Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 199 - Chương 199: Lũ Quét

Chương 199: Lũ quét Chương 199: Lũ quétChương 199: Lũ quét

Bị lây nhiễm cảm xúc của người đàn ông tóc vàng, vẻ mặt ba người Giang Thành cũng trở nên thận trọng, ngay cả Trần Nhiên biểu hiện ra rất tùy ý cũng đã bất giác thu lại rất nhiều.

"Mấy ngày sau xảy ra chuyện gì?" Giang Thành bình tĩnh hỏi.

Người đàn ông tóc vàng mím môi, sau đó nhấp một ngụm rượu lớn, người phụ nữ phục vụ không biết là phân tâm, hay là bị sắc mặt của người đàn ông tóc vàng dọa sợ, mà không bước tới rót đầy rượu vào ly.

"Mấy ngày sau, người phụ trách canh giữ bìa rừng đột nhiên xông vào nhà tôi, vui mừng nói với tôi rằng, những người mất tích trước đó... đã trở về."

"Đã trở về?" Tên mập trợn tròn mắt.

Giang Thành liếc tên mập một cái, anh ta lập tức im lặng.

"Đúng vậy, bọn họ đã trở về." Người đàn ông tóc vàng ngưng một chút, rồi tiếp tục nói: "Bất luận thế nào, thì đây cũng là một chuyện rất tốt của thị trấn, người già lại có con, đàn bà lại có chồng, con cái... .... lại có bố."

"Đêm hôm đó, chúng tôi ở trong thị trấn hoan ngênh chiêu đãi các dũng sĩ trở về, thị trấn đã rất lâu không náo nhiệt như vậy rồi. Mọi người đều mang ra loại rượu ngon nhất mà họ đã sưu tầm được, những người đàn ông hẹn ước không say không về."

"Trong lúc uống rượu, bọn họ đã kể lại chuyện xảy ra sau khi vào rừng..."

Từ đây trở đi, ký ức của người đàn ông tóc vàng bắt đầu trở nên không rõ ràng, có lẽ đó là vấn đề của chính anh ta, hoặc có lẽ ký ức của những người đàn ông ra khỏi rừng đã xuất hiện sai lệch.

Tóm lại, theo ký ức của người đàn ông tóc vàng với tư cách là trưởng trấn, không lâu sau khi những người thợ săn vào rừng, bọn họ gặp phải một trận mưa lớn hiếm thấy, gây ra lũ quét.

Khi đó bọn họ đang ở vùng trũng, ít chỗ để ẩn náu, lũ quét dữ dội đến mức những ai không kịp né tránh đều bị cuốn trôi trong tích tắc, chờ sau khi lũ quét qua đi, lúc điểm danh quân số thì phát hiện thiếu mất một người.

Người đó là một thợ săn còn rất trẻ, nhưng kinh nghiệm phong phú, được coi là một trong những thủ lĩnh của đội.

Tình cảm của những người dân trong thị trấn với nhau rất thắm thiết, đầu là những anh em chơi †Y nhỏ đến lớn. đương nhiên không thể bỏ rơi anh ta, nên dù biết là lành ít dữ nhiều, nhưng vẫn men theo hướng chảy của lũ quét để tìm người.

Không đúng, chính xác hơn là tìm thi thể.

Người dân bị lũ quét cuốn trôi gần như không còn cơ hội sống sót, nhất là ở trong núi sâu.

Tất cả những gì bọn họ phải làm là mang thi thể về để an táng.

Nếu như có thể.

Lúc này, bọn họ đã từ bỏ việc tìm kiếm người mất tích trước đó, bởi vì dựa vào suy đoán về thời tiết, rất có khả năng bọn họ cũng sẽ gặp phải thảm họa tương tự như lũ quét, cơ hội sống sót gần như rất mong manh.

Nhưng điều không ngờ tới là, men theo hướng dòng nước trong núi, bọn họ vậy mà đã đến một nơi trước đây chưa từng đến.

Nơi này nằm ở sâu trong rừng, tại đây bọn họ đã phát hiện ra một tảng đá khổng lồ.

Tảng đá có màu trắng tinh khiết, trên đó có ánh sáng kỳ lạ đang trôi nổi.

Rất hiển nhiên, tảng đá trước đó chắc là bị đất cát che mất, bây giờ bởi vì xảy ra lũ quét, nên mới xối đi hết để hiện ra.

Bọn họ ngạc nhiên khi phát hiện gần tảng đá có cây ăn quả, trái trên đó ăn ngọt vô cùng, có một dòng suối uốn khúc dọc theo phiến đá, nước trong đến mức có thể nhìn thấy cả cá bơi lội bên dưới...

Những người đàn ông nói về tảng đá bí ẩn đến mức nào, mọi người trong thị trấn nghe đều ngây ra.

Đến nỗi mà bọn họ đã quên mất mục đích ban đầu của mình là tìm người.

Cũng chả trách bọn họ lại có hứng thú với nơi đó, hiện tại biển cả đã không còn là sự tồn tại giống như mẹ nữa, việc kiếm được thức ăn từ biển ngày càng trở nên khó khăn hơn, tảng đá bí ẩn tình cờ được phát hiện vừa hay bù đắp cho sự thiếu hụt của nguồn cung cấp.

Đặc biệt vẫn là nguồn nước tuyệt vời, có vẻ như việc di cư cũng là một lựa chọn rất tốt...

Hầu như không cần phải bàn cãi, mọi người nhất trí quyết định ngày mai thợ săn sẽ dẫn đường, mọi người đi vào rừng xem xét.

Đêm đó, người đàn ông tóc vàng là trưởng trấn bởi vì vui quá, nên uống rất nhiều rượu, mới nửa bữa tiệc đã phải có người cõng về.

Anh †a nằm trên điường nữ eav thì mê man bỉ ai đá vỗ cho tỉnh. là loại vỗ rất mạnh, người đến hình như đang rất vội, liên tục nhỏ giọng gọi tên anh ta.

Nhưng khi người đàn ông tóc vàng mở mắt nhìn người đó, tâm trí vốn đang hôn mê bất tỉnh của anh ta bỗng bừng sáng, không những sáng lên mà ngay cả tóc cũng dựng đứng.

Người đàn ông ngồi xổm trước mặt đầu bù tóc rối, người đầy bùn đất, chỉ có hai con mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào anh ta. Nhưng dù vậy, người đàn ông tóc vàng nhìn thoáng qua vẫn nhận ra ngay!

Chính là người thanh niên đã bị lũ quét cuốn trôi!

Nhưng... không phải anh ta đã chết rồi sao?

Chẳng lẽ... ?!

Ngay khi người đàn ông tóc vàng đang run lên vì sợ hãi, nói không nên lời, thì người thanh niên bị lũ quét cuốn trôi lên tiếng.

"Trưởng trấn," Anh ta nói với giọng đầy nghẹn ngào,"Chúng tôi gặp phải một trận lũ quét, ngoại trừ tôi, những người khác trong đội đều đã chết rồi!"

"Cái gì?!"...

Nghe vậy, cảm xúc của tên mập nhất định cũng giống như trưởng trấn trước đây, trái tim treo lên tận cổ họng. Nếu như những gì đám đàn ông trở về bên ngoài kia nói là sự thật, vậy thì người thanh niên trước mặt chính là quỷ!

Nhưng nếu điều người thanh niên nói là sự thật thì sao?

Vậy thì những người đàn ông ở bữa tiệc bên ngoài... lại cái quỷ quái gì vậy?

Nhưng sau đó, đầu óc của tên mập đã quay lại, anh ta lập tức chắc chắn, lời nói của người thanh niên lẻn vào phòng người đàn ông tóc vàng chắc là sự thật, anh ta mới là người.

Nếu không... tên mập nhìn người đàn ông tóc vàng mặt tái mét, hôm nay có lẽ anh ta đã không có cơ hội ngồi đây kể cho mình nghe câu chuyện này rồi.

Trong lòng chợt ớn lạnh, những thứ bên ngoài thực là tà môn, có điều đáng sợ hơn là... tảng đá màu trắng mà người đàn ông tóc vàng nhắc tới.

Trong lời kể của Tô Tiểu Tiểu, cũng từng xuất hiện một tảng đá màu trắng quỷ dị.

Đồng thời, trên tảng đá chất đống vô số xương trắng.

Hữn nữa nhữna vương trắnna đá còn có thể eếnn dâv điết chết những người đến gần.

Chỉ sợ những thứ mà hai chị em Tô Tiểu Tiểu gặp phải chính là những người đàn ông "trở về" từ rừng trong câu chuyện của người đàn ông tóc vàng.

Bọn họ là cái gì?

Quỷ?

Tên mập nghĩ đi nghĩ lại, nhưng cứ cảm thấy không giống, bọn họ không phù hợp với hình tượng của quỷ trong đầu anh ta, mà giống như những tồn tại quỷ dị điều khiển hành động thông một loại bản năng nào đó hơn.

Như thể có thứ gì đó sâu xa hơn đang điều khiển bọn họ, nhưng trưởng trấn nhất thời không biết.

Về phần sau đêm đó đã xảy ra chuyện gì, người đàn ông tóc vàng không đề cập đến, nhưng từ ánh mắt của anh ta có thể cảm nhận được thị trấn sau đêm đó đã phát sinh những thay đổi to lớn.

Bởi vì câu tiếp theo của anh ta là: "Tôi dẫn theo những người đàn ông còn lại trong thị trấn..."

Còn lại...

"Cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy tảng đá đó." Ánh đuốc chiếu vào khuôn mặt dao khắc rìu chạm của người đàn ông tóc vàng chập chờn lúc tối lúc sáng, anh ta lại mở miệng, giọng khàn khàn như thể nuốt phải cát: "Xung quanh tảng đá là một vùng đất chết cằn cỗi, không có cỏ cây, lớp đất đỏ sậm trông như đã thấm đẫm máu, trên tảng đá..."

Anh ta ngưng một chút, rồi đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe như sắp chảy ra máu,"Tầng tầng lớp lớp chất đầy thi thể của những người dân thị trấn! Nam nữ già trẻ đều có, tất cả những người mất tích đều ở đây!"
Bình Luận (0)
Comment