Chương 109: Đánh giá
- Đến cùng là ai mượn lực lượng của ta đi?
Vân Chi nghi hoặc, Bất Hủ giáo mang nhà mang người bỏ trốn mất dạng, một người cũng không có lưu lại, chỉ để lại Sơn Hà đỉnh có thể mua được một tông môn nhất phẩm.
Bây giờ cũng tìm không thấy là ai mượn đi lực lượng của mình.
Trong pháp thuật có một loại pháp thuật tên là ‘Thần Hàng thuật’, có thể mượn đi lực lượng của một người dưới tình huống được đối phương cho phép, chỉ bất quá loại pháp thuật này gần như thất truyền, độ khó học tập lại cực lớn, Vân Chi đã thật lâu chưa từng gặp qua loại pháp thuật này.
Mà lại ai có thể không thông qua đồng ý của mình đã mượn đi lực lượng? Vân Chi cảm thấy tựa hồ người mượn đi lực lượng cũng không ác ý, cho nên mới phản ứng ngoài bản năng, cũng không ngăn cản lực lượng tiết ra ngoài.
Vân Chi đại khái có thể đoán được là ai.
- Bất quá hắn là từ đâu học được Thần Hàng Thuật?
Vân Chi không có nhớ dạy qua Lục Dương pháp thuật tương tự.
...
Hạng thứ nhất, Lục Dương.
- Ừm? hạng thứ nhất thay đổi?
Phó giáo chủ nghi hoặc, vừa rồi bọn hắn vội vàng đào mệnh, không có lưu ý Lục Dương làm cái gì.
Sơn Hà đỉnh vỡ vụn, cũng không được chiếu lại.
- Bất quá tiên nhãn chưa từng tính sai, ba người này phá hư mạnh nhất!
Giáo chủ chắc chắn nói, hắn cũng không có đoán được Lục Dương làm cái gì, hạng thứ nhất vừa rồi trong một đoạn thời gian ngắn đã giết chết mấy trăm người, còn mang đến tai hoạ ngầm cho mấy ngàn người, không còn sống lâu nữa, Lục Dương thế mà có thể vượt qua người này trở thành thứ nhất, quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng cũng không cần đoán, tiên nhãn chính là chí bảo của Tiên nhân, còn cao cấp hơn cả Sơn Hà đỉnh, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm.
Xác thực, Lục Dương triệu hoán Vân Chi tới, phá hủy Sơn Hà đỉnh cùng tổng bộ Bất Hủ giáo, mang tới đả kích phá hư cho Bất Hủ giáo đều có thể xếp ở ba hạng đầu trong lịch sử của giáo phái.
Chỉ tính đơn thuần tổn thương mang tới cho Giáo chủ, có thể xếp hạng thứ nhất.
Giáo chủ dương dương đắc ý nói, đều quên cảm giác đau đớn trên người:
- Ngươi xem, ta cũng đã nói, người gọi Lục Dương này có đại trí tuệ, đừng nhìn nhất thời xếp hạng ở dưới, ngươi không để ý một lúc, hắn đã có thể làm ra động tác lớn cho ngươi, thấy chưa, bây giờ nhảy vọt lên xếp hạng một.
- Đừng nhìn Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt ngươi xem trọng biểu hiện, đây là thời gian không đủ, nếu có đủ thời gian, bảo đảm có thể hỗn thứ hai thứ ba.
Phó giáo chủ thua tâm phục khẩu phục, Giáo chủ đến cùng vẫn là Giáo chủ, không chỉ có làm việc cẩn thận, nhãn quang cũng cực kì độc ác, trách không được hắn chỉ là phó giáo chủ, người ta là chính Giáo chủ.
- Vậy ngươi đánh giá cho Lục Dương là cái gì?
Giáo chủ suy nghĩ một lát sau, chầm chậm nói:
- Lục Dương hiển lộ thiên phú võ đạo của hắn ở trong cửa thứ nhất, dùng võ nhập đạo, hiếm thấy trên đời. Cửa thứ thì hai quan sát tinh tế, tổng kết ra quy luật, mua hết xe khoai tây, khiến cho người phỏng vấn sau này không cách nào khảo nghiệm, có thể thấy được hắn có tính cách phá hư to lớn. Đặc điểm này càng thêm nổi bật ở cửa thứ ba, xưng một câu ‘ma chủng trời sinh’ cũng không quá đáng.
Phó giáo chủ kinh ngạc, hắn cùng Giáo chủ quen biết lâu như vậy, còn chưa từng nghe nói qua ai có thể đạt được đánh giá cao như vậy.
- Mạnh Cảnh Chu thì sao?
- Mạnh Cảnh Chu ở cửa thứ nhất bị nhện cắn mà thu được lực lượng, là thể hiện của vận khí, đặt ở bên trong đại thế này, chính là đạo chủng theo thời thế mà sinh. Cửa thứ hai tỉ mỉ nghiên cứu vấn đề, suy nghĩ vấn đề ở nhiều góc độ, nhìn như ngang ngược càn rỡ, kì thực từng bước là thắng, kế hoạch thoả đáng, cuối cùng công phá phòng tuyến trong lòng giám khảo, thuận lợi thông qua khảo nghiệm.
- Đáng tiếc cửa thứ ba còn không có phát huy ra ưu thế của hắn đã kết thúc, hơi kém sắc hơn Lục Dương, gọi đạo ma hàng thế đi.
Đánh giá Đạo ma hàng thế cũng cực kỳ hiếm thấy, thế hệ trẻ tuổi không có mấy người có thể được Giáo chủ đánh giá loại này, xem ra tương lai Mạnh Cảnh Chu này tiền đồ vô cùng vô tận.
- Man Cốt nữa?
- Cửa thứ nhất có ngộ tính có kiên trì có mưu kế, cửa thứ hai suy nghĩ vấn đề tương đối chu đáo, chỉ là cửa thứ ba không có chủ kiến gì. Nếu tính từ bên trong khảo nghiệm trước đó đều thuộc về một nhóm người biểu hiện cực kỳ ưu dị, đáng tiếc có Lục Dương ở phía trước, ta cũng chỉ có thể cho hắn một đánh giá - ma ở trong lòng.
Ma ở trong lòng, dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng, chỉ cần không vẫn lạc, đều có thể trở thành cao tầng của Bất Hủ giáo.
- Muốn điều bọn hắn đến tổng bộ tỉ mỉ bồi dưỡng không?
Phó giáo chủ hỏi.
Giáo chủ lắc đầu, nói ra kinh nghiệm của mình:
- Không cần gấp gáp như vậy, trước làm từ cơ sở, tối thiểu nhất cũng phải có hai năm kinh nghiệm cơ sở. Tin tưởng ta, cơ kinh nghiệm sở rất có ích lợi về trưởng thành cho ngày sau, ta chính là đi lên như thế.
- Mà ta còn có một kế hoạch, Lục Dương người này ngựa thần lướt gió tung mây, vô cùng có ý nghĩ và có lực phá hoại, đợi hắn trưởng thành, nhìn xem có thể trà trộn vào tông môn chính đạo hay không, tỉ như Vấn Đạo tông.
Phó giáo chủ bật cười, cảm thấy Giáo chủ thật sự quá đề cao bọn hắn, tông môn khác, bọn hắn còn có biện pháp trà trộn vào, Vấn Đạo tông cũng quá khó khăn, chỉ là đệ tử của Vấn Đạo tông thôi thì ý nghĩ trong đầu bọn họ đã không có mấy người có thể đuổi theo, trà trộn vào không được bao lâu sẽ bởi vì không hợp nhau mà bị nhìn thấu.