Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 696 - Chương 696. Về Hướng (2/2)

Chương 696. Về hướng (2/2) Chương 696. Về hướng (2/2)

Thu Trác Thị dùng khăn đè đè khóe môi: "Ngươi không phải có thể nhìn mặt khám bệnh sao, như thế nào, hôm nay không nhìn ra sao?”

Tống Đoàn Viên cười nói: "Khám mặt chỉ có thể khám ra một phần bệnh tật, cũng không phải toàn bộ, nhưng hiện giờ nhìn sắc mặt phu nhân hồng nhuận, người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, thân mình hẳn là thập phần lanh lẹ mới đúng!”

Thu Trác Thị cười nói: "Cái này là tự nhiên, hiện giờ lão gia nhà ta đại thắng trở về, trong lòng ta tự nhiên vui mừng!”

Tống Đoàn Viên cười cười, cũng không nói chuyện nữa, đứng ở một bên. Thu Mâu Mâu đứng trong chốc lát, tìm một cơ hội hỏi Tống Đoàn Viên: "Tống đại nương, Tống nhị công tử đi theo quân đội cha ta cùng nhau trở về sao?”

“Hẳn là vậy!” Tống Đoàn Viên nhàn nhạt đáp.

Thu Mâu Mâu gật gật đầu, trong lòng vui mừng, không nhịn được ngẩng cổ hy vọng.

Thu Trác Thị ở một bên lạnh lùng nhìn, ánh mắt lãnh ám.

Thu Mâu Mâu trước kia kiên quyết không chịu gả cho Trình Vương như vậy, Thu Trác Thị liền cảm thấy không thích hợp, mấy ngày nay xếp mấy thân tín vào trong viện Thu Mâu Mâu, tuy rằng không có tìm được chứng cứ, nhưng nghe nói Thu Mâu Mâu vẫn luôn thêu một cái túi tiền, hẳn là thêu cho một nam tử, cho nên Thu Trác Thị liền liền hiểu, trong lòng con gái nàng đã có người.

Thu Trác Thị muốn tóm người này ra, làm cho Thu Mâu Mâu hết hy vọng.

“Tới tới!” Không biết ai hô một tiếng, người trước mặt bắt đầu chen chúc, ngước mắt có thể nhìn thấy cờ của Thu gia, xem ra là quân Thu gia tới!

Tống Đoàn Viên sợ bị xô đẩy, đang muốn né tránh một chút về phía sau, Thu Mâu Mâu lập tức lôi kéo Tống Đoàn Viên đứng ở địa bàn Thu gia.

Thu gia hiện giờ đứng ở trên đài cao bên đường phố, là vị trí Hoàng Thượng an bài riêng cho Thu gia, cho nên bá tánh bình thường không dám tới gần.

Tống Đoàn Viên cười hướng Thu Mâu Mâu nói lời cảm tạ.

Thu Mâu Mâu lắc đầu, cùng Tống Đoàn Viên song song đứng chung một chỗ, mắt trông mong ngóng chờ người trong lòng xuất hiện.

Chậm rãi, tiếng vó ngựa truyền đến, đi tuốt đàng trước mặt tự nhiên là hộ quốc công Thu Kim Hồng lần này đã lập được công lớn, hắn một thân khôi giáp màu đen, khuôn mặt tuy rằng có chút già nua mỏi mệt, nhưng vẫn tuấn mỹ uy nghiêm, ở trong tiếng hoan hô của bá tánh, mặt vô biểu tình mang theo đại đội đi tới.

Thu Trác Thị lúc đầu tâm tư vẫn còn ở trên người Thu Mâu Mâu, lúc này nhìn thấy Thu Kim Hồng, lập tức đứng dậy, trong mắt đựng đầy đắc ý cùng ngưỡng mộ.

Đây là phu quân của nàng, vinh quang của hắn tự nhiên chính là vinh quang của nàng, mà người có thể cùng hắn sóng vai đứng chung một chỗ, chỉ có nàng!

Tâm tư của Tống Đoàn Viên lại không ở trên người Thu Kim Hồng, nàng liếc mắt nhìn khắp nơi một cái, lại không có nhìn thấy Tống Phúc Tin.

Trong lòng Tống Đoàn Viên không nhịn được có chút khẩn trương lên, xếp khăn trong tay thành hình loa, cẩn thận tìm lại ba lần.

“Tống đại nương, kia không phải Tống nhị công tử sao!” Thu Mâu Mâu đột nhiên chỉ vào một tiểu tướng áo đen bên cạnh Thu Kim Hồng nói.

Tống Đoàn Viên ngẩn ra, sau đó mới dừng ánh mắt ở trên mặt người kia.

Quả thật là Tống Phúc Tin, sắc mặt ngăm đen, hơn nữa khôi giáp uy vũ kia, Tống Đoàn Viên trước đó vẫn luôn tìm kiếm Tống Phúc Tin mặc trường bào, không nghĩ tới Tống Phúc Tin lập tức biến thân thành tiểu tướng áo đen, cho nên không có nhận ra được.

“Tống nhị ca mặc khôi giáp rất đẹp!” Thu Mâu Mâu thấp giọng nói.

Tống Đoàn Viên cười cười.

Lúc này, Lục Kiều Ân đi ở bên cạnh Tống Phúc Tin phát hiện ra Tống Đoàn Viên, liều mạng hướng tới Tống Đoàn Viên vẫy tay.

Tống Đoàn Viên cười cười, cũng phất phất tay.

Trình Vương đi lên trước, cùng Thu Kim Hồng khách sáo hai câu, ánh mắt dừng ở trên người Tống Phúc Tin.

Bình Luận (0)
Comment