Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 140 - Chương 140: Bất Hủ Giáo Làm Sao Có Thể Có Nội Ứng Của Chính Đạo (2)

Chương 140: Bất Hủ giáo làm sao có thể có nội ứng của chính đạo (2) Chương 140: Bất Hủ giáo làm sao có thể có nội ứng của chính đạo (2)

Trì Tự Long nhếch miệng lên tạo ra một nụ cười tàn nhẫn:

- Làm gì? Tiểu tử, ngươi đừng biết rõ còn cố hỏi. Cho tới bây giờ không ai có thể lừa qua ta.

Trì Tự Long lấy ra Lục thị Biến Hình Thuật, tản ra khí tức Trúc Cơ kỳ:

- Nói, trong quyển sách này ẩn tàng bí mật Thượng Cổ gì?

- Ngươi nói, ta có thể lưu cho các ngươi một mạng, nếu dám nói láo, vậy cũng đừng trách gia gia ta lòng dạ độc ác.

Trì Tự Long không có ý định thả bốn người rời đi, biết rõ người bí mật Thượng Cổ càng ít càng tốt, mà Lan Đình lại có tướng mạo tuyệt mỹ, làm sao cũng muốn đùa bỡn một phen lại giết.

Theo Trì Tự Long, bốn người này không bỏ ra nổi mấy ngàn linh thạch, khẳng định đều là Luyện Khí kỳ.

Luyện Khí kỳ ở trước mặt mình, tuyệt không có khả năng phản kháng.

Lục Dương thở dài, suy nghĩ đến chuyện Sở đà chủ từng ám chỉ mình, gây thêm nhiều chuyện trong khi hội Thải Xuân diễn ra, chẳng lẽ Sở đà chủ đã dự liệu được tình huống hôm nay, ám chỉ mình giết Trì Tự Long cùng Thẩm Tiến Nghĩa?

Sở đà chủ thần cơ diệu toán a.

Lục Dương tháo mặt nạ xuống, lộ ra chân dung:

- Trì Tự Long, giữa chúng ta không cần thiết cứng ngắc như thế.

Nói xong, vụng trộm lấy ra lưu ảnh cầu.

- Lục Dương! Ngươi đáng chết!

Trì Tự Long giận dữ quát, trong nháy mắt kịp phản ứng Lục Dương đang đùa bỡn mình.

Đấu giá hội là một trận hí kịch diễn cho mình xem.

- Giữa chúng ta hẳn là có hiểu lầm, khẳng định là có tiểu nhân châm ngòi, ngươi thấy đề nghị sau đây của ta như thế nào, chúng ta đi Sở đà chủ nơi đó nói rõ ràng, coi như ngươi không tin ta, cũng nên tin tưởng Sở đà chủ chứ?

Không nói đến Sở đà chủ còn tốt, nói đến Sở đà chủ thì Trì Tự Long liền nổi giận:

- Ngươi còn mang Sở đà chủ ra, mặt mũi ngươi để ở đâu.

- Sở đà chủ tất nhiên bị ngươi lừa bịp, mới để cho ngươi làm chấp sự. Còn có tiểu nhân gì, ngươi chính là tiểu nhân.

- Ta thế nào lại là tiểu nhân? Ngươi chớ có nói lung tung.

Lục Dương ra sức cãi lại.

Trì Tự Long cười lạnh:

- Đừng cho rằng ta không biết rõ những chuyện tốt chó má mà ngươi làm ra kia.

- Giả bộ làm người tốt thích làm việc tốt ở trước mặt Sở đà chủ, chuyện ngươi làm từ khi vào giáo đến nay đều là hố chúng ta, ta thấy ngươi chính là nội ứng do chính đạo phái tới.

Lời Trì Tự Long nói đương nhiên là nói nhảm, nếu hắn thật cảm thấy Lục Dương là nội ứng của chính đạo, đã sớm bí mật giám thị Lục Dương tìm chứng cớ.

Lục Dương thở dài một tiếng, thu hồi lưu ảnh cầu, rút ra Thanh Phong kiếm dài ba xích, có chút không biết làm sao nói:

- Đã như vậy, xem ra ngươi ta chỉ có chiến đấu.

Trì Tự Long cùng Thẩm Tiến Nghĩa nhếch miệng lên hiện ra ý cười xem thường, lấy ra vũ khí giao đấu.

Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt cùng Lan Đình cũng giống như thế.

Chiến đấu bắt đầu.

...

Lục Dương mang tin Trì Tự Long cùng Thẩm Tiến Nghĩa chết về cho Sở đà chủ.

Trì Tự Long cùng Thẩm Tiến Nghĩa có mạnh thế nào cũng không có khả năng còn sống trong tay bốn tên đệ tử Tiên Môn, trận chiến kia là cục diện nghiền ép thiên về một bên, kiểu chết của hai người rất thê thảm, Lan Đình nhìn đều không muốn ăn cơm.

Lục Dương một bên lấy ra lưu ảnh cầu, một bên giải thích cho Sở đà chủ:

- Ngài cũng biết rõ tính tình của Trì Tự Long, một lời không hợp liền giết người, ta lo lắng chuyện này phát sinh, mới sớm thu hình lại, miễn cho hắn chạy đến chỗ ngài kêu oan, nói ta khi dễ hắn.

- Hiện tại xem ra, hắn không đến được chỗ của ngài nơi này.

- Không biết lưu ảnh cầu xảy ra vấn đề ở đâu, ghi chép đứt quãng, bất quá cũng may có thể đại khái xem xét được tình huống ngay lúc đó, mời ngài xem.

Sở đà chủ ngồi trên ghế ngọc cầm lấy lưu ảnh cầu, nhìn thấy cảnh tượng lúc đó.

- Trì Tự Long, giữa chúng ta không cần thiết để cho tình cảnh cứng ngắc như thế.

Lục Dương cố gắng hòa hoãn quan hệ với Trì Tự Long.

- Lục Dương! Ngươi đáng chết!

Hiển nhiên, Trì Tự Long cũng không cảm kích.

- Giữa chúng ta hẳn là có hiểu lầm, khẳng định là có tiểu nhân châm ngòi, ngươi thấy đề nghị sau đây của ta như thế nào, chúng ta đi Sở đà chủ nơi đó nói rõ ràng, coi như ngươi không tin ta, cũng nên tin tưởng Sở đà chủ chứ??

- Sở đà chủ... Ở đâu có mặt mũi.

- Sở đà chủ... Để ngươi làm chấp sự... Chính là tiểu nhân.

-... Thế nào lại là tiểu nhân? Ngươi chớ có nói lung tung.

Lục Dương dựa vào lí lẽ biện luận.

- Đừng cho rằng ta không biết... Chuyện tốt… Hắn... Làm.

-... Sở đà chủ... Giả bộ làm một người tốt... Từ khi vào giáo đến nay đều làm chuyện hố chúng ta... Ta thấy... Chính là nội ứng chính đạo phái tới.

Thu hình đến đây đã kết thúc, Sở đà chủ nghiến răng nghiến lợi.

Lục Dương ở một bên căm phẫn nói thêm lời:

- Đà chủ ngài không tệ với ta, ma đạo chúng ta cũng tranh đấu với nhau, cũng tức giận bất bình dùm người, cũng sẽ có ơn tất báo, ta thấy Trì Tự Long vu cáo hãm hại ngài, Thẩm Tiến Nghĩa ở một bên cũng không ngăn, trong lòng tức giận không thôi. Trong cơn tức giận liền dẫn bọn người Mạnh Cảnh Chu giết tới.

- Khi chiến đấu thì không thích hợp thu lại hình ảnh, ta đành thu lại lưu ảnh cầu.

Lục Dương đương nhiên sẽ không để Sở đà chủ biết rõ phong cách chiến đấu của bọn hắn.

Sở đà chủ lớn tiếng tán thưởng, ẩn ẩn có thể nghe ra tức giận của hắn dành cho Trì Tự Long:

- Giết rất tốt! Hai tên súc sinh bọn chúng chết còn chưa hết tội!

Sở đà chủ biết rõ Trì Tự Long bất mãn với mình, hắn nể tình Trì Tự Long là một nhân tài, gọi tới đề điểm vài câu, Trì Tự Long lúc ấy còn ở trước mặt mình biểu hiện trung tâm, nói mình làm nhất định tốt hơn Lục Dương.

Hiện tại xem ra, Trì Tự Long vẫn ghi hận mình trong lòng, ngay cả lời vô vị như mình là nội ứng chính đạo đều có thể nói ra được.

Bất Hủ giáo làm sao có thể có nội ứng của chính đạo.

- Lục Dương, ngươi đã diệt trừ hai họa lớn trong lòng cho bản đà, làm rất tốt! Đợi đến khi Tuần Sát sứ đến, ta nhất định nói tốt vài câu cho ngươi ở trước mặt hắn.

Bình Luận (0)
Comment