Chương 799: Thế giới mới
Chương 799: Thế giới mớiChương 799: Thế giới mới
Lâm Uyển Nhi giơ tay ra hiệu không vội: "Hôm nay tôi tới đây, chính là để nói cho cậu biết chân tướng sự việc, thời gian còn rất nhiều, cậu không cần phải gấp."
Nói xong, giọng điệu chợt thay đổi, lạnh lùng nói: "Trước lúc đó, tôi có một số lời, muốn nói với cậu và người đi cùng cậu đến đây."
Nghe vậy, tên mập run rẩy, biết đây là lúc bày tỏ quyết tâm, vội vàng nói: "Bác sĩ, anh đừng sợ, chị ấy không thể mua chuộc được tôi đâu, tôi sẽ luôn đứng về phía..."
Nhưng anh ta phát hiện Lâm Uyển Nhi hoàn toàn không thèm nhìn mình, mà là nhìn chằm chằm đằng sau Giang Thành, giây tiếp theo, đồng tử của tên mập co chặt lại, anh ta nhìn thấy cái bóng phía sau Giang Thành, đang đứng dậy!
Giữa không trung ngưng tụ thành một hình người quỷ dị, sau đó, bước ra từ phía sau Giang Thành.
Lâm Uyển Nhi đánh giá cái bóng một lúc, gật gật đầu nói: "So với lần trước gặp mặt, anh lại mạnh hơn không ít rồi đấy."
"Như chèo thuyền ngược dòng, không tiến về phía trước, sẽ bị lùi lại".
Trên mặt đất xuất hiện một dòng chữ máu ngoằn ngoèo, rất hiển nhiên, đây là Vô đang đáp lại Lâm Uyển Nhi, nhưng nhìn thế nào cũng thấy có ý giễu cợt trong đó.
"Xem ra số 4 nói đúng, để mặc cho anh trưởng thành, chắc chắn sẽ sinh mầm tai hoạ." Lâm Uyển Nhi nói: "Hôm nay có một số việc, cần phải nhanh chóng giải quyết."
Một đôi mắt màu máu sáng lên, nhìn chăm chú khuôn mặt Lâm Uyển Nhi, một lát sau, trên mặt đất lại xuất hiện một dòng chữ: "Chỉ dựa vào cô?"
Lâm Uyển Nhi quay đầu nhìn sang Giang Thành.
Nhưng lần này Giang Thành đã không cho cô một đáp án hài lòng, hắn chậm rãi lùi lại, càng ngày càng xa Lâm Uyển Nhi: "Tôi không cách nào thuyết phục chính mình tin tưởng chị."
Vô nhìn thấy cảnh tượng này, càng hưng phấn hơn, trên mặt đất xuất hiện mới mấy chữ màu đỏ run rẩy: "Trong lòng không có phụ nữ, rút kiếm tự nhiên sẽ thành thần, kiếm phổ trang đầu tiên, giết người trong lòng trước."
"Chuyện linh tinh quái quỷ gì vậy..." Tên mập nghỉ ngờ cái tên Vô này chắc đã bị chị mình làm tổn thương quá nặng nề, trong lòng đã để lại mầm bênh: Hơn nữa... hơn nữa anh ta nhớ cái tên Vô gặp trước đây đâu phải như thế này, tại sao bây giờ cách nói chuyện lại có cảm giác giống như bác sĩ, chẳng lẽ là đã bị đồng hóa rồi?
Nhưng dù thế nào đi nữa, cũng không thể để bác sĩ và bà chủ Lâm đánh nhau, nếu không cho dù là ai bị thương, hậu quả cũng sẽ đều cực kì nghiêm trọng.
"Cậu định cùng với anh ta đối phó với tôi?" Lâm Uyển Nhi nhìn vào mắt Giang Thành: "Tiểu Thành."
"Tôi không thể giúp chị đối phó với anh ta, anh ta là quân bài thương lượng cuối cùng của tôi." Giang Thành dừng một chút, tiếp tục nói: "Tuy rằng tôi cũng biết anh ta cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, nhưng hiện tại tôi không có lựa chọn nào khác, nguy hiểm mà anh ta mang đến cho tôi là bày ra trước mặt, còn chị thì không."
"Chị quá phức tạp, tôi không nhìn thấu được chị." Giang Thành cuối cùng nói.
Nhưng điều làm hắn ngạc nhiên là trong mắt Lâm Uyển Nhi lại lộ ra một chút nhẹ nhõm: "Cậu đã trưởng thành rồi, có chủ ý của chính mình, thật sự là... rất tốt."
"Tôi nhớ chị đã từng nói, nói tôi nhốt mình ở trong một tòa thành, hiện tại tôi đã nghĩ thông suốt rồi, chị nói đúng, nhưng không hoàn toàn đúng." Giang Thành ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt không thể quen thuộc hơn nữa kia, nhẹ giọng nói: "Bởi vì tòa thành giam giữ tôi không phải chính tôi, mà là chị, Lâm Uyển Nhi."
"Nhưng chỉ đến đây thôi." Giang Thành lùi lại một bước, đứng cạnh Vô: "Có chuyện gì thì bây giờ chị nói đi, sau khi nói rõ, chúng ta..."
Một tia sáng xẹt qua, trong căn phòng bị điểm sáng trong nháy mắt, mấy người đều đồng loạt nhắm mắt lại, khi Giang Thành mở mắt ra, Vô đã lao tới trước mặt Lâm Uyển Nhi, nhắm vào cô, một đao chém xuống.
"Đừng mà!" Giang Thành hoàn toàn không kịp ngăn cản.
Nhưng giây tiếp theo, cảnh tượng thi thể bị tách ra cũng không xuất hiện, Lâm Uyển Nhi vẫn đứng đó, đến sắc mặt cũng không thay đổi.
Vô, biến mất rồi.
Tên mập há mồm trợn mắt đứng nhìn, Vô quân át chủ bài hộ mệnh của hai người, đã bị xử lý trong nháy mắt rồi?
"Anh ta đã bị đưa đến một nơi khác, những lời tiếp theo, anh ta không cần thiết nghe." Lâm Uyển Nhi nhàn nhã ngồi xuống, ra hiệu cho Giang Thành ngồi bên cạnh mình. Giang Thành đi tới nhưng lại ngồi ở vị trí cách xa cô.
Tên mập cũng đi theo ngồi bên cạnh Giang Thành, hai người đều quay đầu nhìn Lâm Uyển Nhi, hiển nhiên có rất nhiều vấn đề đang chờ cô trả lời.
"Tôi là người của quốc gia, đến từ một tổ chức bí mật, nhiều năm trước đã được cử làm đặc vụ ngầm trong Người Gác Đêm, có thông tin tình báo cho thấy, một bộ phận cấp cao của Người Gác Đêm đang thực hiện một kế hoạch đáng sợ, tôi nhận lệnh đến điều tra.
Vô, biến mất rồi.
Tên mập há mồm trợn mắt đứng nhìn, Vô quân át chủ bài hộ mệnh của hai người, đã bị xử lý trong nháy mắt rồi?
"Anh ta đã bị đưa đến một nơi khác, những lời tiếp theo, anh ta không cần thiết nghe." Lâm Uyển Nhi nhàn nhã ngồi xuống, ra hiệu cho Giang Thành ngồi bên cạnh mình.
Giang Thành đi tới nhưng lại ngồi ở vị trí cách xa cô.
Tên mập cũng đi theo ngồi bên cạnh Giang Thành, hai người đều quay đầu nhìn Lâm Uyển Nhi, hiển nhiên có rất nhiều vấn đề đang chờ cô trả lời.
"Tôi là người của quốc gia, đến từ một tổ chức bí mật, nhiều năm trước đã được cử làm đặc vụ ngầm trong Người Gác Đêm, có thông tin tình báo cho thấy, một bộ phận cấp cao của Người Gác Đêm đang thực hiện một kế hoạch đáng sợ, tôi nhận lệnh đến điều tra.
"Trước tôi, cũng lần lượt có mấy nhóm người mai phục tiến vào, nhưng cuối cùng, bọn họ đều biến mất." Lâm Uyển Nhi nhìn hai người, nhấn mạnh: "Không phải là loại biến mất như cậu nghĩ, mà là hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, không còn lưu lại gì hết."
"Tôi là tiến vào với thân phận môn đồ, môn đồ cấp cao, hơn nữa cửa của tôi, năng lực vô cùng hiếm gặp, có thể phong ấn, thậm chí ngụy tạo kí ức của một người."
"Cũng chính bởi vì năng lực của tôi, cho nên sau khi trải qua mấy vòng thử thách thăm dò, tôi đã được đích thân lãnh đạo cấp cao của Người Gác Đêm tuyển dụng, trở thành một trong những ứng cử viên lãnh đạo kế hoạch."
"Ngoài tôi ra còn có hai ứng cử viên khác, nhưng đều đã bị tôi tìm cơ hội loại bỏ rồi."
"Thực hiện rất bí mật, không ai có thể nghỉ ngờ."
"Cho nên tôi đương nhiên trở thành người phụ trách kế hoạch, cũng chính là từ lúc đó, tôi mới biết được tên của kế hoạch: Vực Sâu." "Ừm." Khi nhắc đến hai từ Vực Sâu, vẻ mặt của Lâm Uyển Nhi trở nên nghiêm túc hiếm thấy: "Cũng từ lúc đó, tôi đã biết được bí mật lớn nhất của Người Gác Đêm, cũng là vũ khí đáng sợ nhất của bọn họ."
"Là một quái vật, bọn họ đều gọi y là lão hội trưởng."
"Không ai biết lai lịch của vị lão hội trưởng này, trong hồ sơ nội bộ của Người Gác Đêm cũng chưa bao giờ có bất kỳ thông tin nào."
"Y như đến từ âm phủ."
"Trong Người Gác Đêm cũng chỉ có hội trưởng đương nhiệm, cùng với chủ tọa và một số ít người từng tiếp xúc với y."
"Y cũng là môn đồ." Giang Thành phân tích: "Hơn nữa cánh cửa của y cực kì cổ quái."
Lâm Uyển Nhi do dự một lúc, mới lên tiếng: "Có lẽ là vậy, chỉ có điều sự tồn tại của y có thể truy suất về phía trước rất lâu rất lâu, mặc dù có cửa để có thể trì hoãn sự lão hóa, nhưng tuổi thọ..." Lâm Uyển Nhi ngưng một chút: "Có thể khẳng định rằng, y đã bị cánh cửa đó ăn mòn hoàn toàn, nhưng y vẫn còn giữ được một chút ý thức."
Giang Thành nghe vậy cau mày, trong lý giải của hắn, cửa là nguyền rủa, càng sử dụng nhiều lần, năng lực càng mạnh thì cái giá phải trả cho cánh cửa này càng lớn.
Nếu bị ăn mòn hoàn toàn, đồng nghĩa với việc môn đồ mất đi ý thức, bước tiếp theo sẽ là cánh cửa mất kiểm soát và diễn biến thành một sự kiện linh dị chân chính.
Sự kiện linh dị trong bệnh viện chính là đã phát sinh như thế.
"Cậu nghĩ không sai, bản thân lão hội trưởng, chính là một sự kiện linh dị, hơn nữa mức độ khủng khiếp là nằm ngoài hiểu biết của chúng ta."
"Năng lực của y là gì?" Giang Thành thận trọng hỏi, một điểm đáng sợ nhất của môn đồ chính là sức mạnh của cánh cửa mà bản thân đang mang theo.
"Hấp thụ." Lâm Uyển Nhi nói.
Giang Thành rơi vào trầm tư. Hai chữ "hấp thụ" có rất nhiều ý nghĩa, cánh cửa trong cơ thể hắn, cũng chính là Vô, năng lực của anh ta nói trắng ra thì cũng tương tự như "hấp thụ".
Lâm Uyển Nhi hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: "Hấp thụ tất cả các môn đồ, lấy đi cửa của bọn họ, sau đó tổ hợp thành một thế giới mới hoàn toàn được hình thành bởi thế giới phía sau cánh cửa."