Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 362 - Chương 362: Quay Video

Chương 362: Quay video Chương 362: Quay videoChương 362: Quay video

Nhưng điều mà người đàn ông không chú ý tới chính là, mấy người trước mặt anh ta đều đồng thời liếc nhìn vị trí ngăn kéo một cái, sắc mặt của Nguy Tân Đình lại càng thay đổi nhiều hơn.

"Tiếp theo thế nào?" Lưu Quốc thấp giọng hỏi.

Người đàn ông xua tay ra hiệu không được ngắt lời mình, hít một hơi thật sâu nói tiếp: "Lúc đó tôi cũng bắt đầu có hơi tức giận rồi, nên yêu cầu Mậu Thân im miệng, hoặc là rời đi, lúc đó trời đã tối, đại khái khoảng ... khoảng 9,10 giờ gì đó." Người đàn ông nói thêm.

"Khi nghe thấy tôi đuổi cậu ấy đi, Mậu Thân lập tức sợ hãi, sau đó cúi đầu không nói gì thêm nữa."

"Tôi từ trong tủ quần áo, lấy ra một chiếc chăn cho cậu ấy, để cậu ấy ngủ trên sô pha, thật ra phòng của tôi cũng ở trong văn phòng này."

"Tôi thấy cậu ấy thực sự cũng đáng thương, nên lấy thêm một cái chăn, ở lại đây cùng với cậu ấy." Anh ta chỉ vào chiếc ghế sô pha đối diện nói: "Lúc đó tôi nằm ở kia."

"Chắc hẳn cũng là do đã vật lộn cả ngày, nên chẳng bao lâu, tôi đã ngủ say."

"Nửa đêm thì tôi bị đánh thức bởi một âm thanh rất kì lạ, vừa mở mắt ra, phát hiện cả căn phòng đều tối om, nhưng trướcc khi tôi đi ngủ, rõ ràng là đèn vẫn sáng."

"Tôi lập tức bừng tỉnh, vô thức đi mò mẫm tìm Mậu Thân, nhưng lại trống không." Sắc mặt người đàn ông hơi thay đổi: "Cậu ấy không có ở trên ghế sô pha."

"Lúc đó tôi có hơi hoảng, nhưng lại không dám gọi tên cậu ấy, bóng tối ở đây mang đến cho tôi một cảm giác rất khó tả".

"Tôi từ từ với tay tới vị trí công tắc đèn, sau đó bật đèn lên."

"Lúc này tôi mới phát hiện ra Mậu Thân không có trong phòng, mà loạt âm thanh kỳ lạ kia... là phát ra từ trong tủ quần áo, kiểu âm thanh hơi rung chuyển."

"Tôi lấy hết can đảm mở cửa tủ ra, Mậu Thân cậu ấy đang trốn trong tủ quần áo, đôi mắt trừng lên đỏ ngầu, cậu ấy co ro thật chặt ở phía trong cùng của tủ quần áo, tôi phải tốn rất nhiều công sức mới kéo được cậu ấy ra ngoài."

"Tôi trông bộ dạng của cậu ấy là sợ hãi đến tột độ, cơ thể run rẩy như môt cái sàng vâv" "Tôi còn chưa kịp hỏi cậu ấy có chuyện gì, thì cậu ấy đã khóc và nói với tôi rằng, cậu ấy đã sai rồi, cậu ấy không nên làm như vậy, nó đến rồi, nó đến tìm cậu ấy rồi."

"Tôi đã bảo cậu ấy đừng suy nghĩ lung tung, lúc đó tôi đã liên hệ trước với bác sĩ tâm lý cho cậu ấy, chờ trời sáng liền đưa cậy ấy đi ngay."

"Nhưng cậu ấy nói vô dụng thôi, nó đã nhắm vào cậu ấy rồi, sau đó cậu ấy từ từ kéo ống quần của mình lên..." Nói đến đây, người đàn ông cứng đờ vặn vẹo cái cổ, vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.

Lưu Quả hạ giọng: "Anh đã nhìn thấy cái gì?"

"Ấn kí!" Người đàn ông kinh hãi nói: "Trên mắt cá chân của cậu ấy có năm vết móng vuốt đẫm máu, là bị người ta dùng móng tay đào ra!"

"Mậu Thân nói không sai, thứ đó... ở ngay đây!"...

Tại một quán cà phê nhỏ.

Tầng hai.

Mấy chiếc bàn nhỏ được xếp lại với nhau, có hơn 10 người ngồi đứng quanh bàn, gần như chiếm hết cả chỗ.

Trần Di dừng cây bút trong tay lại, nhìn Lưu Quốc phía đối diện nói: "Còn gì nữa không?"

Lưu Quốc gật gật đầu: "Cái tên Lý Mậu Thân này trước khi bị quỷ sát hại là làm nghề livestream bán hàng, nhưng theo Giám đốc Triệu của kho hàng nói, thực sự khiến Lý Mậu Thân gặp rắc rối này, có lẽ là công việc trước đây của anh ta."

"Công việc gì vậy?"

Lưu Quốc thở ra, trầm giọng nói: "Livestream linh dị."

"Lý Mậu Thân gia nhập ngành livestream này khá muộn, thị trường đã bị chia cắt, muốn tích lũy người hâm mộ rất khó, cho nên anh ta đã tìm một cách mới mẻ." Nguy Tân Đình nói: "Quay một số video linh dị để thu hút sự chú ý của mọi người, qua đó thu hút lưu lượng truy cập và người hâm mộ đến với chính mình."

"Bởi vì quay video linh dị, từ đó đã trêu chọc vào những thứ không nên trêu chọc?" Hoa Lạc nhíu mày, cái này kể ra cũng có lý.

Trong các bộ phim kinh dị của nước ngoài thường có những tình tiết như, một số người trẻ tuổi vì theo đuổi cảm giác kích thích, đã thành lập một nhóm để thám hiển các ngôi nhà quỷ ám, nơi đã từng xảy ra các vụ án mạng, cuối cùng bị quỷ truy sát đến khóc lóc đòi tìm cha tìm mẹ.

Có vẻ như lần này đã chuyển đến trong nước rồi. "Có bản gốc của video mà anh ta từng quay không?" Tiêu Thái Langsau khi suy nghĩ một lúc hỏi.

Bây giờ anh ta lúc nào cũng cầm con dao trong tay, thậm chí khi đi vệ sinh còn kẹp dưới nách khiến không ai dám đứng cạnh và tè cùng.

Lưu Quốc lắc đầu: "Không, theo như Giám đốc Triệu nói, mặc dù video do Lý Mậu Thân quay thu hút rất nhiều sự chú ý, nhưng chúng thường bị báo cáo và dừng lại vì quá đáng sợ rùng rợn, sau này, chúng bắt kịp xu hướng, toàn bộ đã bị phong tỏa vĩnh viễn."

Đây thực sự không phải là tin tốt cho mọi người, nếu có thể xem video gốc, ít nhất có thể tìm ra con quỷ đó đến từ đâu và tại sao lại muốn giết Lý Mậu Thân.

"Được rồi." Trần Di mở cuốn sổ trong tay ra, ngẩng đầu lên, cực kì công tư phân minh nói: "Tiếp theo sẽ đến chúng tôi chỉnh lí những manh mối đã thu thập được cho đến hiện tại."

"Quỷ trong căn hộ 707, tòa số 1, tên là Triệu Giai Gia, thủ đoạn tấn công là tóc." Cô liếc nhìn Sở Cửu một cái rồi nói.

Sở Cửu liên tục gật đầu, đây chính là manh mối mà hôm nay Trần Di dẫn theo cô đi thu thập được, chỉ là thời gian có hạn, một số chi tiết vẫn chưa điều tra được rõ ràng.

"Quỷ trong căn hộ 404, tòa số 2, tên là Tống Tiểu Du, là một sinh viên đại học, làm việc bán thời gian tại hai cửa hàng là làm nail và bán tóc giả, địa điểm tử vong là nhà kho dưới lòng đất của trung tâm mua sắm Cửu Thành." Trần Di nhìn vào cuốn sổ nói: "Ngọc Lan cũng chết ở đó."

"Thủ đoạn tấn công của con quỷ này là móng tay dài."

"Có lẽ là vậy." Hoàn Diên Ninh ngắt lời nói: "Nhưng có thể không hoàn toàn chính xác."

Hoàn Diên Ninh không giải thích quá nhiều, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, những lời này đều là của Tống Tiểu Du giả dạng làm bà chủ tiệm nail nói.

Đều là lời của quỷ (vô nghĩa).

Sau khi Trần Di đánh dấu xong, không dừng lại, tiếp tục nhìn nhóm cuối cùng và nói: "Quỷ ở căn hộ 503, tòa số 3, tên là Lý Mậu Thân, là một streamer livestream bán hàng, theo suy đoán chắc là do livestream linh dị đã mang đến họa sát thân cho anh ta."

"Đôi mắt nấp ở trong tủ quần áo, sau cánh cửa, nhìn trộm qua khe hở chắc cũng là anh ta." Trần Di nói khá chậm, nhưng rất có uy lực, thái độ cũng rất dễ thuyết phục người khác. Điều này chắc chắn liên quan đến kinh nghiệm làm việc của cô.

Vừa dùng chiếc thìa nhỏ khuấy cà phê trước mặt, Giang Thành vừa nói: "Nếu như căn cứ theo thứ tự này, vậy thì quỷ Móng tay ở tòa số 2 là bị quỷ Tóc dài ở tòa số 1 giết chết, còn quỷ Rình mò ở tòa số 3 thì chắc là bị quỷ Móng tay ở tòa số 2 giết chết."

"Là như vậy sao?" Hắn quay người lại, nhìn vào Lưu Quốc.

"Chắc là như vậy." Lưu Quốc nhớ lại nói: "Theo lời của Giám đốc Triệu, Lý Mậu Thân chết trong tình trạng rất thê thảm, toàn thân gần như cào nát, toàn bộ khuôn mặt hoàn toàn không thể nhận dạng được nữa, chỉ còn lại một con mắt mở trừng trừng, giống như đã nhìn thấy thứ gì đó cực kì kinh khủng trước khi chết."

"Địa điểm tử vong ở đâu?" Giang Thành lại hỏi.

"Cái này thì anh ta không nói, chỉ biết ở trong một chiếc tủ rất nhỏ, chắc là ở nhà thuê hoặc khách sạn hoặc nơi nào đó tương tự." Lưu Quốc phân tích: "Lúc đó là khách thuê ở gần đó đã gọi báo cảnh sát, nói rằng có một mùi hôi thối nồng nặc, chờ đến khi tìm thấy thì anh ta, người đã thối rữa cùng với chiếc tủ rồi, chỉ còn một con mắt duy nhất vẫn dán vào khe cửa tủ, nhìn ra bên ngoài."
Bình Luận (0)
Comment