Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

Chương 722 - Chương 722: Tin Đồn

Chương 722: Tin đồn Chương 722: Tin đồnChương 722: Tin đồn

"Chúng em là bạn học của Cao Ngôn, anh ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?" Giang Thành hỏi mà không cho cô gái có thời gian phản ứng.

Nghe Giang Thành nói như vậy, cô gái hơi do dự một chút, ánh mắt quét qua mấy người, hỏi: "Mọi người ai là Giang Thành?"

Phản ứng đầu tiên của Giang Thành là Cao Ngôn trước sự tra hỏi của nhân viên bảo vệ, đã đổ mọi tội lỗi lên người mình, vì vậy hắn hỏi ngược lại mà không thay đổi sắc mặt: "Đàn chị, chị tìm cậu ấy làm gì vậy?"

Cô gái trông còn trẻ như vậy, có lẽ cũng không suy nghĩ quá nhiều, thản nhiên nói: "Là giáo sư Ngô bảo tôi đi tìm cậu ấy, sao vậy, cậu ấy không tới sao?"

Vừa nghe nói đến giáo sư Ngô, trong lòng Giang Thành liền cảm thấy tự tin, lập tức có biểu cảm như gặp lại bạn cũ ở nơi xa lạ: "Đàn chị, em chính là người mà chị đang tìm đây."

"Cậu là Giang Thành?" Cô gái có hơi bất ngờ.

Giang Thành lấy ra thẻ làm việc do giáo sư Ngô đưa cho, đưa đến trước mặt cô gái, trên đó còn có ảnh của hắn: "Đảm bảo là hàng thật."

"Đừng ngây ngốc đứng ở đây nữa, cậu..." Cô gái liếc nhìn đám người phía sau Giang Thành, chợt đổi lời: "Các cậu... Các cậu đều đi theo tôi."

Đi theo cô gái đến một văn phòng làm việc, bên trong không lớn, chỉ có hai chiếc bàn làm việc và một giá sách lớn dựa vào tường, chất đầy những cuốn sổ tay màu xanh lam.

Cách bố trí có phần giống với phòng làm việc của Giang Thành, bìa tài liệu màu xanh lam trên giá sách chắc hẳn đều là các loại tài liệu như hồ sơ bệnh án.

"Chuyện của Cao Ngôn, các cậu có tham gia vào không?" Tốc độ nói của cô gái rất nhanh, bày ra bộ dạng chuyện rất dài chỉ nói tóm gọn.

"Chuyện gì vậy?" Giang Thành nói với vẻ vô tội hiện rõ trên khuôn mặt.

Nhìn thấy cảnh này, cô gái mới như thở phào nhẹ nhõm, xua xua tay nói: "Tóm lại là các cậu hãy nhớ kỹ, nếu có người từ phòng bảo vệ trường học tới hỏi, có đánh chết các cậu cũng không được nói là biết sự tình là được."

Giang Thành mím môi, nhỏ giọng nói: "Đàn chị, chị đang nói cái gì vậy? chị làm em sợ rồi đấy..." hình của Giang Thành lại quay trở lại rồi.

"Vừa rồi, có nhân viên phát hiện cửa của nhà kho trên tầng bốn của trung tâm hoạt động đã bị mở ra, qua cửa phát hiện có một người đang nằm bên trong, liền báo cho phòng bảo vệ trường học." Cô gái hơi dừng lại , rồi nói tiếp: "Lúc mới được đưa ra ngoài, người đó vẫn còn hôn mê, chỉ mới tỉnh lại cách đây không lâu."

"Chỉ có thế thôi à, có lẽ anh ấy vô tình nên bị ngã thôi." Giang Thành nói: "Đàn chị, có thể chị không biết, chúng em mới chuyển tới đây không lâu, còn chưa quen với mọi nơi."

Không ngờ, Giang Thành vừa dứt lời, ánh mắt cô gái liền thay đổi, hơi thở trở nên gấp gáp: "Vị trí của nhà kho rất xa, anh ta là một sinh viên mới, sao có thể trùng hợp tìm được như vậy, cửa còn đã bị khóa, anh ta đã mở ra như thế nào, lại còn tình cờ ngất xỉu ở bên trong?"

Giang Thành nhạy bén nhận thấy tâm trạng thất thường của cô gái, phần nhiều là sợ hãi, chứ không phải tức giận.

Nỗi sợ hãi của cô có liên quan đến nhà kho đó.

"Chắc chắn là anh ta đã nghe thấy một số tin đồn về nhà kho đó, trong lòng tò mò, muốn đến tìm hiểu, may mà lần này đã phát hiện ra kịp thời." Sắc mặt của cô gái trông rất khó coi.

Xét từ biểu hiện của cô, chuyện như thế này e rằng không phải là lần đầu tiên xảy ra, hơn nữa hậu quả của mỗi lần xảy ra đều không tốt lắm.

"Đàn chị." Giọng nói của Giang Thành khiến người ta cảm thấy thương cảm, yếu ớt hỏi: "Nhà kho đó... có điểm gì kỳ quái sao? Hình như chị không thích nhắc tới nó."

"Cậu đừng có hỏi nữa, nói tóm lại về sau mấy người hãy tránh xa nơi đó ra là được." Cô gái lắc đầu, dường như không muốn nói thêm nữa.

Giang Thành ngẩng đầu chớp chớp mắt nhìn tên mập và Hòe Dật.

Tên mập lập tức hiểu ra, đứng thẳng lên, làm ra vẻ khinh thường nói: "Đều nói là trong nhà kho đó có kỳ quái, tôi thấy đều là tin đồn, lần trước tôi đi ngang qua, còn nhìn thấy trên cửa có dán giấy viết đang nghỉ ngơi, đừng làm phiền, bên trong còn có người ở mà."

"Ai nói không phải chứ?" Hòe Dật tiếp tục nói: "Nghe nói bên trong là phòng nghỉ của giáo viên thể dục, những chuyện vớ vẩn đó là do người trong trường bịa ra. Ngày nào đẹp trời, anh em chúng ta sẽ đi livestream hay gì đó, cũng coi như là bác bỏ tin đồn ".

"Các cậu... sao các cậu lại không nghe lời khuyên nhủ thế nhỉ?" Cô gái trông có vẻ tâm tình không tốt lắm, nghe thấy hai người nói như vậy, bỗng nể mặt giáo sư Ngô, tôi đã không thèm quan tâm đến các cậu rồi, nơi đó tà môn như thế nào cả trường này đều biết, trong khoảng thời gian này đã xảy ra bao nhiêu chuyện rồi các cậu có biết không hả?

"Không thể nào, tà môn mà lại có giáo viên thể dục ở trong đó sao?" Tên mập giương cái mặt to lên nói: "Em không tin."

Cô gái đang tức nổ đom đóm mắt, lập tức nói: "Cậu thì biết cái gì, cậu nghĩ là những giáo viên thể dục đó tình nguyện viên chắc? Đó là bởi vì tin đồn ngày càng lan rộng. Để bác bỏ tin đồn, lãnh đạo cấp cao của trường học mới tổ chức các giáo viên nam của học viện giáo dục thể chất đến sống trong đó. Lúc đầu, những giáo viên đó cũng không ai coi trọng chuyện này, còn trò chuyện đánh bài ở bên trong, nhưng mà ai ngờ..."

Nói đến đây, cô gái lập tức ngưng lại, dường như nhận ra mình đã nói quá nhiều, nhưng lồng ngực lại phập phồng dữ dội, dường như vẫn còn đang tức giận.

"Đàn chị, chắc là chị có mối quan hệ rất tốt với giáo sư Ngô đúng không, chúng em cũng là sinh viên của giáo sư Ngô." Giang Thành dùng giọng khẩn cầu hỏi: "Chị có thể nói cho chúng em biết rút cuộc đã xảy ra chuyện gì được không, cũng coi như là để hai tên kia bỏ cuộc đi." Hắn chỉ vào Hòe Dật và tên mập nói.

Dường như nhớ lại sự giúp đỡ của giáo sư Ngô đã dành cho mình, cộng với vẻ mặt khiến người ta không thể ghét bỏ của Giang Thành, cô gái cuối cùng cũng dao động, vẫy tay với Giang Thành, ra hiệu cho mọi người cùng ngồi xuống.

Giang Thành chạy đến cây lọc nước, lấy cho cô một cốc nước ấm, sau khi cô gái nhận lấy cũng không uống, mà chỉ lấy tay che lại, như thể đang hấp thụ hơi ấm từ nước.

Một lúc lâu sau, mới nghiêm túc nói: "Chắc chắn là các cậu đã nghe qua một số tin đồn về nơi đó rồi, nhưng tôi có thể chịu trách nhiệm nói với các cậu rằng, những tin đồn đó không phải đều là vô căn cứ."

"Trong căn nhà kho đó quả thực có cổ quái." Cô gái ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Giang Thành nói: "Nơi đó rất tà môn, đã có tận mấy sinh viên và giáo viên xảy ra chuyện ở đó rồi, người biết rõ tình hình nơi đó đều đường tránh nơi đó ra."

"Đã từng có lần một sinh viên đi ngang qua vào ban đêm, bị lạc trên tầng bốn của trung tâm hoạt động, đi suốt một đêm cũng không thể ra ngoài, điện thoại cũng không gọi được, kết quả là cho đến khi trời sáng, mới phát hiện ra mình bị nhốt trong nhà kho."

"Còn có một giáo viên tổ chức sự kiện, bởi vì về muộn, khoảng 11 giờ một giáo viên nam, dáng người cao lớn, cậu không thể tưởng tượng ra được đâu, khóc lóc không ra làm sao, cứ luôn miệng nói rằng mình đã gặp quỷ." Cô gái hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra: "Người cuối cùng được tìm thấy ở cửa nhà kho, đến đứng cũng không vững, người ta phải khiêng đi, quần cũng ướt hết, ngày hôm sau xin nghỉ việc luôn."

"Chuyện tương tự đã xảy ra mấy lần rồi, lúc đầu mọi người cũng như các cậu vậy, đều cho rằng là trùng hợp thôi, để xóa bỏ tin đồn, nhà trường đã đặc biệt tìm một vài nam giáo viên cường tráng của viện giáo dục thể chất đến ở trong đó, nhưng... nhưng không ai ngờ..."
Bình Luận (0)
Comment