Chương 178: Cửa đá
Chương 178: Cửa đáChương 178: Cửa đá
"ù~I"
Một trận âm thanh hòa lẫn với tiếng gió đồng thời thu hút sự chú ý của cả hai người.
Có một người đứng ở bên phải cổng tòa nhà, nhảy lên vẫy tay chào hai người.
Là tên mập.
"Xem ra bọn họ đã có phát hiện rồi." Tên công tử đột nhiên nói.
Trên đường trở về, Giang Thành liếc nhìn khu rừng mà những người khác đã nhắc đến trước đó. Bìa rừng cách tòa nhà khoảng trăm mét, bên ngoài có những cây cối bình thường, nhưng càng vào sâu, sự phát triển của cây cối càng trở nên cường điệu.
Thậm chí có thể nhìn thấy những tán cây cao chót vót của những cây trong cùng từ xa.
E rằng phải cao đến hàng chục mét.
Toàn bộ khu rừng được bao phủ bởi một bầu không khí kỳ lạ, khoảng cách giữa các cây cối rất nhỏ, từ vị trí của hắn nhìn vào, dường như có một làn sương đen lơ lửng bên trong.
Nó giống như... sương mù trong tòa nhà lúc đầu, màu đen, vô hình và không có thực chất, có kết cấu tương tự như cát mịn, sẽ tan biến chỉ bằng một cái búng nhẹ của tay.
Nhìn thấy bác sĩ và tên công tử đi tới trước mặt, tên mập vội vàng tiến lên vài bước, sau đó nhanh chóng nói: "Hai người mau tới xem đi, bọn họ đã tìm ra đồ vật ở bên trong rồi."
"Đồ vật gì?" Giang Thành hỏi.
Mím môi, tên mập liếc nhìn tên công tử bên cạnh đang nhìn chằm chằm mình, sau đó lại chuyển ánh mắt về phía Giang Thành nói: "Một cánh cửa bí mật."
Dưới sự dẫn đường của tên mập, cả ba cuối cùng cũng gặp được đại đa số mọi người ở một góc khuất.
Nữ mô tô và nữ leo núi rúc vào nhau thì thầm, trong khi Loli nhìn chằm chằm vào hai người họ với ánh mắt bất mãn, người đàn ông cao 2 mét vẫn đứng sau lưng cô ta.
Người đàn ông này tuy rằng cao lớn, nhưng lại không có chút nào cho người ta cảm giác uy nghiêm lực lưỡng. Giang Thành đã từng nghe qua giọng nói của anh ta, không những không bá đạo mà còn hơi dẹo.
Nhận ra Giang Thành đang nhìn mình, người đàn ông cao 2 mét chợt sửng sốt, sau đó lúng túng quay mặt đi.
Sau đó Loli tựa như cũng chú ý tới tình cảnh khó khăn của người đàn ông cao lớn, vỗ nhẹ vào tay anh ta, rồi kiếng chân lên, dùng hết sức để đến gần người đàn ông đó, nói vài câu gì đó.
Người phụ nữ lớn tuổi ngồi trên một cột đá cách cửa bí mật khoảng 3- 4 mét, không nói gì, vì lý do ánh sáng nên không thể nhìn rõ nét mặt của chị ta.
Nhìn thấy tên mập dẫn hai người còn lại tới, nữ mô tô và nữ leo núi đang chặn cửa đều tự giác tránh ra, lúc này cánh cửa hoàn toàn lộ ra trước mặt bọn họ.
Đây là một cánh cửa đá.
Nó nằm ở phía bên trái của tòa nhà, gần như nằm trong phạm vi tìm kiếm của cô gái lolita và người đàn ông cao lớn, nhưng nhìn vào khung cảnh hiện tại, rất có thể hai người nữ mô tô đã đến trước.
Theo lý mà nói, đây cũng không phải là chuyện gì to tát, dù sao nhiệm vụ cũng vừa mới bắt đầu, lúc này khả năng tìm ra manh mối mấu chốt là rất mong manh.
Hơn nữa cánh cửa đá vẫn còn đang đóng.
Toàn bộ thân cửa đá được làm bằng những loại đá thô nhất, trên đó vẫn còn nhiều vết đánh bóng, tông màu tổng thể là tối, dưới ánh sáng xám hiện ra màu đỏ nhạt tương phản.
Cảm giác như toàn bộ cánh cửa đã từng ngập trong máu, dù đã được vớt lên và rửa sạch nhưng vẫn còn máu thấm vào.
Tên mập không khỏi giật mình trước ý tưởng đột nhiên xuất hiện trong đầu này.
Anh ta hít một hơi thật sâu, tiến về phía trước vài bước để có thể đến gần bác sĩ nhất có thể, từ khi bước vào tòa nhà này, một số suy nghĩ kỳ quái thường xuyên nảy ra không thể kiểm soát được.
Anh ta duỗi ngón tay ra, nhéo thật mạnh vào thái dương. Anh ta cảm thấy sau khi đến đây, có thể mình đã sợ hãi và căng thẳng quá mức, thường xuyên nảy sinh những suy nghĩ lung tung bừa bãi.
Đều tại những câu chuyện của người phụ nữ thật đáng sợ, nghe như những cảnh trong phim kinh dị.
Tên công tử quay đầu lại, nhìn hai người nữ mô tô rồi hỏi: "Đã thử qua "Chúng tôi đã hợp lực cùng nhau đẩy mấy lần," Nữ leo núi trả lời trước,"Nhưng cửa không hề dịch chuyển, chắc là không phải mở ra như thế." Câu cuối cùng nói không quá lớn, chỉ là suy đoán của cô ta mà thôi.
Dù sao đây là một cánh cửa đá không biết đã trải qua bao nhiêu năm bụi bặm, cho dù có thể đẩy ra được, chắc chắn cũng sẽ cần rất nhiều sức lực.
Giang Thành bước tới phía trước chậm rãi chạm vào cánh cửa, đặc biệt là vị trí mép khe cửa, tên công tử thì lùi lại vài bước, tìm kiếm cơ quan ở gần những cột đá gãy và trong đống đổ nát.
Ngay khi tên mập đang không tự chủ nhớ lại những lời người phụ nữ đã kể, Giang Thành đột nhiên phát ra một tiếng: "Hả?"
Âm thanh này rất đột ngột, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Giang Thành hướng sang bên trái bước một bước, sau đó đứng sát tường, nhìn về phía cửa với một góc gần như song song, mấy giây sau, dường như vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng, hắn lại đổi góc độ ba bốn lần.
Nhưng cho đến cuối cùng, hắn vẫn tỏ vẻ nghỉ ngờ.
"Anh phát hiện ra cái gì rồi?" Nữ mô tô nuốt nước bọt hỏi.
Trước khi bọn Giang Thành đến, cô ta đã nghiên cứu rất lâu nhưng không tìm thấy gì đặc biệt, nó chỉ là một cánh cửa đá bình thường mà thôi.
"Trên cửa có thứ gì đó," Giang Thành nói,"Chắc là một loại hoa văn chạm khắc nào đó, nhưng chỉ có thể dùng tay sờ vào, chứ không thấy được."
Hắn còn chưa nói xong, hầu như tất cả mọi người đều lao tới, tranh nhau đưa tay chạm vào cửa đá, sau đó, trên mặt mỗi người đều hiện lên một tia sáng khác nhau.
Quả thực đây là vết khắc, nhưng rất nông, không nhìn thấy được, chỉ có thể dùng tay sờ vào.
Tên công tử nghĩ ngợi một chút, lùi lại sau vài bước, vốc một nắm đất trên mặt đất ném lên cửa đá, trong chốc lát, hình chạm khắc trên cửa đã hiện ra.
Đó là một sinh vật gần giống như cá, trên đầu có mọc sừng, thân hình mập mạp, toàn thân phủ đầy vảy dày đặc, càng khó tin hơn là đằng sau thứ này có hai đôi cánh giống như dơi.
Cặp trên cùng lớn hơn, cặp ở dưới hơi nhỏ hơn.
Không có tứ chỉ, vị trí tứ chỉ đều là như vây cá, nhưng dày hơn vây cá liên hệ nhất định trong quá trình tiến hóa của sinh vật dưới nước với sinh vật trên cạn.
Không biết là bị mờ đi, hay là hoàn toàn không hề sơn vẽ gì, tóm lại là không thấy bộ phận nào giống mắt, chỉ có một cái miệng lớn gần như há ra một nửa cơ thể.
"Cái quái quỷ gì thế này?" Giọng nói đó phát ra từ nữ leo núi, đôi mắt cô ta mở to, tính đến hiện tại, cô ta đã trải qua năm nhiệm vụ, cũng đã gặp qua rất nhiều chuyện khó tin, nhưng đây là thứ tà môn nhất.
Trước đây bọn họ đều đối phó với những con quỷ chân chính, phần lớn là những con quỷ xấu xa tìm cách trả thù, cũng có một số ít kẻ biến thái khi còn sống đã là biến thái, sau khi chết càng trở nên trắng trợn hơn.
Nhưng lần này... cổ họng cô ta không thể khống chế mà cuộn lên, không khỏi nghĩ đến đoạn ghi âm mà người phụ nữ lớn tuổi đã nhắc tới, người trong đoạn ghi âm rõ ràng đã bị thứ gì đó tấn công.
Hơn nữa quan trọng nhất là... thứ đó đi ra từ biển.