Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 704 - Chương 704: Điều Tra

Chương 704: Điều tra Chương 704: Điều traChương 704: Điều tra

"Chờ sau khi bọn họ ra ngoài, phát hiện bên trong hành lang đang có rất nhiều người đứng đó."

"Trong đó có mấy người cảnh sát mặc đồng phục, lãnh đạo khoan bọn họ cũng có mặt, biểu cảm rất khó coi đang giải thích gì đó với cảnh sát."

"Mấy nữ sinh cảm thấy rất kì lạ, nhưng lại không dám hỏi gì, giáo viên sắp xếp bọn họ đến văn phòng ở trên tầng, có một nam cảnh sát vẻ mặt nghiêm túc đang ngồi bên trong, chắc là lãnh đạo phụ trách ở đây, bên cạnh còn có một nữ cảnh sát phụ trách ghi chép."

"Nữ cảnh sát vừa lên tiếng liền nhắc đến Mạnh Vũ Miên, à, cũng chính là nữ sinh múa chính bị bọn họ khóa trái trong phòng thiết bị."

"Mấy nữ sinh theo bản năng cảm thấy rất kì lạ, nhưng lại sợ hãi, nên kể lại toàn bộ đầu đuôi câu chuyện tối qua với nữ cảnh sát."

"Sau đó còn đặc biệt nói, Mạnh Vũ Miên hình như tối hôm qua đi mưa về thì không được khỏe, vẫn luôn ngủ ở ký túc xá nên không đến lớp."

"Lúc đầu còn khá bình thường, nhưng khi nữ cảnh sát ghi chép lại đến đây, liền đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên, biểu cảm khác lạ nhìn bọn họ, ngạc nhiên hỏi: "Các em nói gì cơ?"

"Sau khi Mạnh Vũ Miên đi mưa về tối qua, hình như cô ấy bị cảm nên vẫn đang ngủ ở ký túc xá, buổi sáng chúng em gọi bạn ấy cũng không dậy, nên chúng em..."

"Em nói Mạnh Vũ Miên tối hôm qua đã quay về ký túc xá, bây giờ người còn đang ngủ trong ký túc xá?!" Viên Tiêu Di bắt chước giọng nữ cảnh sát, giọng điệu đột nhiên tăng lên mấy độ.

"Tôi cảnh cáo các cô, từng câu nói của các cô chúng tôi đều có ghi chép lại!" Nữ cảnh sát búng tay đặt bút xuống, sắc mặt âm trầm đến nỗi có thể vắt ra nước.

"Mấy nữ sinh năm nhất vừa mới bước chân vào đại học đã làm gì gặp qua tình cảnh như này, thấy nữ cảnh sát thay đổi sắc mắt, ai nấy đều sợ đến xanh mặt, vội vàng giải thích mỗi câu nói của bọn họ đều là thật, không dám giả dối, nếu như không tin, đến kí túc xá xem là biết liền."

"Trong đó có một nữ sinh còn nói, Mạnh Vũ Miên ở trong kí túc, nếu như có việc liên quan đến cô ấy, thì cứ đến thẳng đó tìm là được, cô ấy đang nằm ở giường số 4 đó."

"Nữ cảnh sát nghe xong vẻ mặt càng trở nên kỳ quái hơn, không đợi cô nói tiếp, nam cảnh sát từ đầu đến giờ chưa nói lời nào liền lên tiếng, giọng nói của anh ta rất trầm ổn, nghe cực kì đáng tin cậy."

"Nhưng những lời tiếp theo, khiến cho cả bốn nữ sinh đều ngây ngốc."

"Sáng sớm ngày hôm nay chúng tôi nhận được tin báo, trong khu rừng nhỏ bên cạnh phía đông sân thao trường của trường học, phát hiện có một thi thể, thông qua việc khám nghiệm tại hiện trường, đó chính là Mạnh Vũ Miên tân sinh năm nhất.

"Mấy giây sau, một trong bốn nữ sinh loạng choạng rồi ngất xỉu, chính là nữ sinh tối qua uống nhiều rượu, là người đầu tiên đề nghị nhốt Mạnh Vũ Miền lại."

"Những người còn lại cũng sợ chết khiếp, cứ không ngừng nói không thể nào không thể nào, tối qua cô ấy đã trở về rồi, sáng nay... sáng nay lúc tỉnh dậy, vẫn còn nhìn thấy cô ấy dưới chăn, chỉ là quay lưng về phía bọn họ, không nhìn rõ mặt, nhưng chính là cô ấy không thể sai!"

"Hai người cảnh sát nhìn thấy cảnh này, cũng không kích động đến những nữ sinh này nữa, mà yêu cầu bọn họ ở lại hợp tác điều tra."

"Không lâu sau đó, nữ sinh bị ngất xỉu đã tỉnh lại nhờ sự giúp đỡ của y tá trường học, nhưng cô ấy có vẻ rất sốc, không ngừng khóc lóc."

"Một lúc sau, cánh cửa mở ra, một người đàn ông mặc áo khoác blouse trắng, bên trong là đồng phục sơ mi của cảnh sát đi vào, thì thầm điều gì đó với nam cảnh sát."

"Nhưng cùng với đó, các nữ sinh liền chú ý đến trong mắt nam cảnh sát trước sau luôn gần nguy không loạn lóe lên một tỉa kỳ quái, tiếp sau đó để lại nữ cảnh sát và bốn nữ sinh, vội vàng rời đi cùng với người đàn ông trung niên.

"Chờ đến khi quay lại thì đã là buổi trưa, ánh nắng nhiều nhất, nhưng nam cảnh sát quay lại dường như biến thành một người khác. Sau khi đuổi nữ cảnh sát với vẻ mặt đang ngơ ngác đỉi, anh ta kiên nhẫn hỏi bốn nữ sinh chuyện đã xảy ra tối hôm qua."

"Có một nữ sinh quan sát khá tỉ mỉ, cô để ý thấy lần này nam cảnh sát ngay khi vừa ngồi xuống đã tắt máy ghi âm trên bàn."

"Dưới sự an ủi của nam cảnh sát, bốn nữ sinh chậm rãi kể lại đầy đủ những gì đã xảy ra đêm qua, bao gồm cả lý do Mạnh Vũ Miên bị nhốt và làm thế nào cô ấy quay trở về."

"Nam cảnh sát đã hỏi những câu hỏi vô cùng chỉ tiết, bao gồm cả động tác, sắc mặt và trạng thái của Mạnh Vũ Miên khi quay trở về vào ban đêm, các nữ sinh vừa nhớ lại vừa trả lời."

"Dưới sự hướng dẫn của nam cảnh sát, mấy nữ sinh dần dần nhận ra "Trước hết, Mạnh Vũ Miên làm sao có thể một mình ra khỏi phòng thiết bị?"

"Lúc đó bọn họ tức giận, nên đã khóa cửa bên ngoài bằng ổ khóa kiểu cũ, cho dù Mạnh Vũ Miên có chìa khóa, cô ấy cũng không thể thò tay ra khỏi khe cửa để mở khóa."

"Hơn nữa, tình trạng của Mạnh Vũ Miên khi trở về cũng rất đáng nghi. Sắc mặt cô ấy vô cùng trắng, thậm chí có thể nói là tái nhợt, như thể máu đã bị hút cạn vậy."

"Hơn nữa sau khi trở về, từ đầu đến cuối cô ấy đều không nói một lời nào."

"Để tóc ướt dính vào mặt mà không lau, chui vào chăn ngủ mà toàn thân ướt sũng, gần như là điều không thể tưởng tượng được đối với một cô gái, đặc biệt là một cô gái như Mạnh Vũ Miên, người thường rất chú trọng đến hình tượng."

Lúc này, nữ sinh ở giường đói diện với cô ấy run rẩy nói thêm rằng đêm qua khi ngủ cô đã tỉnh dậy tận mấy lần, là bị lạnh quá nên tỉnh, ban đầu cô còn tưởng là do không đóng cửa sổ, nhưng bây giờ nghĩ lại, cảm giác ớn lạnh đó là từ trên giường của Mạnh Vũ Miên truyền đến."

"Mà từ sau khi chui vào trong chăn, không có ai nhìn thấy cô cử động gì nữa, nằm im bất động, dùng chăn trùm kín đầu, mặt quay vào tường, chỉ lộ ra tóc sau gáy."

"Mái tóc bởi vì bị ướt nên bết dính lại với nhau, bên trên còn có dính bùn màu nâu vàng."

"Nam cảnh sát hít vào một hơi, những điều này đều phù hợp với kết quả điều tra của bọn họ. Đội kiểm tra dấu vết đã đến ký túc xá. Tất nhiên bọn họ không tìm thấy thi thể của Mạnh Vũ Miên, nhưng trên chiếc giường số 4 lại phát hiện có vệt nước lớn, tóc dính vào nhau, còn có cả bùn ướt."

"Kết quả kiểm tra dấu vết rất nhanh đã có, thành phần của mẫu bùn ướt lấy ra từ giường số 4 hoàn toàn phù hợp với mẫu bùn nơi có thi thể của Mạnh Vũ Miên."

"Cũng có nghĩa là người trở về đêm đó, là thi thể của Mạnh Vũ Miên." Giang Thành nhìn Viên Tiêu Di, khẽ nói.

Viên Tiêu Di gật gật đầu, giọng điệu có hơi dao động: "Sau đó, mọi người mới biết rằng Mạnh Vũ Miên là bị người ta sát hại, là một tên say rượu đi ngang qua."

"Nghe nói tên say rượu uống nhiều, thấy Mạnh Vũ Miên một mình ở sân thao trường, xung quanh không có ai, liền nổi lên ý đồ xấu." Viên Tiêu "Đây vẫn chưa phải là điều đáng hận nhất, đáng hận nhất là, hung thủ sau khi giết người, còn móc mắt Mạnh Vũ Miên ra."

"Móc mắt cô ấy ra..." Giang Thành có chút bất ngờ.

"Đúng vậy." Viên Tiêu Di mím môi nói: "Nghe nói cảnh tượng cực kì bi thảm. Người đầu tiên báo cáo về việc phát hiện thi thể là một giáo sư già đang tập thể dục buổi sáng, đã khá lớn tuổi rồi, bởi vì Mạnh Vũ Miên lúc đó mặc trên người bộ trang phục múa màu đỏ, rất bắt mắt, nên vị giáo sư giả mới chú ý đến."
Bình Luận (0)
Comment