Chương 110: Chủ quán đâu, đi ra (1)
Trà trộn vào Vấn Đạo tông nói nghe thì dễ.
- Ta trước đi chữa thương.
Giáo chủ nói xong, đi mật thất bế quan điều tức.
Phó giáo chủ từ đầu đến cuối cũng không có ý mưu quyền soán vị, hôm nay chính là ví dụ, cố nhiên giết Giáo chủ có thể trèo lên trên một bước, nhưng về sau, chính đạo lại đánh tới thì làm sao bây giờ, mình có thể làm ra quyết đoán chính xác?
Một khi làm ra phán đoán sai lầm, mình nhất định phải chết dưới chiêu thức của chính đạo, đến lúc đó hối hận soán vị đã trễ.
...
Diên Giang đà.
- Hết thảy mười người thông qua khảo nghiệm, còn có ba người đạt được đánh giá ma chủng trời sinh, đạo ma hàng thế, ma ở trong lòng?!
Đà chủ nghe được người do Giáo chủ phái tới truyền lời, vui đến nổi lông mày đều giương lên.
Kết quả này còn tốt hơn so với tình huống tốt nhất mình dự đoán! Cơ hội thăng chức đang ở trước mắt.
Những tán tu ma đạo không có thông qua cửa thứ nhất cùng cửa thứ hai trong lúc hôn mê, mười một chấp sự phân tán hành động, ném bọn hắn tới các nơi, sau khi bọn hắn tỉnh lại, sẽ quên vị trí của Diên Giang đà, chỉ xem chuyện trải qua vừa rồi là một giấc mộng.
Phương pháp ổn định nhất là giết bọn hắn, như thế thì tuyệt đối sẽ không bại lộ vị trí Diên Giang đà, Bất Hủ giáo cân nhắc đại cục, cũng không làm như vậy.
Những tán tu ma đạo này gây họa một phương, có khả năng hấp dẫn lực chú ý của chính đạo, dưới các loại tin tức hỗn loạn, chính đạo không cách nào phân biệt ra nào là tán tu ma đạo gây nên, nào là Ma giáo gây nên, dùng cái này có thể đạt tới hiệu quả nhiễu loạn nghe nhìn.
Ba người Lục Dương mơ màng tỉnh lại, vừa rồi trải qua quá nhiều, não có chút hỗn loạn.
Trước khi hôn mê nhìn thấy hình tượng là... Đại sư tỷ từ trên trời giáng xuống?
Lục Dương bị dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, đại sư tỷ không thấy được mình biến thành dáng dấp của nàng chứ, nếu nhìn thấy, không phải đào một lớp da của mình sao.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt cũng nhớ tới đến xảy ra chuyện gì, Tượng Hình Quyền của Lục Dương triệu hồi ra đại sư tỷ chân chính.
Lục Dương dùng ánh mắt cảnh cáo hai người, không nên tiết lộ tin tức ra ngoài, hai người biết điều liền vội vàng gật đầu.
Đà chủ ngăn chặn vui sướng trong lòng, dùng âm thanh hết lượng bình thản nói:
- Kể từ hôm nay, mười người các ngươi chính là người bên trong Bất Hủ giáo ta.
- Theo lý thuyết nên trước tiến hành nghi thức nhập giáo, nhưng hôm nay tham gia ba lượt khảo nghiệm đã hao phí tất cả tinh lực của mọi người, ta cũng không ngoại lệ, lấy loại trạng thái này đi thăm viếng Bất Hủ tiên nhân, là bất kính đối với tiên nhân. Ngày mai lại đến nơi đây chính thức tổ chức nghi thức nhập giáo.
Lục Dương nhìn ra được, tại thời điểm đề cập Bất Hủ tiên nhân, ngữ khí thần sắc của Đà chủ và mười một tên chấp sự đều có biến hóa.
Điều này nói rõ bọn hắn thờ phụng Bất Hủ tiên nhân là không phải ngụy trang, mà là thiết thiết thực thực tin tưởng Bất Hủ tiên nhân tồn tại.
- Khó trách được xưng hô là Giáo.
Lục Dương suy nghĩ.
Chỉ nghe Đà chủ tiếp tục nói:
- Bất quá hôm nay có người mới gia nhập, không chúc mừng một phen cũng không thích hợp, thế này đi, chúng ta ra ngoài ăn một bữa.
- Ta nghe nói bên trong quận có một quán đồ nướng mới mở, tên Một Lần Nữa, hương vị không tệ, được người ta khen ngợi rộng khắp, chúng ta đến đó tập hợp đi, ta mời khách.
Lục Dương: - ...
Mạnh Cảnh Chu: - ...
Man Cốt: - ...
Không cho nghỉ ngơi đúng không?
- Mệt mỏi quá đi, hoàn toàn không muốn làm việc.
Ba người ngáp một cái, cùng kêu lên, mí mắt trên dưới đều đang đánh nhau.
Đà chủ ra chủ ý ngu ngốc gì, chạy đến nơi đây dùng cơm.
Bọn hắn đang trên đường quay về quán đồ nướng, trải qua một ngày đấu trí đấu dũng, rốt cục đánh vào nội bộ địch nhân, hiện tại chỉ muốn có một bữa cơm no đủ, mỹ mỹ ngủ một giấc.
Bất Hủ giáo tập trung suy nghĩ của tất cả mọi người vào Sơn Hà đỉnh, quá trình này sẽ sinh ra cảm giác mệt mỏi cực lớn.
- May mắn trước khi tới ta để ma hổ hảo hảo xuyên thịt, sau khi trở về có thể trực tiếp khai trương.
Man Cốt có chút may mắn nói.
Đi vào cửa ra vào quán đồ nướng, Lục Dương phát hiện một bóng người quen thuộc.
- Vệ bộ đầu? Ngươi như thế nào ở chỗ này, có chuyện gì sao?
Vệ bộ đầu đứng ở cửa ra vào quán đồ nướng gõ cửa nửa ngày, một mực không thấy cửa mở, hắn còn tưởng rằng trong tiệm không có ai.
Trong tiệm xác thực không có ai, chỉ có hai con ma hổ đang vất vả xuyên thịt, hai con ma hổ nghe được Vệ bộ đầu gõ cửa đều bị dọa muốn chết, nào dám mở cửa.
Đang lúc Vệ bộ đầu muốn từ bỏ, Lục Dương tới.
Vệ bộ đầu vui mừng nhướng mày:
- Tiểu Lục tử, các ngươi rốt cục trở về.
Lục Dương gật gật đầu, há mồm liền nói dối:
- Buổi sáng ta nhìn khí trời không tệ, ba người chúng ta bàn bạc một chút, cảm thấy là thời tiết tốt để đi du lịch, cho nên ra ngoài đi dạo, vừa trở về.
- Vậy các ngươi hôm nay còn khai trương không?
Lục Dương nghĩ nghĩ, bọn người Đà chủ muốn đi qua, khoảng chừng hai mươi người, hẳn là tính khai trương:
- Mở.
Vệ bộ đầu dùng ngữ khí hết mực nhu hòa nói:
- Tiểu Lục tử, ngươi nhìn xem, quán đồ nướng của ngươi đã có chút danh tiếng ở quanh đây, ta không phải mang theo mấy huynh đệ thường xuyên đến ăn sao.
- Ta biết các ngươi chỉ thích mở quán đồ nướng, không có ý tứ khuếch trương, cũng không thích người khác tuyên truyền các ngươi.