Chương 802: Lỗ hổng
Chương 802: Lỗ hổngChương 802: Lỗ hổng
"Bà Bùn này có lai lịch thế nào?" Giang Thành tò mò hỏi.
"Bà ta..." Lâm Uyển Nhi do dự một chút, ngẩng đầu nói: "Là một trong những người thuộc đội quân kháng chiến do Hạ Đàn chỉ huy."
"Một trong những môn đồ cấp cao mất tích?" Giang Thành đột nhiên có một loại dự cảm không lành.
"Đúng vậy." Lâm Uyển Nhi đáp.
Giang Thành lâm vào trầm tư, theo Lâm Uyển Nhi nói, hơn chục môn đồ cấp cao đi theo Hạ Đàn làm trọng thương lão hội trưởng đều đã mất tích.
Mà xét từ trường hợp của Bà Bùn, sợ rằng bọn họ đều đã chết trên chiếc xe buýt kia rồi, hơn nữa các cánh cửa trong cơ thể lần lượt nổ tung, gây ra hết sự kiện linh dị này đến sự kiện linh dị khác.
Chỉ là phạm vi của sự kiện linh dị chỉ giới hạn trên xe buýt, cũng chính là lãnh địa của lão hội trưởng, trở thành một mảnh ghép của ác mộng.
Ở một góc độ nào đó, đây thậm chí có thể được gọi là một cơ chế phòng thủ hoàn hảo.
Muốn xử lý triệt để lão hội trưởng, phải phá cửa của những môn đồ đã chết trên xe này trước.
"Chiếc xe buýt đó vô cùng quỷ dị, tựa như khe hở ở giữa hai thế giới, muốn tìm ra nó cần phải có thủ đoạn rất đặc biệt."
"Thủ đoạn này chỉ có một số ít người ở tầng cao nhất của Người Gác Đêm mới nắm được, tôi đã từng tìm thấy điểm kết nối nơi của chiếc xe buýt đó ở thế giới hiện thực. Sau khi chuẩn bị đầy đủ, cử số 5 vào để điều tra tình hình."
"Năng lực của số 5 không thích hợp để chiến đấu, nhưng lại hoàn hảo để hộ mệnh, nhưng kết quả..." Lâm Uyển Nhi nhìn chiếc cúc bình an trên cổ tay của tên mập, ý tứ không cần nói đã rõ ràng.
"Khe hở giữa hai thế giới..." Giang Thành chú ý đến cách lựa chọn từ ngữ của Lâm Uyển Nhi: "Thế giới hiện thực và thế giới đằng sau cánh cửa?"
"Không sai." Lâm Uyển Nhi nói: "Chiếc xe buýt đó có thể tìm ra khe hở giữa hai thế giới, đồng thời... còn có thể từ một thế giới khác, mang thứ gì đó về."
Đồng tử của Giang Thành không kiểm soát được co chặt.
"Chính là cậu, Tiểu Thành." Lâm Uyển Nhi nói: "Cậu chính là được lão hội trưởng từ thế giới khác mang về, thông qua chiếc xe buýt kia ."
Giang Thành hít sâu một hơi, không ngờ giữa hắn và lão hội trưởng lại có ngọn nguồn như vậy.
"Hơn nữa tôi phải nhắc nhở các cậu một điểm, lần này các cậu xuống xe buýt, không được coi là đã hoàn toàn thoát khỏi chiếc xe buýt đó."
Lâm Uyển Nhi hiếm khi lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: "Các cậu sẽ vẫn còn quay lại, giống như ác mộng vậy, hết lần này đến lần khác, quay lại chiếc xe buýt đó, trừ khi giải quyết được triệt để lão hội trưởng, hoặc là ... tìm ra lỗ hổng đó."
"Vẫn... vẫn phải quay lại?" Tên mập run rẩy nói.
Lâm Uyển Nhi nghiêng đầu, có lẽ vì thấy anh ta thật sự đáng thương, đang định an ủi anh ta vài câu, nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là, đôi mắt ảm đạm của tên mập đột nhiên sáng lên, vừa xoa xoa tay vừa nói: "Tốt quá rồi, người anh em Vương Kỳ vẫn còn ở trên chiếc xe đó, lần này tôi nhất định phải tìm cách đưa anh ấy xuống, tôi còn tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa, tốt quá rồi!" Anh ta ở đó tự nói một mình, như thể là thực sự có thể đưa được người xuống vậy.
Giang Thành thì không được lạc quan như vậy, cũng biết dựa vào mấy người như mình đối phó với lão hội trưởng là không thực tế, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là Vô, thì mới lên xe buýt đã mất liên lạc luôn.
Chỉ đến giai đoạn sau của nhiệm vụ, vào thời điểm quan trọng nhất, mới dám xuất hiện và giúp đỡ mình một cái.
Theo quan điểm của Giang Thành, cánh cửa của lão hội trưởng thực ra rất giống với cánh cửa của Vô, đều có tiềm năng phát triển rất lớn, đáng tiếc lão hội trưởng đã nuốt không biết bao nhiêu cánh cửa trong nhiều năm qua, sức mạnh mà y sở hữu nhất định là không gì có thể lay chuyển được.
"Nếu có cơ hội, phải để Vô nuốt thêm nhiều cánh cửa nữa, như vậy sau này khi cần liều mạng, cũng sẽ có tự tin hơn." Giang Thành thầm nghĩ.
Sau khi bình tĩnh lại, Giang Thành nhìn Lâm Uyển Nhi hỏi: "Giải quyết triệt để lão hội trưởng có thể thoát khỏi xe buýt, thì tôi hiểu, nhưng lỗ hổng mà chị nói là như thế nào?"
"Nhóm người Hạ Đàn chỉ có Hạ Đàn trốn thoát khỏi xe buýt." Lâm Uyển Nhi ngắn gọn nói.
Giang Thành lập tức hiểu ra, Hạ Đàn không chết trên xe buýt, mà lão hội trưởng cũng chỉ là bị thương nặng, cũng chưa có bị giải quyết.
"Hạ Đàn đã mở ra một lỗ hổng trên xe buýt, rồi sau đó xông ra ngoài?" Giang Thành hỏi. "Chính là như vậy." Nhắc đến Hạ Đàn, Lâm Uyển Nhi ngữ khí càng thận trọng hơn nhiều: "Nói chính xác, là Hạ Đàn xé rách lãnh địa của lão hội trưởng, sau đó xuyên qua khe hở, trốn thoát ra ngoài."
"Chỗ khe hở này, chính là lỗ hổng, trong những năm qua, cho dù là Người Gác Đêm đã sửa chữa một phần, thì đây vẫn là điểm yếu của nó." Lâm Uyển Nhi nói: "Nếu như các cậu có thể tìm ra điểm yếu này, sẽ thuận lợi hơn rất nhiều ."
"Có biết vị trí gần đúng không?" Giang Thành truy hỏi.
Lâm Uyển Nhi lắc đầu: "Không biết, Hạ Đàn tuy rằng thoát được ra, nhưng cái giá phải trả là rất lớn, đã rút cạn sức lực và gần như bị cánh cửa trong cơ thể ăn mòn hoàn toàn, ông ta không thể đưa ra bất kỳ thông tin nào."
"Tôi muốn gặp người này." Giang Thành trịnh trọng nói: "Chị có thể giúp tôi sắp xếp được không?"
"Ông ta đã không còn nữa rồi." Lâm Uyển Nhi thì thầm.
Trên mặt Giang Thành hiện lên một tia thất vọng.
"Chuyện cách đây không lâu ở tổng bộ Người Gác Đêm, cậu có biết không?" Lâm Uyển Nhi hỏi.
Giang Thành gật đầu: "Biết một chút, hình như đã xảy ra loạn lớn, gây ra ảnh hưởng rất lớn, trang web cũng đã ngừng hoạt động, còn có tin tức nói rằng đã điều động rất nhiều tinh anh từ ngoại vi Người Gác Đêm về để hỗ trợ tổng bộ."
"Đó chính là do Hạ Đàn làm." Lâm Uyển Nhi nói: "Cánh cửa của ông ta, ở trong khán phòng dưới lòng đất của tổng bộ Người Gác Đêm đã hoàn toàn nổ tung."
Môn đồ sắp bị ăn mòn đáng sợ đến như nào, Người Gác Đêm không thể không hiểu, ai lại đi đặt một quả bom hẹn giờ trong tổng bộ, sau khi Giang Thành phản ứng lại, dùng khuôn mặt như đã hiểu ra nhìn vào Lâm Uyển Nhi, nói một cách chắc chắn: "Là do các chị làm."
"Ừm." Lâm Uyển Nhi không giấu diếm gì: "Những người có mặt lúc đó đều là lãnh đạo cấp cao của Người Gác Đêm có liên quan đến kế hoạch Vực Sâu, là cơ hội tốt để hốt gọn một mẻ."
"Các đứng phía sau chị... Giang Thành thăm dò hỏi: "Chuẩn bị tấn công Người Gác Đêm rồi?"
Xét từ thời điểm Lâm Uyển Nhi nằm vùng tại Người Gác Đêm, thứ đứng sau Lâm Uyển Nhi đã bắt đầu nghỉ ngờ Người Gác Đêm từ nhiều năm trước rồi. Giang Thành trước đó cũng có suy đoán tương tự, Người Gác Đêm hành sự cao ngạo đến như vậy, hơn nữa lại là một đám người khác biệt đến thế, không bị nhắm tới là hoàn toàn không thể nào.
Bây giờ nhìn lại, xem ra động tác của các bộ phận liên quan, còn nhanh hơn và sớm hơn nhiều so với dự đoán của hắn.
Lâm Uyển Nhi nhìn Giang Thành, ánh mắt đã nói lên tất cả.
"Tại sao là bây giờ?" Giang Thành hỏi, Người Gác Đêm mặc dù cường đại, nhưng cũng chỉ là thế lực bình thường, so với quy mô thứ phía sau Lâm Uyển Nhi thì thậm chí có chút đáng thương.
"Bởi vì kế hoạch Vực Sâu thứ hai đã được khởi động." Lâm Uyển Nhi nói: "Bọn họ đã đánh thức lão hội trưởng, hơn nữa còn đã ra tay với cậu rồi."
"Dựa theo sự chuẩn bị của chúng tôi, thời gian động thủ tốt nhất, là ba năm sau, chúng tôi mới có niềm tin tuyệt đối, quét sạch hoàn toàn Người Gác Đêm." Lâm Uyển Nhi ngẩng đầu, ánh mắt kiên nghị nói: "Nhưng bây giờ, đã không thể không đẩy kế hoạch lên sớm hơn."
"Đối với chúng tôi mà nói, việc tiêu diệt lãnh đạo cấp cao của Người Gác Đêm không khó, phá hủy tổng bộ hay các cứ điểm lớn của Người Gác Đêm cũng đều không khó, khó khăn là làm thế nào để giảm tổn thất cũng như ảnh hưởng đến mức thấp nhất."
"Hơn nữa quan trọng nhất là, phải diệt cỏ tận gốc, nếu để một ít phần tử nguy hiểm đào tẩu, trà trộn trong xã hội, hậu quả khó mà tưởng tượng được." Lâm Uyển Nhi rất nghiêm túc khi nói những điều này.