Chương 118: Báo cáo chi tiết (1)
Ngục tốt ca đêm cười nói:
- Chắc chắn là tối qua ngươi đã làm điều gì đó, không ngủ ngon, ngươi xem ta, không chút buồn ngủ.
Lão Chu biểu môi:
- Ngươi là tu tiên giả, khác với ta.
Ngục tốt ca đêm lắc đầu, không để ý:
- Ta chỉ là luyện khí tầng một, cả đời này có thể lên tầng hai hay không còn phải xem, gọi là tu tiên giả cái gì.
Quy tắc trong ngục giam, ngục tốt ban ngày là người thường, ngục tốt ban đêm là tu sĩ tu luyện khí kỳ tầng một. Tu sĩ tu luyện khí tầng một có thể đảm bảo không buồn ngủ vào ban đêm, không lười biếng.
Tu sĩ đều không muốn bị Cấm Linh Trận kìm hãm, cũng giống như người thường, nhưng đại lao chỉ có ngục tốt Luyện Khí tầng một trông coi hiển nhiên là không đủ, cho nên ngoài nhà lao có còn các trạm gác ngầm, tu sĩ phòng thủ.
Sau khi chuyển ca, Lục Dương cầm tờ giấy tìm đến Lão Chu.
Lão Chu nhìn Lục Dương một cái, kiểm tra cơ thể, phát hiện ngoại trừ một hộp cơm, hắn không mang theo gì khác, sau đó để hắn đi vào.
….
Trì Tự Long, một một tán tu ma đạo là ngoan nhân nổi tiếng trong mắt mọi người ở các quận huyện lân cận, tin rằng sau khi gia nhập ma giáo, hắn nhất định sẽ làm nên chuyện lớn, chiếm lĩnh một vùng đất, trở thành vua cai trị một phương.
Hiện tại, dù bị giam giữ vẫn không thể thay đổi ước mơ của hắn.
Nếu đã ở trong lao, trước hết trở thành bá chủ trong đám tù nhân.
Trở ngại đầu tiên đối diện với hắn là không thể đe dọa người khác.
Anh bị giam trong lồng giam đến Trúc Cơ kỳ cũng không thể phá vỡ, không có vũ khí trong tay, người bị giam ở đối diện cũng không khoan nhượng, không phải chửi bới thì là châm chọc, khiến Trì Tự Long tức điên.
Lúc này, bạn tù của hắn, Thẩm Tiến Nghĩa nghĩ ra một cách, hắn nhét viên đá vào miệng, sau đó phun mạnh ra một cái, viên đá bay ra như viên đạn, sức mạnh kinh người, khi đánh vào người khác, sức mạnh không thể tưởng tượng được.
Thẩm Tiến Nghĩa là một sát thủ, chuyên sử dụng các vật phẩm làm vũ khí bí mật.
- Chúng ta huynh đệ đồng cảnh ngộ, lúc này cần phải chân thành hợp tác cùng nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn!
Thẩm Tiến Nghĩa rất giảng nghĩa khí nói.
- Nếu ngươi học được chiêu này của ta, chắc chắn sẽ trở thành bất khả chiến bại trong ngục giam, chúng ta sẽ cùng nhau thống trị ngục giam.
Trì Tự Long rất phấn chấn, dậy sớm tối khuya, nỗ lực học cách bắn ra viên đá từ miệng.
Nhưng tiếc rằng Trì Tự Long không có khả năng trong việc này, chỉ có một thân sức trâu, mãi mãi không thể học được.
- Ngươi phải như thế này, giữ không khí trong miệng, rồi thở ra một cách nhanh chóng!
Thẩm Tiến Nghĩa đang cố gắng giảng dạy cho Trì Tự Long biết được điểm quan trọng nhất.
- Ta biết rồi, không phải chỉ cần phun ra một cách nhanh chóng thôi sao.
Trì Tự Long hơi không kiên nhẫn.
- Sai rồi, sai rồi, miệng ngươi phình ra quá nhỏ, giống như ta thế này mới đúng.
- Như thế này sao?
Lục Dương đứng bên ngoài ngục giam, nhìn Trì Tự Long và Thẩm Tiến Nghĩa nhìn nhau phình miệng, đang suy nghĩ liệu có nên nhắc nhở họ cảnh tượng này rất dễ gây hiểu lầm hay không.
Trước dùng quả cầu lưu ảnh ghi lại hình ảnh cái đã.
- Lâu rồi không gặp, ta đến đây giao cơm.
Lục Dương thân thiện nói chuyện, toàn bộ là được rèn luyện ỏ trong quán nướng.
Sau hơn một tháng rèn luyện, nụ cười giả tạo của Lục Dương đã đạt đến mức nhìn giả như thật, Mạnh Cảnh Chu thấy còn khen nụ cười của Lục Dương giống hắn còn hơn cả hắn.
Chớp mắt, Trì Tự Long nghe tiếng Lục Dương, đột nhiên quay đầu, ánh mắt lộ ra hung ý, nếu không phải tên này gọi bộ khoái qua ăn cơm, đâu có kết quả như hiện tại?
- Sao ngươi lại tới đây?
Ngữ khí Trì Tự Long bất thiện, đánh vừa thấy mặt tiểu tử giả mạo giám khảo lừa gạt mình này, trước đó hai ngày đi ăn cơm còn đào hố, quả thật là một bụng ý nghĩ xấu, hiện tại còn giả mù sa mưa đưa cơm, khẳng định không có ý tốt.
So với đao phủ giết người vô số như mình, Trì Tự Long cảm thấy vẫn là Lục Dương càng hung ác nham hiểm hơn.
Lục Dương cũng không có ý trêu đùa Trì Tự Long trong lao, mọi người sau này còn muốn trợ giúp lẫn nhau, không cần thiết kéo căng quan hệ, đây cũng là ý của Đà chủ.
Chỉ bất quá lỗ tai Lục Dương không tốt, nghe thành Trì Tự Long hỏi hắn có phải trở thành chấp sự hay không:
- Cái gì, ngươi làm sao biết ta thăng thành chấp sự? Bất quá ngươi cũng không cần quá kích động, chỉ cần ngươi biểu hiện tốt, cũng có thể lên làm chấp sự.
Nghĩ không ra Trì Tự Long ở trong lao mà tin tức linh thông như vậy.
Nói xong, Lục Dương còn lấy ra lệnh bài khoe khoang, hai chữ chấp sự phi thường bắt mắt, Trì Tự Long tức giận trên đầu bốc khói:
- Lão thiên gia bị mù mắt!
Lục Dương an ủi:
- Ngươi cũng đừng tức giận, thủ lĩnh còn để cho ta nhắn cho ngươi.
Nghe được là Sở đà chủ truyền lời, Trì Tự Long tỉnh táo một chút, suy nghĩ Đà chủ vẫn rất coi trọng mình, chuyên môn để cho người ta truyền lời:
- Lão nhân gia ngài nói cái gì rồi?
- Hắn nói ngươi tốt nhất kéo gần quan hệ với ta.
Trì Tự Long giận tím mặt, Đà chủ thật đúng là coi trọng tiểu tử này:
- Ta chết cũng sẽ không tạo mối quan hệ với ngươi.