Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 643 - Chương 643: Cọc Ngầm

Chương 643: Cọc ngầm Chương 643: Cọc ngầmChương 643: Cọc ngầm

Thành phố Đại Kinh.

Ngoại ô.

Một căn biệt thự thấp thoáng dưới tán rừng rậm và được canh gác nghiêm ngặt, đây là biệt thự trên núi của nhà họ Hạ.

Bởi vì bọn họ bị số 2 của Đỏ Thẫm tới thăm cách đây không lâu, những người cảnh vệ ban đầu đều bị ảnh hưởng, hiện tại đã đổi một nhóm người mới.

Trên con đường bằng phẳng phía xa, một chiếc ô tô màu đen chạy tới, người cảnh vệ di chuyển rào chắn, cửa biệt thự lập tức mở ra.

Sau khi xe dừng ở sân sau bức tường, có người mở cửa bước ra, đó là một thanh niên rất tuấn tú, mặc vest trắng, đeo kính gọng vàng, nhưng rất có năng lực.

Người thanh niên đang xách một chiếc vali, tay cầm của chiếc vali bị còng, đầu còn lại thì bị còng vào cổ tay của chính người thanh niên.

Như đang vội vã, chàng trai đi thằng vào biệt thự mà không dừng lại, lên đến tầng hai, dừng lại trước một cánh cửa, gõ cửa trước, sau khi được phép thì mở cửa bước vào.

Sau khi nhìn thấy bóng người ngồi sau bàn làm việc, người thanh niên hơi cúi đầu nói: "Cung tiên sinh." Anh ta nói: "Đồ tôi đã nhận được rồi."

Người thanh niên tên Tần Lan, là trợ lý của Cung Triết, nhiều năm qua luôn phụ trách giúp đỡ ông ta giải quyết một số việc tẻ nhạt mà ông ta lười làm nhưng phải làm.

Cung Triết ngẩng đầu lên, một lúc sau mới hỏi: "Chuyến đi thuận lợi chứ?"

"Thuận lợi." Tần Lan đáp, sau đó mở còng tay, đặt vali phẳng phiu lên bàn trước mặt Cung Triết, đồng thời chỉ vị trí đóng mở về phía Cung Triết.

Toàn bộ quá trình tựa như đã được luyện tập vô số lần, hết thảy đều như thế thuận lợi, kết hợp với động tác của Tần Lan, thậm chí có thể nói là rất vui tai vui mắt.

Sau khi nhập mật khẩu và mở vali ra, bên trong chỉ có một chiếc túi giấy kraft màu nâu, có vài mảnh giấy trắng rỉ ra từ những phần hư hỏng của túi giấy.

Cung Triết không nhúc nhích, ánh mắt rời khỏi túi giấy rách nát, dừng lại ở trên mặt Tần Lan, một lúc sau mới nói: "Cậu ở bên cạnh tôi bao lâu Tần Lan dừng lại nửa giây, đáp: "10 năm rồi, Cung tiên sinh."

"Đã 10 năm rồi..." Cung Triết chậm rãi thở ra, như đang nhớ lại điều gì đó,"Mười năm đủ để thay đổi rất nhiều thứ, nhưng không thể thay đổi được ý định ban đầu của một người."

"Có biết đồ đựng trong vali là cái gì không?" Cung Triết hỏi.

Ông ta dường như đang nói với chính mình, không cho Tần Lan cơ hội trả lời, lấy túi giấy ra ném lên bàn, gần phía Tần Lan: "Tôi nghĩ cậu đã đọc rồi, đọc cho tôi nghe đi."

Tần Lan khẽ mím môi, nhưng vẫn bước tới, mở chiếc túi giấy màu nâu rách nát ra, bên trong là một tập tài liệu.

Nói chính xác hơn, đó là một tài liệu tuyệt mật ghi lại thông tin chỉ tiết về một điệp viên cấp cao ẩn nấp trong nhà họ Hạ, là do Người Gác Đêm phái tới.

Trong khoảnh khắc lấy được tài liệu, khuôn mặt vốn bình tĩnh của Tần Lan cuối cùng cũng lộ ra vẻ bối rối, nhưng quan trọng hơn là sau khi chấp nhận số phận, anh ta vẫn bình tĩnh.

"Đọc đi." Cung Triết nói.

Tần Lan chậm rãi mở miệng: "Tần Lan, tên thật là Tiêu Tông Tế, đến từ nhà họ Tiêu một trong 13 gia tộc của Người Gác Đêm, năm 17 tuổi bị đưa đến nhà họ Hạ làm cọc ngầm, mục tiêu là lấy được lòng tin của thợ cắt xương Cung Triết, làm một ám tử chôn bên cạnh ông, nếu không phải trường hợp khẩn cấp, nếu không chỉ mai phục, không kích hoạt, một khi mối quan hệ giữa Người Gác Đêm với nhà họ Hạ tan vỡ, sẽ hỗ trợ Người Gác Đêm giết chết Cung Triết."

"Cung tiên sinh." Tần Lam ngẩng đầu lắc lắc hồ sơ trong tay, hồ sơ có rất nhiều, anh ta chỉ đọc một đoạn nhỏ: "Đoạn sau không cần thiết phải đọc nữa chứ."

Cung Triết nói đúng, tập tài liệu này anh ta đã mở ra đọc trên đường, lúc đó đã không khỏi bàng hoàng trước thông tin bên trong.

Không chỉ vì sự bại lộ của chính mình, mà còn vì mức độ chỉ tiết của tập tin này, ngay cả thông tin liên lạc dự phòng mà họ đã thỏa thuận trước đó trong trường hợp khẩn cấp cũng được ghi lại từng cái một.

Anh ta đã bị bán đứng rồi, bị người cấp cao tại tổng bộ của Người Gác Đêm.

Chỉ có bọn họ mới có thể lấy được thông tin như vậy.

"Cám ơn ngài, Cung tiên sinh." Tần Lan khẽ cúi đầu, bình tĩnh nói: "Khi tôi mở tân tài liêu nàv ra thì đã biết tất cả nhữfna chuvên này là do naài sắn xếp, ngài muốn tôi sau khi xem xong, lặng lẽ trốn thoát, tôi đã quan sát những người khác đi hộ tống tài liệu, những người phiền toái khó giải quyết đều đã bị ngài điều đi, nếu như tôi muốn đi, những người còn lại hoàn toàn không thể ngăn cản được tôi."

"Nếu như đổi lại là tiểu thư, nhất định sẽ không cho tôi cơ hội này." Tần Lam cười khổ: "Chỉ sợ cô ấy sẽ hận không thể băm vằm tôi thành trăm nghìn mảnh mà thôi."

"Tại sao không đi?" Cung Triết hỏi.

Tần Lan cười thê thảm, bao nhiêu năm như vậy chỉ có bây giờ, anh ta mới cảm thấy thật sự thoải mái, đeo mặt nạ lâu như vậy, ngay cả chính anh ta cũng không nhận ra chính mình.

"Tôi có thể đi đâu đây? Người Gác Đêm, hay là nhà họ Tiêu của tôi?" Tần Lan lắc đầu: "Không có cơ hội nữa rồi, không phải ai sinh ra cũng có cơ hội lựa chọn."

"Gia tộc của tôi chỉ là một nhánh của nhà họ Tiêu, nói là dựa vào bọn họ để kiếm miếng cơm ăn cũng không quá lời, chính là bởi vì tôi đã đột nhập thành công vào nhà họ Hạ, mai phục bên cạnh ngài, đối với bọn họ mà nói, thậm chí là đối với toàn bộ Người Gác Đêm mà nói, tất cả đều có giá trị, chỉ có như vậy, cha mẹ, em trai, còn có em gái của tôi, bọn họ mới có thể sống tốt."

"Nếu như tôi bị phát hiện, hoặc là bị ngài không tín nhiệm nữa, giá trị của tôi cũng không còn nữa, vậy thì người nhà của tôi sẽ phải đối mặt với chuyện gì?" Tần Lan ngẩng đầu tự nhủ: "Bọn họ sẽ bị bỏ rơi, thậm chí phải đối mặt với những chuyện rất đáng sợ."

"Nhưng cậu quay lại đây, sẽ chỉ có chết." Cung Triết nói, câu chuyện của Tần Lan không cảm động được đến ông ta, ông ta vẫn đang giúp Tần Lan phân tích ưu nhược điểm từ góc độ của một người ngoài.

"Cái đó thì khác." Tần Lan bướng bỉnh lắc đầu: "Nếu như tôi trở về, chết ở trong nhà họ Hạ, vậy thì người nhà của tôi sẽ không bị thanh trừ, nhưng nếu như tôi sống sót trốn thoát trở về, cho dù là gia tộc có cân nhắc thả tôi đi, thì Người Gác Đêm cũng sẽ không, hơn nữa còn sẽ khiến gia đình tôi rơi vào tình cảnh nguy hiểm."

Tần Lan cười nói: "Cung tiên sinh, thủ đoạn của bọn họ chắc là ngài còn hiểu rõ hơn tôi."

Cung Triết đột nhiên hỏi: "Tôi nên gọi cậu là Tần Lan, hay là Tiêu Tông Tế?"

"Cứ gọi là Tần Lan thì tốt hơn." Tần Lan nói. cậu tới đây hẳn là còn có mục đích khác, có thể nói cho tôi biết không?"

"Tìm tung tích của một người." Tần Lam không chút suy nghĩ nói: "Hạ Đàn."

"Trong Người Gác Đêm trước giờ vẫn luôn có người nghỉ ngờ người bị các ngài xử tử năm đó hoàn toàn không phải là Hạ Đàn, các ngài đã giấu Hạ Đàn thật sự đi, sau đó tìm một vật tế thần để trốn tránh." Tần Lan tiếp tục,"Nhưng tôi chưa bao giờ tìm thấy ông ấy, tôi từng cho rằng người này hoàn toàn không tồn tại ".

"Người đàn ông mặc áo bào xám bị nhốt trong nhà đá phía sau núi chính là Hạ Đàn." Cung Triết nói: "Nhưng chúng ta đã thay đổi diện mạo của ông ấy, cậu chỉ dựa vào một bức ảnh, tất nhiên không thể nhận ra."

"Ngài nói đúng, sau khi tin tức tấn công tổng bộ Người Gác Đêm truyền đi, tôi đã lập tức nghĩ đến điều này. Sau khi lén lút chạy tới nhà đá để xem, người đàn ông mặc áo bào xám quả nhiên đã không còn nữa." Tần Lan thở dài nói: "Thay đổi dung mạo là năng lực của số 4 Đỏ Thẫm, tôi không ngờ các ngài lại hợp tác với nhau."
Bình Luận (0)
Comment