìn thấy ngươi và Đại Cát thành thân, được không?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Chu Tế Tân gật gật đầu: “Ta đã cho người gấp gáp làm áo cưới, nếu thuận lợi, ba ngày sau liền có thể!”
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, nàng bên này còn muốn thu thập một chút, chờ Tiếu Tiếu và Phúc Truyền đều đi học, Bình Thản đường và Thiên An Các bên kia cũng cần dặn dò một chút, ba ngày cũng vừa lúc.
Trên mặt Chu Tế Tân tất cả đều là vui mừng, “Ta đây liền đi chuẩn bị!”
Chu Tế Tân hưng phấn xoay người liền đi.
“Chu đại phu!” Tống Đoàn Viên gọi hắn lại, “Kỳ thật hôn lễ như thế nào không quan trọng, có nghi thức là được, quan trọng là cuộc sống sau này!”
Chu Tế Tân nghiêm túc nói: “Nương, lễ nghi thành thân rất quan trọng, áo cưới đỏ, một cây cân, nhất sinh nhất thế nhất song nhân, như vậy mới là Đại Cát chân chính gả chồng!”
Trong mắt Tống Đoàn Viên lại lần nữa nóng lên.
Nương…… Nàng lại có thêm một người con rể sắp 40 tuổi……
Tống Đoàn Viên nhìn thân ảnh Chu Tế Tân hưng phấn đi xa, lau lau nhiệt lệ trong mắt, cũng không biết là bị Chu Tế Tân cảm động hay là bị kích thích……
Xong rồi, chênh lệch giữa nàng và tiểu thịt tươi càng lúc càng lớn……
Tống Đoàn Viên vỗ về cái trán, tê liệt ngã xuống ở bên bàn đá, có cái đai buộc trán thì tốt rồi, nàng muốn bệnh một hồi……
“Phu nhân, phu nhân, công tử tới!” Lúc này, Giang Long hưng phấn tiến đến.
Tống Đoàn Viên hơi thở mong manh ngước mắt lên: “Công tử nào……”
Tống Đoàn Viên ngước mắt, liền thấy Kỷ Trường An một thân y phục màu xanh, trên mặt mỉm cười đứng ở trước mặt nàng.
Tống Đoàn Viên ngẩn ra, chớp chớp mắt, cho rằng chính mình gặp ảo giác.
Kỷ Trường An không phải đang ở Thiên Thành trù tính sự tình chống lại ôn dịch sao, sao lại tới trấn Thanh Sơn?
“Còn vị công tử nào chứ, tự nhiên là Kỷ công tử!” Giang Long không nhìn thấy sự hoảng hốt của Tống Đoàn Viên, còn tưởng rằng trời nóng, Tống Đoàn Viên có chút bị cảm nắng, liền chạy nhanh tiến lên hỏi, “Phu nhân, phu nhân vẫn ổn chứ?”