Chương 734: Tiểu Huệ
Chương 734: Tiểu HuệChương 734: Tiểu Huệ
"Thầy ấy cứ liên tục nói là trò phải chờ thầy, phải tỉnh táo, đừng kích động... Và cả... Và cả những câu như: Chỉ một mình trò thì không làm được đâu; thầy có thể giúp trò. Trò nhất định phải tin tưởng thầy..." Cô gái đàn chị trông rất khẩn trương; Giang Thành cũng hiểu là cô đang mô phỏng lại trạng thái khi ấy của thầy Trần.
"Là cuộc gọi của Viên Tiêu Di?" Giang Thành hỏi.
Cô gái đàn chị gật đầu, hạ giọng xuống rất nhỏ: "Lúc đó, tôi cũng ở đấy. Giọng nói của cô bé kia rất lớn, lại cực kỳ chói tai. Trạng thái tinh thần của cô ta có vẻ có vấn đề, tựa như khá phấn khích, trái ngược hoàn toàn với ấn tượng ban đầu của tôi về cô ta."
"Ấn tượng trước đó của tôi về cô ta kiểu... Đó là một trạng thái khủng hoảng, tránh xa mọi người, kể các đối với các giảng viên, bạn học... Cô ta luôn sợ hãi, rụt rè, ngay cả khi có ai đó nói chuyện to tiếng xíu thì cô ấy cũng hoảng sợ, run rẩy cả người." Vì lo rằng Giang Thành không hiểu nên cô đàn chị này giải thích rất tỉ mi.
"Khi đó, tôi nhận ra là tâm tình của thầy Trần cũng dao động mạnh mẽ. Ông ta quên luôn chiếc khăn choàng cổ, phóng nhanh ra ngoài. Tôi lập tức cầm lấy chiếc khăn ấy rồi chạy theo."
Dừng vài giây, cô gái đàn chị nói tiếp: "Đưa khăn quàng cổ cho ông ấy chỉ là một cái cớ, còn lý do chính là tôi lo lắng cho thầy ấy, định chạy theo xem thầy có cần hỗ trợ gì không."
"Quãng thời gian ấy, thầy rất bận, mà tôi còn cảm giác được rằng, thầy Trần đã thay đổi hẳn, nom rất kỳ quái - kể từ sau khi tiếp xúc với Viên Tiêu Di. Trông cứ như thể, thầy muốn một lòng một dạ xử lý bệnh tình của cô ấy, bỏ mặc mọi hoạt động sinh hoạt hay công tác khác. Về tất cả những việc xung quanh, thầy đều cần người khác giúp mình."
Giang Thành thở ra một hơi rồi nhìn đàn chị bằn một ánh mắt tựa như đang cổ vũ tấm lòng lương thiện của cô vậy. Xem ra, cô gái đàn chị đây đã trợ giúp cho thầy Trần rất nhiều tại phương diện này.
Điều này cũng đã giải thích rõ vì sao cô lại biết khá nhiều chuyện liên quan đến Viên Tiêu Di và giảng viên Trần. Bởi vì, cô chính là trợ lý của thầy Trần.
"Nhưng sau khi nhận lấy chiếc khăn choàng cổ kia, thầy Trần bảo tôi cứ ở lại, còn ông ấy đi tìm Viên Tiêu Di."
"Thầy còn dặn tôi, nếu có ai tìm thầy hay gọi điện đến văn phòng thì Ứ nhé rã ho nái dì trước đã. Đến naàv mai. khi nàn âna auav về thì nói eau- Kế tiếp, ông vội vàng choàng chiếc khăn lên, bước ra khỏi văn phòng."
Cô gái đàn chị tiếp tục nhớ lại: "Nhưng khi tôi vừa quay lại rồi ngồi xuống ghế, thế hành lang bên ngoài bỗng có một loạt âm thanh vang vọng lên, là loại âm thanh va chạm gì đó mà nghe rất nặng nề."
"Thấy tình hình bất ổn, tôi vội vàng chạy ra ngoài xem sao. Kết quả là, tôi trông thấy thầy Trần đang lăn dài từ trên cầu thang xuống dưới. Khi ấy, ông ta đã ngất xỉu rồi; còn trên đầu và mặt đất thì ướt đẫm máu."
"Thầy Trần chuẩn bị đi tìm Viên Tiêu Di, nhưng giữa đường lại bị té cầu thang." Mọi chuyện cũng gần giống như điều mà Giang Thành đã dự liệu.
"Chính là như vậy." Đàn chị hít sâu một hơi, nhìn Giang Thành và nói: "Cũng chính là đoạn cầu thang mà cậu vừa đi ngang khi tới đây."
Với đoạn cầu thang đó, theo Giang Thành nhớ thì nó được xây dựng khá chỉnh chu, đúng quy chuẩn, không thể nào gây ra tai nạn được.
Ngay khi Giang Thành định xác nhận lại lần nữa, thì cô gái đàn chị bỗng vô tình nhắc đến một chỉ tiết nhỏ, mà chỉ tiết ấy lại khiến Giang Thành cực kỳ chú ý: "Do thầy đã cao tuổi rồi, trong khi cách đây vài năm cũng đã từng phẫu thuật chân một lần, thế nên ông ấy cực kỳ cẩn thận khi đi cầu thang. Tuy nhiên, lần này là do chẳng rõ ai đó đã hất nước lên bậc thang đấy.
Do giẫm phải nước, thầy mới bị trượt chân rồi té lầu."
Kể đến đây, trông cô gái đàn chị có chút tức giận.
Nhưng Giang Thành biết rõ, đây rõ ràng chính là do Ma ăn tim giở trò. Mỗi một nơi mà nó đi qua thì đều có vệt nước lưu lại. Đây dường như chính là tiêu chí của con quỷ này.
"À còn nữa..." Dường như đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô chợt nhìn Giang Thành bằng ánh mắt khá kỳ quái: "Khi vừa nhặt chiếc điện thoại di động của thầy Trần lên, màn hình điện thoại cũng vừa lúc sáng lên, báo có tin nhắn đến. Mà người gửi tin chính là... Viên Tiêu Di."
"Cô ta nói rằng, rốt cuộc cô đã tìm ra biện pháp thoát khỏi sự đeo bám của người kia rồi. Đây là do 1 trong 5 người bạn thân của cô ấy mách bảo cho.
Cô còn nói, cô hy vọng thầy Trần đừng quấy rầy cô. Cô khẳng định, lần này nhóm của cô chắc chắn thoát khỏi triệt để hành vi theo dõi của người lạ kia.
Khi ấ, tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ lo lắng về tình hình sức khỏe của thầy Trần mà thôi. Đến ngày hôm sau, tôi mới nghe nói là Viên Trong mớ ảnh này, có một phần là do nhân viên bảo vệ ở khu vực đó chụp được vào ngay thời điểm ấy.
Bọn họ còn tìm ra chứng cứ Viên Tiêu Di đã đập nát đồ vật ở hiện trường. Tấm gương trên tường kia chính là do Viên Tiêu Di đập nát, mà cũng chính cô ấy đã mang chiếc gương đi."
Giang Thành gật gù; những gì mà cô đàn chị nói cũng gần giống với suy nghĩ của hắn. Trường học sợ chuyện vỡ lỡ, nên cho người chụp ảnh hiện trường để lưu lại chứng cứ, sao đó thu dọn nơi ấy sạch sẽ rồi.
Đây cũng ăn khớp với biểu hiện của nhóm bảo vệ khi tìm ra Cao Ngôn.
Liếc nhẹ sang chiếc đồng hồ, Giang Thành vẫn còn băn khoăn về trường hợp của Viên Tiêu Di, thế nên vội vàng an ủi cô đàn chị vài câu rồi tìm lý do rời khỏi đây. ...
Chạy đến rừng cây nhỏ trên đường, Giang Thành lập tức tổng hợp lại thông tin mà mình thu thập được ngày hôm nay, bao gồm cả về thư viện và những gì mà cô đàn chị mới nói ban nãy. Dần dần, một manh mối rõ ràng đang bắt đầu nổi lên khỏi mặt nước.
Cả một chuỗi nhiệm vụ lần này dần dần hiện lên rõ nét trước mắt Giang Thành.
Đầu tiên, có thể xác định được rằng, 5 người bạn thân bị mất tích của Viên Tiêu Di không hề tồn tại trong thế giới thực. Đây là do cô ta từng gặp phải một chuyện gì đó kích thích, từ đó mà nhân cách chủ đạo sinh sản ra 5 nhân cách khác, hay như người ta thường bảo là bị tâm thần phân liệt.
Tiếp theo, hắn cũng đã xác định được thân phận của con quỷ luôn bám theo bọn họ và ra tay săn giết nữ sinh kia bên trong nhiệm vụ nhánh. Tên chuyên gia trừ ma ngoại quốc kia gọi nó là Ma Ăn Tim.
Trên thực tế, chính là một con quỷ phương Tây.
Tuy chưa trông thấy bộ mặt thật của nó, nhưng có thể đoán được con quỷ này có liên quan đến nước.
Hơn nữa, Giang Thành cũng lưu ý rằng, bất kể là quản lý Chu hay thầy Trần trong lời kể của cô gái đàn chị - thì cả hai đều nhắc đến một chỉ tiết rất quan trọng.
Con Ma ăn tim này dường như chỉ hoạt động khi đêm về.
Cuối cùng, vào cái đêm mà thầy Trần gặp nạn thì chuyện gì đã xảy ra trong nhà kho?
Xét theo các vấn đề trước mắt, Ma ăn tim tấn công thầy Trần là do thầy Trần định chạy đi tìm Viên Tiêu Di. tiến hành một loại nghỉ thức nào đó tương tự với nghỉ thức mà gã chuyên gia trừ ma ngoại quốc kia đã làm.
Trong tin nhắn mà Viên Tiêu Di gửi cho thầy Trần, cô từng nói là cô đã tìm ra phương pháp thoát khỏi con Ma ăn tim triệt để.
Mà phương pháp này là do 1 trong 5 người bạn nói cho cô biết.
Nếu liên hệ đến khu thư viện và quyển sổ kia, vậy cũng không quá khó để đoán ra được, người bạn thân mách bảo này chính là Tiểu Huệ trong 5 nhân cách phân liệt kia.
Đặc điểm của nhân cách này chính là thích náu mình trong thư viện, đọc qua rất nhiều sách vở.
Dựa theo phương hướng này, Giang Thành suy diễn tiếp. Có thể là do may mắn, quyển sổ vốn dĩ nên bị thiêu hủy kia đã được thư viện nhận lấy rồi đánh số vào, cuối cùng lại được Tiểu Huệ mượn đọc.
Bên trong quyển sổ ấy có ghi chép các thông tin liên quan đến Ma ăn tim và cách để đối phó với nó.
Ngay buổi tối hôm ấy, Viên Tiêu Di đại biểu cho nhân cách chủ đạo cùng 5 nhân cách còn lại đã "tập hợp" lại tại nhà kho bên trong trung tâm hoạt động.
"Mọi người" đã bố trí mọi thứ dựa theo phương pháp kia mách bảo, dự định triệt để thoát khỏi hành vi đeo bám của con Ma ăn tim kia.