Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 136 - Chương 136: Xem Bói

Chương 136: Xem bói Chương 136: Xem bói

- Có người thích dùng Bát Quái đoán mệnh, ta chuẩn bị Bát Quái bàn.

- Có người muốn cược vận, ta chuẩn bị xúc xắc.

- Có người cảm thấy đoán chữ mới chuẩn, ta chuẩn bị văn phòng tứ bảo.

- Có người cảm thấy ném tiền đồng thông dụng nhất, ta chuẩn bị chín đồng tiền lớn.

- Còn có thủy tinh cầu này, đây là một trào lưu mà Đông Hải bùng nổ trong những năm gần đây, mọi người thích dùng thủy tinh cầu đoán mệnh, ta vì thế còn đi Đông Hải học thêm một lần.

- Mặt ngoài thủy tinh cầu có thể xem bói, vụng trộm còn có thể thu hình, một công cụ kiếm hai phần tiền.

- Như thế nào, muốn chọn một món để xem thử không? Coi không trúng không lấy tiền.

Tiên sinh xem bói nhiệt tình chào hàng.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu hồ nghi nhìn tiên sinh xem bói, lòng sinh cảnh giác, hắn luôn cảm thấy đây tiên sinh này không đơn giản, giống như nhìn ra cái gì.

Man Cốt lần đầu gặp được coi bói, cảm thấy rất có ý tứ:

- Có thể xem cho ta hay không?

Tiên sinh xem bói nhếch miệng hiện ra ý cười:

- Tốt, xin hỏi khách nhân muốn dùng loại nào để xem, muốn xem cái gì?

Man Cốt nghĩ nghĩ, cảm thấy mình xem như là một tên nho tu, nói:

- Đoán chữ đi, ta viết một chữ, ngươi xem giúp ta có thể trở thành Đại Nho hay không. -

- Mời.

Tiên sinh xem bói thuần thục dọn ra văn phòng tứ bảo, mời Man Cốt đặt bút.

Man Cốt vận dụng ngòi bút như bay, viết xuống một chữ.

Tiên sinh xem bói gõ gõ, tê một tiếng thật dài:

- Chữ này của ngươi...

- Có vấn đề gì?

Man Cốt vội vàng hỏi.

- Chữ này của ngươi viết xấu quá, đây là chữ gì?

- Nho.

- ...

Tiên sinh xem bói sửa sang lại tâm tình, bắt đầu phân tích.

- Nho giả, nhu hòa. Danh xưng thuật sĩ. Người đọc từ, cần âm thanh.

- Ngươi có thân thể cường tráng, nhìn như không thể phá vỡ, kì thực ngươi có một trái tim mềm mại, không có chủ kiến, nghe cái gì chính là cái đó, học cái gì tựa như cái đó.

- Lại nhìn chữ Cần, trên mưa dưới mây.

- Cái này gọi là mây trên trời, cần thì mưa xuống, mang ý nghĩa trong tương lai có người sẽ rất cần ngươi.

- Chữ người này đứng ở một bên. Mang ý nghĩa ngươi không chỉ có thể trở thành Đại Nho, còn có thể trở thành một loại Đại Nho hình thức mới.

Man Cốt nghe được mình có thể trở thành Đại Nho, vui mừng đến nhướng mày.

Trình độ nho học của hắn là đứng đầu từ dưới lên trong số đệ tử dưới trướng của Tứ trưởng lão, mặc dù Tứ trưởng lão không quan tâm, Tứ trưởng lão chủ trương hữu giáo vô loại, nói hắn chỉ không có khai ngộ, chỉ cần hắn có thể khai ngộ, mai kia có thể đi vào Nho đạo, tiền đồ không thể đo lường.

Nhưng Man Cốt luôn luôn không tự tin, hiện tại tiên sinh xem bói phân tích, nói mình có thể trở thành Đại Nho, lại lần nữa thu được tự tin.

Mình vẫn rất có tiềm lực.

- Đúng rồi, còn có một việc.

- Cái gì?

- Trở về luyện chữ nhiều một chút.

- Nha.

- Ngươi cần bản mẩu không, ta chỗ này vừa hay có một bản, mua một bản đi, đây là thứ mà ngươi phải tiêu xài trên con đường trở thành Đại Nho.

Man Cốt cảm thấy đối phương nói có lý, mua một bản.

Lan Đình gặp Man Cốt coi xong, cảm thấy thật thú vị, mình cũng muốn xem thử một chút, ngồi hỏi:

- Ta muốn biết mình trong tương lai thành tựu trận pháp cao hơn, hay là phù lục cao hơn? Dùng thủy tinh cầu xem đi.

Nàng gần đây không thích học tập trận pháp, phát hiện hình như mình có hứng thú về phù lục nhiều hơn trận pháp.

Lan Đình đang suy nghĩ muốn cải biến phương hướng chuyên công hay không.

Tiên sinh xem bói giơ thủy tinh lên cầu nhắm ngay Lan Đình, hai tay lặp đi lặp lại ma sát, trong miệng nói lẩm bẩm:

- Thiên linh linh, địa linh linh, thủy tinh cầu ngươi nhanh hiển linh! Thiên linh linh, địa linh linh, thủy tinh cầu ngươi nhanh hiển linh.

tiên sinh xem bói nhìn thấy thủy tinh cầu hiện ra kết quả, mắt choáng váng:

- Ách, ngươi trong tương lai sẽ viết trận pháp lên trên bùa chú, hợp trận pháp cùng phù lục hai làm một?

Ánh mắt tiên sinh xem bói nhìn Lan Đình là lạ, đây là mạch suy nghĩ kỳ hoa gì, cô gái này thon dài tuyệt mỹ vô song, làm sao mạch suy nghĩ lại không giống như người bình thường?

Lan Đình nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cảm giác tiên sinh xem bói nói có chút ít khả năng, rất sung sướng trả tiền.

Đến phiên Mạnh Cảnh Chu, Mạnh Cảnh Chu nhíu lông mày:

- Ngươi không phải là đệ tử Thiên Sách tông đó chứ?

Thiên Sách tông, tông môn xem bói hạng nhất của Trung Ương đại lục, từng tính ra thời gian tái hiện đại thế thời Thượng Cổ.

Thiên Sách tông coi trọng nhân quả nhất, thủ đoạn che chắn thân phận bình thường ở trước mặt Thiên Sách tông đều là thùng rỗng kêu to.

Chỉ cần đệ tử Thiên Sách tông quét mắt một vòng, có thể nhìn ra xuất thân cùng lai lịch của đối phương.

Nói không chừng tiên sinh xem bói này nhìn ra bốn người bọn họ đến từ Vấn Đạo tông cùng Nguyệt Quế tiên cung.

- Ha ha, vị sư đệ này, ngươi khẳng định nhìn lầm, ta chính là nhàn vân dã hạc, một người rảnh rỗi, làm sao có thể là đệ tử của Thiên Sách tông?

Mạnh Cảnh Chu trầm mặc một cái, lấy ra một quyển huyết khế từ bên trong thân phận ngọc bội:

- Ba trăm năm trước, Thái Thượng trưởng lão Thiên Sách tông tìm Mạnh gia chúng ta mượn một số lượng linh thạch cực phẩm kếch xù, về sau hắn trả không nổi, thế là trốn ở trong động phủ, tuyên bố ra bên ngoài là bế tử quan.

- Mạnh gia chúng ta đi tới cửa Thiên Sách tông các ngươi đòi nợ, tông chủ các ngươi lập xuống huyết khế, nói nhất định sẽ trả đủ lại số tiền, lại phàm là trực hệ của Mạnh gia, gặp được đệ tử Thiên Sách tông, đều có thể căn cứ huyết khế để cho đệ tử Thiên Sách tông trả tiền.

- Ngươi muốn thử uy lực của huyết khế một chút không?

Lục Dương nghe nói Mạnh gia là chủ nợ của người trong thiên hạ, xem ra lời ấy không giả.

Bình Luận (0)
Comment