Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 413 - Chương 413: Đồng Đội

Chương 413: Đồng đội Chương 413: Đồng độiChương 413: Đồng đội

Sau khi tên mập liếc nhìn mấy cái, liền cảm thấy toàn thân khó chịu, hắn quyết định tốt nhất vẫn nên mau chóng tìm một sợi dây rồi cùng Sở Cửu bỏ chạy.

Chỉ là không biết bây giờ bác sĩ thế nào rồi.

"Không có dây thừng." Sở Cửu tìm kiếm xung quanh rồi quay lại với một chiếc kéo trong tay: "Dùng rèm cửa đi, nhanh lên."

Tên mập cao hơn, mang đến một chiếc ghế, Sở Cửu lo lắng tên mập hành động ồn ào nên nói tự mình sẽ gỡ rèm ra, bảo tên mập chú ý tới động tĩnh xung quanh.

Tên mập nín thở, để không gây ra bất kì biến cố nào khác, hai người đều ngầm hiểu ý tắt ánh sáng trên tay đi.

Sau một loạt tiếng xào xạc, tên mập nghe thấy tiếng đáp đất nhẹ nhàng, sau đó giọng nói của Sở Cửu từ phía sau vang lên: "Được rồi." Sở Cửu hạ giọng nói: "Dây buộc chặt rồi, chúng ta đi nhanh thôi."

"Có đủ chắc chắn không?" Tên mập hỏi, anh ta không muốn bị té xuống dưới.

"Yên tâm đi."

Điều duy nhất khiến tên mập cảm thấy an ủi chính là bầu không khí lạnh lẽo ngoài cửa vẫn còn đó, không có động tĩnh gì thêm.

Một trận gió thổi qua, tên mập không khỏi rùng mình một cái, anh ta dùng tay liên tục xác nhận sợi dây có bền hay không, dù sao chuyện này có liên quan đến tính mạng của Sở Cửu và chính mính.

"Em trước đi." Tên mập thấp giọng nói: "Nếu anh trước, anh sợ sợi dây có lẽ không chịu nổi."

"Hừ..." Sở Cửu thở dài một hơi: "Thôi anh trước đi, đừng lề mề nữa, em ở bên trên trông chừng sợi dây cho anh."

"Được rồi." Tên mập cũng không do dự nữa, hiện tại thứ quý giá nhất chính là thời gian, tay anh ta cầm sợi dây đi về phía ban công.

Ngoài cửa sổ có một tia sáng lóe lên, giống như chùm sáng cao của ô tô, để lại bóng dáng của tên mập trên tường trong thời gian ngắn, nhưng chỉ trong nửa giây, trái tim của tên tên mập đột nhiên cứng đờ.

Anh ta nhìn thấy phía trên cái bóng của mình còn có một cái bóng khác.

Hơn nữa, cái bóng này còn bị treo trên trần nhà, hai tay buông thống bất lực.

Khi một cơn gió thổi qua, thân hình hơi lắc lư và phát ra âm thanh "cạch cạch".

"Mau đi thôi." Sở Cửu ở phía sau, nhưng giọng nói lại vang lên từ phía trước tên mập: "Em sẽ thả sợi dây đưa anh xuống trước, sau đó em sẽ..."

Dường như đang nóng lòng thực hiện kế hoạch của mình, Sở Cửu đột nhiên đứng trước mặt, thậm chí còn chủ động nắm lấy tay tên mập kéo về phía ban công.

Bàn tay đó không có vấn đề gì cả, rất nhỏ, cũng rất mềm.

Vấn đề là nằm ở trang phục của Sở Cửu trước mặt, tay tên mập chạm vào một mảnh vải có họa tiết giống như voan mỏng.

Anh ta ngay lập tức nhận ra, là chiếc váy cưới.

Sở Cửu thật sự có thể đã bị quỷ giết, mà người trước mặt anh ta bây giờ chính là cô dâu quỷ trong bức ảnh kia!

Tiêu rồi...

Bị đối phương kéo một mạch đến ban công, tên mập càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình, anh ta đã có thể lờ mờ nhìn thấy môi trường xung quanh, quỷ chỉ không thể nhìn thấy rõ Sở Cửu trước mặt.

Cô ấy dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, mà càng quỷ dị hơn nữa là sự chuyển đổi rất tự nhiên, bất luận có nhìn cô ấy ở góc độ nào cũng đều giống như bị ngược sáng.

Sở Cửu ở trước mặt nhanh chóng buộc sợi dây làm từ rèm cửa lại, sau đó treo đầu còn lại dọc theo bức tường.

"Mau lên." Sở Cửu thần bí hạ thấp giọng, nhìn về phía cửa, ra hiệu nói: "Chỉ sợ thứ kia sắp vào trong rồi."

Tên mập không dám tỏ ra mình đã nhìn thấu chuyện này, cứ tùy tiện hành động, cố gắng hết sức để phối hợp với màn trình diễn của cô dâu quỷ.

Đồng thời, anh ta cũng hiểu rõ thủ đoạn mà cô dâu quỷ này muốn dùng để giết mình.

Lợi dụng lúc anh ta trèo xuống dây, cắt dây khiến anh ta rơi xuống tử vong.

"Được." tên mập đáp lại, nhân cơ hội nhìn về phía ban công phía dưới tầng, trong đầu chậm rãi nảy ra một ý tưởng.

Tên mập đang nằm chống tay trên lan can ban công, một phần cơ thể lơ lửng trên không trung. cô dâu quỷ, đồng thời lấy chiếc đèn pin trên tay ra, nhân lúc đối phương không kịp chuẩn bị, chiếu thằng vào mắt nó.

Quả nhiên, đồng tử của tên mập đột nhiên nheo lại, người đứng trước mặt chính là cô dâu trong ảnh.

Mà ngay vào lúc cô dâu quỷ hét lên, cánh cửa đột nhiên mở ra, một bóng đen lao vào, là một người đàn ông mặc âu phục đi giày da.

Đó chính là chú rể trong ảnh cưới!

Không, không chỉ là chú rể.

Gã là... Lục Hoa Tưt

Bởi vì trước đây chưa từng nhìn thấy khuôn mặt dưới chiếc tất của Lục Hoa Tư nên lúc đầu tên mập không nhận ra, nhưng lúc này, người đàn ông này đang đội chiếc tất quen thuộc trên đầu.

Một luồng ánh sáng lạnh lẽo bắn ra từ cái lỗ tượng trưng cho đôi mắt, như thể anh ta không muốn chết, muốn mọi người ở lại, chôn chung cùng mình.

Sau khi ánh sáng chói lóa đột ngột làm nhức mắt cô dâu quỷ, nó cũng chiếu sáng cả căn nhà, dưới trần nhà treo một cô gái nhỏ nhắn.

Cô gái trợn mắt, không giấu được sự sợ hãi trong mắt, hai tay như móng vuốt, buông thống xuống hai bên, hiển nhiên là đã chết.

Là Sở Cửu.

Tên mập không có thời gian thương tiếc cho cô, ngay một giây trước khi móng tay dài của cô dâu quỷ lao đến, tên mập liền lộ ra tính linh hoạt đáng kinh ngạc.

Anh ta đã trực tiếp nhảy xuống tầng tiếp theo với sự trợ giúp của sợi dây không được buộc, sau đó dùng cả hai tay nắm chặt lan can ban công tầng tiếp theo.

Tiếp theo đó, hai tay dùng lực, anh ta lăn thẳng vào căn nhà ở tầng tiếp theo, rồi biến mất.

Nghe thấy tiếng bước chân trên tầng, anh ta lập tức chạy ra ngoài, chuẩn bị đi xuống tầng tiếp theo để chặn mình lại, tên mập chạy vài bước tượng trưng ra ngoài, đồng thời cố ý làm cho tiếng bước chân to hơn.

Nhưng sau khi nhận thấy tiếng bước chân phía trên đầu đã xa dần, anh ta lập tức quay lại bệ cửa sổ, sau đó lặp lại chiêu cũ rồi nhảy xuống tầng tiếp theo.

Sau đó nhẹ nhàng mở cửa ra một khoảng trống, sau khi nhận ra bên ngoài mọi chuyện vẫn bình thường, anh ta lặng lẽ đi dọc hành lang ra ngoài. Lúc này, trên đầu anh ta vang lên một tiếng đập mạnh, còn có tiếng ầm ầm, dường như hai con quỷ vẫn đang phá nhà trên tầng, đi khắp nơi tìm kiếm anh ta.

Đây vậy mà lại là kinh dị của Lục Hoa Tư, xem ra mỗi người chết trong phó bản đều sẽ dung nhập vào một truyện kinh dị mới, năng lực này quá đáng sợ di.

Nếu không tìm cách phá vỡ tình thế thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ bị những kinh dị này làm tiêu hao đến chết, hơn nữa càng quỷ dị hơn là những người truy sát bọn họ, thực ra lại là đồng đội từng sát cánh chiến đấu bên nhau.

Sự biến đổi về thân phận này thậm chí còn khó chấp nhận hơn cả chính bản thân kinh dị.

Nghĩ tới đây, tên mập không khỏi tăng tốc độ, Sở Cửu đã chết rồi, anh ta không muốn bị cuốn vào kinh dị mới.

Theo thông tin Sở Cửu thuật lại, hiện tại những người duy nhất còn sống chỉ có bác sĩ, Tiêu Thái Lang và chính mình.

Còn chuyện về Nguy Tân Đình, Sở Cửu kể lung tung lộn xộn, tên mập nghe hồi lâu, cũng không biết anh ta là người hay quỷ.

Nhớ tới thảm trạng của Sở Cửu, tên mập chợt cảm thấy có chút khó chịu.

Chắc hẳn là khi cô đứng trên ghế để tháo rèm đã xảy ra chuyện, thuận thế bị cô dâu quỷ treo lên trần nhà bằng một sợi dây làm từ rèm.

Mà trước đó hắn nghe thấy tiếng lạo xạo quỷ dị, rất có khả năng chính là Sở Cửu vùng vẫy gây ra.

Mà lúc đó sự chú ý của bản thân lại đang đổ dồn vào cánh cửa nên không để ý.

Hiện tại xem ra Lục Hoa Tư đứng ngoài cửa chỉ là để ngăn cản bọn họ chạy trốn nên mới không đi vào, điều khiến tâm tình của tên mập càng cảm thấy phức tạp hơn là nếu không phải do mình tự cho là thông minh kéo Sở Cửu vào, có lẽ... có lẽ cô ấy sẽ không chết.
Bình Luận (0)
Comment