Chương 880: Kế hoạch quét sạch
Chương 880: Kế hoạch quét sạchChương 880: Kế hoạch quét sạch
"Tìm tôi hỏi thăm một số việc?" Người đàn ông đầu trọc có chút kinh ngạc.
"Đúng." Giang Thành gật đầu: "Anh đã từng nói mình là người trong ngành, tôi nghĩ tin tức của anh cũng sẽ nắm bắt tương đối nhanh." Giang Thành nhìn người đàn ông đầu trọc, giọng nói rất tự nhiên.
Không ngờ, sắc mặt của người đàn ông đầu trọc đột nhiên thay đổi, lập tức đứng dậy khỏi ghế, giải thích nói: "Đừng... đừng có ăn nói bậy bạ nha, tôi không có, tôi chẳng có chút liên quan gì đến những gã đó, công việc kinh doanh của tôi là hoàn toàn hợp pháp, cờ bạc hay ma túy gì đó là tôi không có chút dính dáng gì đâu, chúng tôi là ngành công nghiệp xanh, theo đuổi sự phát triển bền vững..."
Mấy lời Balabala tiếp theo, Giang Thành cũng lười chẳng muốn nghe, trực tiếp ngắt lời: "Khoảng thời gian gần đây, bên trong Dong Thành xảy ra mấy chuyện kỳ quái, anh đã nghe nói qua chưa?"
Nghe Giang Thành hỏi đến những chuyện này, khuôn mặt của người đàn ông đầu trọc giật giật một cái, dần dần, lại từ từ ngồi xuống ghế, mới gật đầu nói: "Biết một chút, rất nhiều nơi đều giới nghiêm rồi, bên ngoài lúc đầu còn có tin tức phong thanh, nói là có tấn công gì đó, nhưng mà rất nhanh thì mấy tin phong thanh đó đã bị dập tắt, đài truyền hình cũng đã đứng ra bác bỏ tin đồn ".
"Nhưng mà..." Người đàn ông đầu trọc nhăn mặt: "Tôi biết những bài đưa tin đó đều là giả, gần đây xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ."
"Dốc Lạc Vân cậu biết chứ, hôm nay tôi nghe tin tức nói nơi đó xảy ra hỏa hoạn, thực ra là không phải vậy, nơi đó có người động cái này rồi." Người đàn ông đầu trọc đưa tay ra làm dấu hiệu cái súng: "Hôm đó cũng thật trùng hợp, một đứa tiểu đệ của tôi ... pei, một người bạn của tôi, lại tình cờ đưa một cô gái mới quen đi cắm trại, giải phóng bản năng, gần gũi với thiên nhiên, cậu hiểu không, lều của bọn họ được dựng trên sườn núi, cách đó không xa, cậu ta nói tiếng súng nổ như hạt đậu nổ, có tiếng nổ bùm bùm, giống như tiếng nổ nhưng không có tia nổ nào, chuyện này cũng thật kỳ lạ."
"Lúc đó bọn họ đã sợ đến mức, bỏ cả lều bạt, bỏ chạy suốt đêm." Nói đến đây, sắc mặt của người đàn ông đầu trọc trở nên nghiêm nghị, tựa hồ có chút nghi hoặc mang theo chút sợ hãi.
"Đúng là thật kỳ lạ." Giang Thành giả vờ như đây là lần đầu tiên nghe nói, sau đó quay đầu lại tiếp tục hỏi: "Còn có tin tức gì khác không?" Người đàn ông đầu trọc lần lượt kể cho Giang Thành nghe về một số chuyện kỳ lạ xảy ra ở Dong Thành, sau khi nghe một lúc, Giang Thành đại khái hiểu rằng thứ mà anh ta đang nói đến chính là sự kiện linh dị cấp D có mật danh là Rạp chiếu phim lúc rạng sáng, và sự kiện linh dị cấp C tiếng ca trong nhà xác, cùng với sự kiện ma nơ canh tủ kính của trung thương mại Tụ Long mà mấy người Giang Thành đã đích thân đến điều tra.
Nhưng trong nhận thức của người đàn ông đầu trọc, những nơi này chỉ là có cổ quái, những tin đồn hỗn loạn cũng đều chỉ là vu vơ không có căn cứ, đối với sự hiểu biết về những sự kiện này, cũng còn kém xa so với việc Giang Thành thông qua thông tin trên trang web nắm bắt được.
Nhưng trong quá trình trò chuyện, người đàn ông đầu trọc đã đề cập đến một chuyện, thu hút sự chú ý của Giang Thành: "Anh nói, ông chủ Hoàng của Nam Thành, còn cả một nhà Triệu Việt Hoàn của gia tộc Triệu Thị, và chủ tịch Chu của hiệp hội thương mại Quang Mậu, bọn họ đều mất tích rồi?"
"Còn nói nữa sao, cậu thấy chuyện này có kỳ lạ không, sao cứ phải đúng vào ngày mà những người này mất tích, thì lại đều có mặt ở những nơi này." Người đàn ông đầu trọc cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, thấp giọng nói: "Ông chủ Hoàng được coi là một trong những người giàu nhất Dong Thành, ngay từ trong những năm đầu đời đã kinh doanh đủ mọi ngành nghề, hiện tại thân phận sau khi tẩy trắng là nhà đầu tư điện ảnh và truyền hình, cắm rễ sâu lắm, nghe nói cũng có mối quan hệ dây dưa với bên trên, vào ngày mà ông ta biến mất, tình cờ đang xem phim trong rạp chiếu phim, bao nguyên rạp, dẫn theo nữ minh tinh mới theo đuổi được của mình, kết quả là..." Người đàn ông đầu trọc hít một hơi thật sâu: "Sống không thấy người, chết không thấy xác mà, rạp chiếu phim hiện cũng đã bị phong tỏa, lý do được đưa ra là thiết bị phòng cháy chữa cháy không đủ tiêu chuẩn, chuyện này không phải là rất vớ vẩn sao?"
"Còn cả Triệu Việt Hoàn, gia chủ gia tộc Triệu Thị nữa, người này..."
Giang Thành đã từng gặp người đàn ông này trước đây, có mối quan hệ khá tốt với Lâm Uyển Nhi, nhân phẩm cũng rất tốt, ngay thẳng chính trực, có danh tiếng cực kì tốt ở khu vực xung quanh Dong Thành.
"Anh cứ nói thẳng cho tôi biết đi." Giang Thành nói.
"Triệu Việt Hoàn này là một người con hiếu thảo nổi tiếng, từ khi bà mẹ bệnh nặng phải nhập viện, anh ta vẫn luôn bên cạnh, nhưng không ngờ, cả một nhà, lại lặng lẽ biến mất trong bệnh viện." Người đàn ông đầu trọc dừng lại, trầm giọng nói : "Đó chính là bệnh viện Thanh Phố đó, cậu biết mà."
Giana Thành aât aât đầu hắn đừng nhiên biết sử kiên tiếng ca trong nhà xác là xảy ra ở đó.
Xem ra là cả nhà Triệu Việt Hoàn đã bị cuốn vào trong rồi, về phần hậu quả, Giang Thành cũng đã đoán được ra.
Về phần chủ tịch Chu của hiệp hội Thương mại Quang Mậu, Giang Thành cũng có ấn tượng, trung tâm thương mại Tụ Long gần phòng làm việc của hắn chính là một trong những sản nghiệp của vị chủ tịch Chu này, Giang Thành cũng đã gặp người đàn ông này vài lần, ấn tượng cũng khá tốt, nghe nói có xuất thân quân sự, rất được hoan nghênh ở Dong Thành.
Nhưng không ngờ, lại vô tình bị cuốn vào sự kiện ma nơ canh tủ kính ở trung tâm thương mại Tụ Long, nghĩ đến cảnh tượng đẫm máu đó, Giang Thành không khỏi thương tiếc cho chủ tịch Chu.
Ban đầu còn cho rằng những sự kiện linh dị này chỉ là để Người Gác Đêm lợi dụng để đánh lạc hướng sự chú ý của quốc gia, câu giờ cho kế hoạch Vực Sẳm, nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như bản thân đã đánh giá thấp Người Gác Đêm rồi, bọn họ là đang quét sạch một số người một cách có tổ chức và có kế hoạch.
Một số người có sức ảnh hưởng, sẽ cản trở kế hoạch tiếp theo của bọn họ.
Lợi dụng các môn đồ mất kiểm soát để tạo ra các sự kiện linh dị nhân tạo!
Đây là đòn phản công của Người Gác Đêm!
Người đàn ông đầu trọc không để ý tới vẻ mặt của Giang Thành, anh ta như mở ra hộp thoại trò chuyện, tiếp tục nói với chính mình: "Những gì tôi nói ở trên đều là nghe nói thôi, có thể không chính xác, nhưng sự việc sau đây, là một người bạn của tôi đã tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể sai!"
"Nhà thờ Roland ở Đông Thành, ở đó... ở đó cũng xảy ra chuyện rồi!"
"Bạn tôi là một nhiếp ảnh gia, được mời chụp một buổi lễ đính hôn rất riêng tư tại nhà thờ Roland, buổi chụp hình ban đầu được lên kế hoạch vào buổi sáng, nhưng bởi vì một số chuyện nên anh ấy đã bị trì hoãn và đến muộn, lúc đến thì đã muộn mất một tiếng, nhưng khi đẩy cửa bước vào nhà thờ, cả người liền choáng váng, một cặp vợ chồng mới cưới, còn có bố mẹ và một số người thân và bạn bè thân thiết, tổng cộng hơn 20 người, tất cả đều bị treo cổ chết trước tượng thần trong giáo đường." Giọng nói của người đàn ông đầu trọc không khỏi bắt đầu run rẩy: "Người này cạnh người kia, ngay ngắn thẳng hàng, bọn họ... biểu cảm của bọn họ toàn bộ đều đang cười, bộ dạng rất hạnh phúc, không một chút đau đớn, giống như đã nhìn thấy thiên đường vậy." "Thế người bạn của anh hiện tại đang ở đâu?" Giang Thành hỏi.
Người đàn ông đầu trọc nhăn nhó: "Anh ấy bị cảnh sát bắt đi rồi, tất cả mọi người đều nói anh ấy bị điên, bây giờ... bây giờ có lẽ đã bị đưa đến bệnh viện rồi, tôi đã thử liên lạc với anh ấy, nhưng không được, ngay cả người nhà cũng không liên lạc được, cũng không biết rút cuộc là anh ấy đã bị đưa đi đâu rồi."
"Nhưng anh ấy không điên, anh ấy thực sự không điên! Khi anh ấy nói chuyện này với tôi, suy nghĩ tư duy rất mạch lạc rõ ràng, tôi tin những gì anh ấy nói, sau đó tôi cũng đã có hỏi thăm qua, nhà thờ Roland hiện đã đóng cửa rồi, nói là để bảo trì."
"Làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy?"