Chương 655: Bạn bè
Chương 655: Bạn bèChương 655: Bạn bè
"Chờ đến khi tỉnh lại, gã thấy mình đang nằm trên giường. Căn phòng này lại là dạng phòng bệnh của bệnh viện.
Y tá truyền nước biển cho gã giải thích rằng, khi đó gã té xỉu. Chính là nhờ bạn bè đưa gã đến đây, còn ứng trước tiền thuốc men cho gã.
Nghe đến đây, A Cường vừa sợ vừa cảm động. Không ngờ rằng, đám bạn bè kia còn nghĩa khí đến vậy.
Nếu hiện tại không bị thương tật gì quá nặng, vậy chuyện đêm qua chính là do bản thân gặp phải ảo giác vì quá mức căng thẳng thần kinh rồi.
A Cường tự an ủi mình như thế, sau đó bèn nhoài người xuống giường. Gã muốn đi ra ngoài, hút điếu thuốc cho bình tĩnh lại. Nhưng kết quả là, gã lập tức sững sờ khi vừa vén chăn lên.
Có một dấu tay đen kịt hằn vào một vị trí nào đó nằm ngay trên mắt cá chân trái của gã.
Dấu tay ấy tựa như ấn thẳng vào tận xương tủy, mà mỗi ngón tay lại cực kỳ mảnh khảnh. Trực giác bảo gã rằng, đây chắc chắn là ngón tay của phụ nữ!
Mà quan trọng hơn chính là, bàn tay phụ nữ này chỉ có 4 ngón mà thôi!
Một cơn buồn nôn lập tức dâng lên nhộn nhạo trong người A Cường. Gã choáng váng cả người, té thẳng từ trên giường xuống đất.
Chưa kịp phục hồi bao lâu, bên ngoài lại vọng lên một loạt tiếng bước chân dồn dập. Ngay sau đó, vài người mặc đồng phục bác sĩ tiến vào.
Đối phương có biểu cảm rất khó chịu, vừa đến là bảo A Cường gọi bạn bè đến đây ngay, nhằm giải thích mọi chuyện cho rõ ràng.
A Cường còn chưa kịp tỉnh táo khỏi cơn sợ hãi ban nãy, thì vị bác sĩ dẫn đầu đã giận đùng đùng ném ra một xấp tiền.
Xấp tiền này trông thì chẳng có vấn đề gì, nhưng nếu nhìn kỹ thì mệnh giá in bên trên cao hơn rất nhiều so với mệnh giá đồng tiền đang được lưu thông hiện tại, mà chất lượng in ấn cũng vô cùng thô thiển.
Đây chính là tiền vàng mã thiêu cho người chết dùng!
Vị bác sĩ dẫn đầu bảo, đây chính là tiền ứng thuốc men mà bạn bè của gã đã chỉ trước đêm qua!
Cũng may, A Cường vẫn còn chút ít tiền mặt trong người. Sau khi thanh toán đủ chỉ phí chữa trị, bệnh viện mới buông tha cho gã. Bằng không, dù cái bình nước biển đang truyền này chỉ mới truyền được nửa bình, thì các y tá cũng sẽ rút ống truyền dịch ra.
Vất vã lắm mới 'tiễn vong' được mấy vị bác sĩ, A Cường đã có thể rãnh rỗi gọi điện thoại cho bạn mình. Tuy nhiên, gọi hết cả đám bạn bè, nhưng chẳng ai thừa nhận mình là kẻ đã đưa gã đến bệnh viện đêm qua.
Kỳ quái hơn, câu trả lời của tất cả mọi người đều tương tự nhau, rằng bọn họ không hề biết chuyện gã té xỉu, vừa rồi còn định gọi điện thoại cho gã, gọi gã đi nhậu đêm nay.
Đặt điện thoại xuống, A Cường khá bối rối. Nếu không phải đám bạn này, vậy ai là người đã đưa gã đến bệnh viện đêm qua? Dần dần, tầm mắt của gã vô thức nhìn xuống bàn chân trái.
Một ý nghĩ đáng sợ, thậm chí là đang cố quên đi, dần dà biến thành sự thật...
Sau khi xuống giường, gã nhận ra là cái chân bị hằn lên dấu tay kia bị tê cứng lại, căn bản là không thể dùng lực được. Cứ thế, gã khập khiếng kéo lê cái chân còn lại, tập tễnh tiến đến phòng bảo vệ của bệnh viện, yêu cầu xem lại video từ camera giám sát đêm qua.
Trong video, khi xem đến hình ảnh bản thân xuất hiện tại cửa chính bệnh viện, A Cường bàng hoàng cả người. Bởi vì, chỉ có một mình gã xuất hiện trong clip giám sát ấy.
Thời gian hiển thị trong clip trích xuất từ camera là 2:46 phút sáng. Gã chỉ cúi đầu, lảo đảo bước đi như bị mộng du vậy. Mà bước chân của gã cũng rất kỳ quái, cứ như có thể vấp ngã bất cứ lúc nào.
Mà chuyện quỷ dị hơn nữa chính là, mỗi lần sắp sửa vấp ngã xuống, cơ thể của A Cường sẽ được một sức mạnh không tên nào đó níu giữ lại, tựa như bên cạnh gã đang có một người vô hình đi cùng.
Tiếp theo, video clip lại được tua đến cảnh đóng viện phí. Gã thấy rõ, nhân viên thu ngân của bệnh viện chỉ ngáp một cái, sau đó hướng mặt về phía không khí, nói gì đó.
Kế tiếp, cô ta thuần thục cầm xấp biên lai, duỗi tay ra, thực hiện một động tác nhận lấy một thứ gì đó. Một giây sau, khi cô rụt tay lại - trong bàn tay cô lại xuất hiện thêm vài tờ giấy bạc một cách vô cùng quỷ dị.
Thấy hình ảnh này, A Cường tái mét cả mặt. Gã lập tức gọi người nhân viên trực ca cũng đang sợ hãi điếng người kia đến đây, nhờ anh ta điều chỉnh lại thanh tiến trình video.
Sau khi tua đi tua lại nhiều lần, hình ảnh ngắt quãng trong video clip đã chụp trúng được ngay khoảnh khắc mà cô thu ngân nhận lấy tiền kia. xuất hiện đột ngột trước mặt người nhân viên thu ngân.
Bàn tay ấy rất trắng, trắng đến mức gần như trong suốt. Đó không giống là bàn tay của một người sống, mà điều quan trọng hơn chính là nó chỉ có 4 ngón tay, thiếu mất ngón giữa!...
A Cường cũng không nhớ là mình đã về đến nhà bằng cách nào. Nói chung, sau khi về đến nhà, gã lập tức kéo lại tất cả các tấm rèm cửa sổ, khóa trái cửa chính lại.
Vì sợ hãi, gã nốc rượu điên cuồng, muốn dùng cồn để tự gây mê bản thân.
Cũng không rõ là qua bao lâu, gã mơ màng thức dậy từ trên giường. Mà lúc này, bên tai lại vang lên một loạt âm thanh kỳ quái.
Âm thanh ấy đến từ nhà vệ sinh, tựa như có ai đó rửa ráy bên trong vậy.
Gã đã ly thân với vợ cũ được một đoạn thời gian rồi. Vì ghét gã cứ suốt ngày chè chén và bài bác, cô ta đã giận dỗi dẫn con về nhà mẹ đẻ.
Chỉ còn mỗi mình gã sống trong ngôi nhà này.
Cửa phòng vệ sinh khép hờ, từ khe hở còn có ánh sáng hắt ra. Nhờ chút ít tia sáng ấy, A Cường bất chợt trợn trừng cả mắt khi trông thấy một mảng vết bẩn cực lớn trên sàn phòng. Trông nó giống như một vật gì đó dính đầy bùn đất, bị kéo lê một đường, cuối cùng mới dừng lại trước cửa nhà vệ sinh.
A Cường gần như phát điên lên. Nhờ còn hơi rượu, gã mạnh dạn chụp lấy con dao phay mà mình luôn mang theo trên người, hùng hổ tiến đến nhà vệ sinh.
Đứng ngoài cửa, gã càng nghe thấy rõ âm thanh xả nước của vòi sen bên trong.
Trong nhà vệ sinh có một bồn tắm khá to. Thậm chí, gã có thể tưởng tượng đến tình cảnh 'người kia' đang đứng tắm táp trong cái bồn tắm ấy.
Sau khi đẩy mở cửa nhà vệ sinh, gã đã có thể trông thấy cảnh tượng bên trong. Hoàn cảnh nơi đây còn tối tăm hơn tưởng tượng rất nhiều; trên sàn phòng toàn nước với nước, mà trong nước lại xen lẫn tạp chất và bùn cát, cực kỳ bẩn thỉu.
A Cường cũng không hề nhận ra rằng, khi bàn chân mình giẫm vào làn nước thì cảm giác dưới chân rất mềm mại, không giống như đi trên sàn phòng. Nếu cần phải mô tả rỡ, thì đây giống như là đang giẫm đạp trên lớp đất bùn dưới đáy hồ vậy.
Khó khăn lắm aã mới nhể chân lên đưởc. để rồi nhát hiên ra rằna. hàn chân gã bị một đống tóc quấn chặt vào - mà tất cả đều là sợi tóc dài của phụ nữ.
Một giây sau, A Cường đột ngột nhận ra là tiếng nước chảy nơi bồn tắm đã ngừng hẳn từ bao giờ.
Vì bị màn tắm che chắn, gã không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong. Tuy nhiên, do tấm màn khá mỏng nên gã có thể trông thấy một cái bóng lờ mờ nơi đó.
Đó là bóng dáng của một người phụ nữ, vóc người khá thon thả. A Cường còn nghe được một loạt tiếng ma sát, phối hợp với động tác của cái bóng kia - có thể thấy rõ là người phụ nữ đằng sau bức màn ấy đang chải đầu.
Nhưng dần dần, A Cường càng lúc càng thở mạnh. Âm thanh chải đầu kia vọng ra càng lúc càng nhanh, mà động tác của người phụ nữ ấy cũng thô bạo dần. Gã nghe được, mớ tóc trên đầu kia, thậm chí là lớp da đầu, đang dần dần bị xé rách.
Từng mảng từng mảng bóng đen to tướng rơi xuống, người phụ nữ kia đã chảy sạch cả lớp da đầu của mình. Từng giọt chất lỏng màu đen văng tung tóe, thấm loang lỗ trên bức màn tắm; cảnh tượng máu tanh kinh khủng này biến căn phòng vệ sinh nhỏ bé trông chẳng khác gì một khu lò sát sinh."