- Chúng ta thân ở ma đạo, lòng tại chính đạo, trong lúc còn ở Ma giáo, thông qua dấu vết để lại, chúng ta phát hiện người phụ trách Ma giáo nơi đó vụng trộm bày ra Nghịch Thọ Nguyên trận, nhờ vào đó phá Đan thành Anh, chúng ta trải qua một phen vật lộn anh dũng, dùng một chút âm mưu quỷ kế, thành công giết chết hắn.
- Vừa hay phía trên Ma giáo phái người thị sát đến, cảm thấy ba người chúng ta có nội tình tốt, tâm tư linh hoạt, đề bạt chúng ta làm Đà chủ, còn phái chúng ta tới Vấn Đạo tông của chúng ta làm nằm vùng.
Bất Hủ tiên tử ở một bên nghe đến vui vẻ:
- Ma giáo thật ngu xuẩn, còn phái các ngươi trở về làm nằm vùng, tên của Ma giáo này gọi cái gì, khi nào gặp mặt, ta phải chế giễu bọn hắn một phen.
- Bất Hủ giáo, thờ phụng chính là ngươi.
Lục Dương nói.
Ý cười cứng ở trên mặt Bất Hủ tiên tử.
Lục Dương tiếp tục nói:
- Người Bất Hủ giáo nói với chúng ta, thời Thượng Cổ có người vô danh luyện hóa tinh thần làm đại lục, Bất Hủ tiên nhân cứu vớt qua Nhân tộc, chỉ cần đọc Bất Hủ tiên nhân tăng thêm tiên danh, có thể phục sinh Tiên nhân, lần nữa cứu vớt Nhân tộc.
- Ba người chúng ta ở trên đường trở về rảnh đến nhàm chán, cho nên bắt đầu đoán Bất Hủ tiên nhân đến cùng kêu cái gì, chúng ta lại lo lắng Tiên nhân thật sống lại tạo ra hậu quả khôn lường, thế là đổi Bất Hủ tiên nhân thành Bất Hủ tiên tử, kết quả đại sư tỷ ngươi cũng nhìn thấy, ta gọi nàng sống lại.
Vân Chi ừ một tiếng:
- Ba người các ngươi trải qua ngược lại phong phú, thành công tiến vào Bất Hủ giáo, còn lên tới chức Đà chủ, đúng là một công lớn. Ma giáo tuyển chọn có rất nhiều chỗ khó khăn, có mánh khóe để phân biệt được chính ma, các ngươi có thể đi vào Bất Hủ giáo, đúng là không dễ.
- Ta cũng có chỗ nghe thấy chuyện Bất Hủ giáo có ý đồ phục sinh Bất Hủ tiên nhân, chỉ là không biết phương pháp cụ thể, nghĩ không ra bị ngươi đánh bậy đánh bạ thành công.
Vân Chi chuyển ánh mắt qua nhìn Bất Hủ tiên tử đang nhíu mày suy nghĩ vấn đề.
- Ngươi thì sao, có cái gì muốn nói?
Bất Hủ tiên tử lắc đầu:
- Ta chưa nghe nói qua cái gì Bất Hủ giáo, cũng không biết rõ người vô danh Thượng Cổ nào luyện hóa tinh thần, cũng không nhớ rõ cứu vớt qua Nhân tộc.
- Thời đại của ta trước đó được người gọi là thiên mệnh thịnh thế, ý chỉ được trời cao chiếu cố, chân mệnh ở chính ta. Ta xuất thân Nhân tộc, chứng được Tiên nhân đạo quả bên trong thịnh thế, trở thành Tiên nhân, bởi vì năng lực của đạo quả đặc thù, được người xưng là Bất Hủ tiên tử.
Vân Chi nhàn nhạt giải thích.
- Thiên mệnh thịnh thế, chính là thời đại Thượng Cổ chúng ta thường hay nói.
Bất Hủ tiên tử tiếp tục nói:
- Trừ ta ra, lúc ấy còn có bốn người thành tiên, về sau không biết là ai từ phía sau lưng đánh lén ta, triệt để đánh giết ta, ta triệt để chết đi.
- Tựa như Bất Hủ giáo nói, chỉ cần hô lên xưng hô cùng tiên danh của chúng ta, ta có thể phục sinh, chỉ là không biết rõ vì cái gì bị người truyền nhầm thành Bất Hủ tiên nhân, cho tới bây giờ mới phục sinh, ta đến bây giờ đều không biết rõ ta đã chết đi bao lâu.
Bất Hủ tiên tử cũng rất ủy khuất, nàng vừa phục sinh, muốn diễu võ giương oai trước mặt tiểu bối một phen, hù dọa hắn một chút, để cho hắn nghe lời, kết quả đối phương trực tiếp kêu đại sư tỷ của mình đến, cái này còn chưa hết, đại sư tỷ này còn mạnh đến không hợp thói thường, trực tiếp trấn áp nàng.
Nàng tìm ai nói rõ lí lẽ đây?
Vì cái gì vừa phục sinh đã đụng phải người mạnh như vậy?
Vân Chi nghe xong, phân tích nói:
- Chưa chắc là truyền nhầm, cũng có thể là người có tâm muốn phục sinh ngươi, nhưng không muốn sinh ra nhân quả với ngươi, cho nên mượn tay của Bất Hủ giáo hô lên xưng hô cùng tiên danh của ngươi, còn có ý hô ngươi thành Bất Hủ tiên nhân, chờ Bất Hủ giáo đều thử một lần tất cả tên, cảm thấy vẫn không đúng, sẽ đoán có phải nhớ lầm xưng hô hay không, cứ như vậy, chính là Bất Hủ giáo sẽ phục sinh ngươi, sinh ra nhân quả với ngươi, không quan hệ gì đến người giật dây.
Người có tu vi càng cao, càng xem nặng nhân quả, cho rằng từ nơi sâu xa là bị nhân quả thao túng hết thảy.
Nói đến đây, Vân Chi khẽ nhíu mày, bây giờ không phải là Bất Hủ giáo cùng Bất Hủ tiên tử sinh ra nhân quả, Lục Dương đánh bậy đánh bạ, gánh chịu phần nhân quả đầy trời này.
- Về phần ngươi chết bao lâu.
Vân Chi dừng một chút, hỏi.
- Ngươi không biết là ai luyện hóa tinh thần?
Vẫn là giọng nói nhàn nhạt, nhưng Lục Dương nghe được một tia nghiêm túc từ đó, điều này đại biểu đại sư tỷ rất coi trọng vấn đề này.
Bất Hủ tiên tử lắc đầu, một mặt mờ mịt:
- Ta không biết rõ, hiện tại là tình huống gì, khi ta còn sống tất cả mọi người sinh hoạt trên tinh thần, có người luyện hóa tinh thần thành đại lục sao?
Vân Chi gật đầu:
- Trước Đại Hạ vương triều là Đại Ngu vương triều, trước Đại Ngu vương triều là Đại Càn vương triều, trước Đại Càn vương triều mới là thiên mệnh thịnh thế như lời ngươi nói, chúng ta hay gọi lúc đó là thời đại Thượng Cổ.
- Đại Càn, Đại Ngu đều tồn tại mười vạn năm, sau đó bị thay thế, Đại Hạ cũng tồn tại mười vạn năm, có người nói đây là nguyền rủa tới từ Thượng Cổ, mỗi vương triều chỉ có thể tồn tại mười vạn năm, mười vạn năm sau, vương triều tất phải sụp đổ, có vì sao mới quật khởi, thành lập vương triều mới bên trên phế tích.
- Thời kì cuối thời đại Thượng Cổ, có Tiên nhân luyện hóa tinh thần thành đại lục, toàn bộ thế giới từ đây thay đổi bộ dáng, thành Trung Ương đại lục như hiện nay.
- Nói cách khác, ngươi ít nhất chết ba mươi vạn năm.
Bất Hủ tiên tử kinh ngạc:
- Thời gian dài như thế? Sớm biết như thế ta đã gửi linh thạch vào tiền trang, như thế thì có thể ăn bao nhiêu lợi tức đây?
Lục Dương: - ...
Có phải sự chú ý của tiên tử ngươi không đúng lắm hay không?