Chương 728: Chiếc gương
Chương 728: Chiếc gươngChương 728: Chiếc gương
Giang Thành không đáp lại, hắn biết rõ, những lời chuẩn bị nghe tiếp theo, mới là hữu dụng thật sự.
"Trong quá trình cải tạo tòa nhà, một công nhân đã vô tình phát hiện ra một mật thất sau khi dỡ bỏ một chiếc tủ nặng."
"Trong mật thất có chân nến tạo hình cổ quái, phía trên có cắm nến trắng, tạo thành một hình dáng rất quái dị."
"Sau này chúng tôi mới biết, hình dạng đó được gọi là ngôi sao sáu cánh."
"Ở mỗi góc của ngôi sao sáu cánh có đặt một chiếc ghế, trên bức tường đối diện với chiếc ghế được treo một mảnh vải nhung màu đỏ sậm."
"Sau khi công nhân gỡ tấm vải ra, phía sau là một chiếc gương lớn, khoảng cỡ cao tầm như một người, khung gỗ nguyên khối màu đen trông rất dày nặng".
Nghe thấy chiếc gương treo trên tường, cùng với những chiếc ghế đặt xung quanh, điều đầu tiên Giang Thành nghĩ đến chính là nhà kho ở trung tâm hoạt động.
Cách bố trí của cả hai gần như giống nhau, đều giống như đang thực hiện một loại nghi thức nào đó.
Hắn có một cảm giác rằng họ đang tiến gần hơn đến nguồn gốc của sự quỷ dị này.
Nói đến đây, biểu cảm của quản lý Chu càng ngưng trọng hơn, ánh mắt nhìn Giang Thành trở nên cổ quái, thậm chí có chút sợ hãi: "Đây còn chưa phải chuyện kỳ quái nhất, các công nhân... các công nhân còn phát hiện ra những thứ khác trong căn mật thất đó."
"Là cái gì?" Giang Thành khẽ hỏi, hắn không muốn truy hỏi quá chặt chẽ, sợ sẽ làm kích động đến vị quản lý thư viện khá tốt bụng này.
"Thi thể." Quản lý Chu theo bản năng siết chặt cổ áo, giọng nói khác hẳn lúc trước: "Không phải người trưởng thành, đều là thi thể của trẻ sơ sinh."
"Ngâm trong lọ thủy tinh, chính là... chính là loại lọ thủy tỉnh dùng trong phòng triển lãm của viện Y." Quản lý Chu cố gắng giải thích với Giang Thành: "Rất nhiều, rất nhiều, nghe nói có hàng chục cỗ, có lớn có nhỏ, thai nhi ở mọi giai đoạn đều có."
"Những lọ thủy tỉnh đó được đặt trên kệ, lọ này sát lọ kia, nghe nói bào thai lớn nhất đã moe rất nhiều tóc" Lời nói của quản lý Chu nhanh chóng tạo thành một hình ảnh trong đầu tên mập, những bào thai đủ kích cỡ nhấp nhô trong lọ thủy tinh, một hai đứa nghịch ngợm đột nhiên mở mắt ra, như muốn chào hỏi anh ta.
Sau khi tên mập rùng mình một cái, lại dời ghế tới sát gần Giang Thành hơn.
"Người công nhân bước vào đầu tiên đã làm gì nhìn thấy những thứ này trước đây, vừa chiếu đèn pin vào một cái, lúc đó đã sợ chết khiếp, vừa lăn vừa bò chạy ra ngoài, lập tức báo cảnh sát."
"Sau đó, tin tức từ bên phía cảnh sát truyền đến, nói rằng sau khi khám nghiệm, những đứa trẻ sơ sinh này đã mất dấu hiệu sinh tồn trước khi được làm thành tiêu bản rồi".
"Nói cách khác, chúng đều là những đứa trẻ sơ sinh đã chết."
"Nhưng nguồn gốc có vấn đề, là người nước ngoài đã bí mật mua nó từ một bệnh viện phụ sản và trẻ sơ sinh gần đó thông qua giao dịch bất hợp pháp."
"Sau khi cảnh sát đến, cẩn thận kiểm tra mật thất, nghe nói bên trong phát hiện rất nhiều những thứ linh tinh."
"Những đồ dùng bằng bạc trông rất kỳ dị, một số chai lọ đựng những thứ không rỡ, còn lại là sách, rất nhiều sách."
"Tóm lại, bên trong giống như một phòng nghiên cứu thu nhỏ vậy."
"Khi cảnh sát điều tra sâu hơn, bọn họ bất ngờ phát hiện ra danh tính của người đàn ông nước ngoài này cũng có vấn đề."
"Danh tính mà y sử dụng là giả, người có tên gọi này đã chết cách đó nhiều năm rồi, y là kẻ mạo danh thôi."
"Với bằng chứng chắc chắn này trong tay, cảnh sát đã nhanh chóng tới bệnh viện."
"Nhưng người đàn ông này kể từ lần trước đã hôn mê, bác sĩ nói không biết khi nào mới tỉnh lại."
"Cảnh sát không còn cách nào khác là phải yêu cầu các bác sĩ thông báo ngay khi bệnh nhân có dấu hiệu tỉnh lại".
"Không ngờ đêm hôm đó, khi y tá trực đang đi kiểm tra thì bất ngờ phát hiện ra người đàn ông này đã mất tích, bệnh viện tìm kiếm khắp nơi cả đêm, cũng không tìm thấy."
Quản lý Chu thở dài, ẩn ý liếc nhìn Giang Thành: "Ngày hôm sau, người ta tìm thấy người này ở đây, ở ngay trong căn mật thất đó."
"Khi tìm thấy, người đã chết rồi." "Lại chết rồi..." Tên mập lộ ra biểu cảm 'chết tiệt làm sao mà cuối cùng lại thế!.
"Lại?" Quản lý Chu khó hiểu nghiêng đầu nhìn khuôn mặt to tròn của tên mập, trên mặt hiện đầy vẻ kỳ quái.
Ngay lúc tên mập đang lo lắng, Giang Thành đang nhanh chóng nghĩ cách giúp tên mập thì lời nói tiếp theo của quản lý Chu đã cắt đứt mọi suy nghĩ của bọn họ.
"Làm sao cậu biết người chết, không phải chỉ có một mình y?" Quản lý Chu nhìn chằm chằm tên mập, kinh ngạc hỏi.
Tên mập: "Cháu..."
"Cậu ấy đoán đó ạ." Giang Thành vội vàng chuyển chủ đề, nghiêm túc nói: "Quản lý, chẳng lẽ ngoại trừ người đàn ông này ra, vẫn còn có người khác xảy ra chuyện?"
Quản lý Chu dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tên mập từ trên xuống dưới, có lẽ thấy anh ta ngơ ngác, không giống người có thể che giấu chuyện gì, liền bỏ qua cho anh ta, quay đầu nhìn Giang Thành, trầm giọng nói: "Cậu đừng ngắt lời tôi, hãy nghe tôi nói hết."
"Người đàn ông này chết trong mật thất, nhưng trạng thái lúc chết..." Quản lý Chu dừng lại, mím môi nói: "Rất kỳ lạ."
"Y nằm ở vị trí giữa mật thất, hai chân hướng về phía gương, khắp người trên dưới không có bất kì vết thương nào, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt bình thản, hai tay khoanh trước bụng, dưới tay có một cây thánh giá lớn bằng bạc, cả người trông như... trông như đang ngủ say vậy."
Nghe vậy, đồng tử của Giang Thành khẽ run lên, còn tên mập thì hít một hơi sâu, cách chết này đối với bọn hắn cũng không hề xa lạ.
Tiểu Đình, còn có Tiểu Lâm đêm qua, khi phát hiện ra thi thể đều như thế này, thậm chí cơ thể vẫn còn ấm.
"Sau đó, người ta tìm thấy mấy dòng chữ viết ở cạnh gương, trước đó không có, chắc là do người đàn ông này để lại."
"Chúng tôi đã nhờ các giáo viên biết ngoại ngữ của trường xem xét, nhưng bọn họ nói không hiểu hoặc không nhận ra. Sau đó, chúng tôi chụp ảnh và gửi cho một số giáo sư già ở viện nghiên cứu Đại Kinh, nhờ bọn họ giúp xem thử."
"Nhưng không ngờ..." Quản lý Chu lắc lắc đầu: "Lúc này thì mọi việc như muốn nổ tung."
"Mấy ngày sau, vào lúc sáng sớm, đột nhiên có một nhóm người tới, ước chiYng chiYnga hơn chuc naười đều mặc án aió màu đen. đi aiàv da đen một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm dẫn đầu, những người còn lại đều là những người trẻ tuổi ở độ tuổi 20."
"Trước khi đến cũng không nói trước với chúng tôi, trực tiếp đuổi tất cả công nhân xây dựng ra ngoài, tiếp quản hiện trường."
"Cảnh sát cũng có mặt tại hiện trường, còn giúp bọn họ duy trì trật tự"
"Sau đó, cũng không biết là đã nghe thấy tin đồn gì, mà vừa đến đã bắt đầu thống kê số lượng công nhân."
"Lúc đó do chạy tiến độ nên nhiều tầng được thi công đồng thời. Tổng số công nhân cho mỗi hạng mục lên tới hơn 100 người, rất khó quản lý".
"Nhưng sau khi thống kê xong, tất cả mọi người đều như chết lặng." Quản lý Chu do dự vài giây, sau đó thấp giọng nói: "Đã mất tích vài người."
"Người phụ trách thi công tại hiện trường cũng ngây người ra, ấp a ấp úng giải thích rằng chiều hôm qua vẫn còn nhìn thấy bọn họ, làm sao mới có một đêm mà người đã biến mất rồi?"