Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 162 - Chương 162: Chuyện Cũ Của Bất Ngữ Đạo Nhân (2)

Chương 162: Chuyện cũ của Bất Ngữ đạo nhân (2) Chương 162: Chuyện cũ của Bất Ngữ đạo nhân (2)

- Bất quá ngươi không nên nói chuyện tiểu Vân giam giữ ta cho bọn hắn, tiểu Vân quản lý Vấn Đạo tông mười năm, có vài trưởng lão không nhất định đứng ở phía bên ta.

Lục Dương cảm thấy sư phụ nói có lý, hắn chỉ biết sư phụ mình là Bất Ngữ đạo nhân, đến tột cùng là người thế nào, chưa hề nghiên cứu qua, đây có lẽ là một cơ hội, nghĩ như vậy, hắn rời khỏi rừng cây tùng.

Sau khi Lục Dương rời đi, Bất Ngữ đạo nhân gãi đầu một cái, hắn tìm mấy người bóc phù lục, ai cũng không muốn bóc.

- Phía trên phù lục viết cái gì để bọn hắn sợ hãi như thế.

Hắn nghển cổ nhìn hồi lâu cũng không nhìn thấy phù lục có dáng vẻ ra sao.

Lục Dương lần nữa trở về Nhiệm Vụ điện, được cho biết Đại trưởng lão có việc ra ngoài, không có ở tông môn, Lục Dương bất đắc dĩ, đành phải đi vào Ngôn Truyền phong của Nhị trưởng lão.

Ngôn Truyền phong phụ trách dạy bảo một chút tri thức cơ sở của Tu Tiên, khi Lục Dương mới vừa vào Vấn Đạo tông còn đến Ngôn Truyền phong học qua một tháng, bất quá Lục Dương chưa bao giờ thấy qua Nhị trưởng lão.

- Vị sư huynh này, xin hỏi Nhị trưởng lão có ở đây không?

Lục Dương hỏi thăm đệ tử giữ cửa của Ngôn Truyền phong.

Sư huynh kia dùng ánh mắt quái dị nhìn Lục Dương:

- Ngươi tìm Nhị trưởng lão? Vậy ngươi nên đi dược viên, người nằm ở cổng vào dược viên chính là ngài.

Lục Dương sững sờ, không nghĩ tới nguyên lai Ba đại gia trước đó để cho mình đào đất chính là Nhị trưởng lão.

Hắn cám ơn sư huynh, đi vào dược viên, Ba đại gia quả nhiên ở chỗ này.

- Ừm? Lại muốn đến đây đào đất rồi?

Ba đại gia cười ha hả hỏi.

- Không có, ta chỉ muốn hỏi một chút chuyện về sư phụ ta.

- Lão Cửu à, ta đương nhiên biết rõ.

Ba đại gia nghe nói chuyện này, lấy lại tinh thần.

- Lão Cửu?

- Đúng, từ Đại trưởng lão đến Bát trưởng lão ngươi quen biết, lại đến sư phụ ngươi - Bất Ngữ đạo nhân, chúng ta đều là do một sư phụ dạy dỗ. Sư phụ ngươi có tuổi tác nhỏ nhất, thời gian bái nhập vào sư môn trễ nhất, đứng hàng thứ chín, nên gọi lão Cửu.

- Lão Cửu là tên không ngậm được miệng, miệng nhỏ của hắn cả ngày bá bá bá nói không ngừng, ngươi gặp qua « Tướng Thanh Nhập Môn » ở lầu một Tàng Kinh các chưa, đó chính là thứ lão Cửu quyên cho Tàng Kinh các.

Lục Dương gật đầu, hắn nhớ rất rõ ràng, khi hắn đi vào Tàng Kinh các nhìn thấy « Tướng Thanh Nhập Môn » cũng sửng sốt rất lâu, còn tưởng rằng tiến vào sai chỗ.

- Về sau sư phụ lão nhân gia ngài thực sự chịu hết nổi, không muốn nghe lão Cửu nói chuyện nữa, cho hắn danh hào Bất Ngữ đạo nhân, hi vọng hắn nói ít đi một chút.

Lục Dương: - Có tác dụng gì không?

- Không dùng được. Lão Cửu nói Tử Bất Ngữ Quái Lực Loạn Thần (*), chỉ cần hắn không nói những chuyện quái dị loạn thần liền không sao, sau đó miệng nhỏ vẫn một mực bá bá bá nói, cái miệng nát chính là luôn có khe hở.

(* Kẻ sĩ không nói lời quái dị loạn thần)

- Bất quá thiên phú tu luyện của lão Cửu là mạnh nhất trong chín chúng ta, đương nhiên, không so được Vân Chi, nói về thiên phú của Vân Chi, ta nghĩ từ xưa đến nay cũng không có mấy người.

- Sau khi sư phụ quy ẩn, chín người chúng ta bàn về chuyện để ai làm tông chủ, tám người chúng ta nhất trí đồng ý để lão Cửu làm, lão Cửu nói rất nhiều, khẳng định sẽ làm tốt, lão Cửu chết sống không đồng ý, chúng ta lại bàn về quy củ giang hồ, ai mạnh người đó định đoạt, lão Cửu cũng đồng ý.

- Sau đó tám người chúng ta cùng tiến lên, đánh lão Cửu cho một trận, để cho lão Cửu làm tông chủ.

Lục Dương nhớ tới sư phụ nói qua câu - Trải qua một phen huyết chiến.

Cũng tính là không sai.

- Ánh mắt của tám người chúng ta quả nhiên rất tốt, lão Cửu rất có thiên phú quản lý, quản lý tông môn ngay ngắn rõ ràng, quét qua hết khí tức long đong trước đó, đương nhiên, chuyện này cũng có quan hệ với tính cách của hắn.

- Về sau cũng không biết thế nào, mười năm trước Vân Chi đột nhiên tìm tới chúng ta, nói sau này chính là nàng quản lý tông môn, chúng ta cảm thấy thiên hạ sớm muộn gì cũng là của người trẻ tuổi, sớm tiếp nhận cũng tốt, quản lý thì quản lý chứ sao.

- Về phần lão Cửu đi nơi nào, chúng ta cũng không để ý, dù sao đều là người sắp hai ngàn tuổi, đầu óc đều linh hoạt hơn người trẻ tuổi, hiện tại không chừng đang nhảy nhót ở đâu đó, còn có thể đi lạc hay sao?

Khái niệm thời gian của đại năng tu tiên như Ba đại gia không giống với người bình thường, thời gian mười năm đối với bọn họ mà nói cũng không tính dài.

Từ biệt Ba đại gia, Lục Dương lại đi tới Luyện Thể phong tìm tới Tam trưởng lão.

Mạnh Cảnh Chu đang ở Luyện Thể phong, có trợ giúp của hắn, rất nhanh đã tìm được Tam trưởng lão.

Tam trưởng lão ở trên cánh đồng đang đánh cờ với lão tổ tông của Bích Nhãn Thủy Ngưu nhất tộc.

Tam trưởng lão là một người hơi lùn, nếu như ở bên ngoài nhìn thấy Tam trưởng lão, Lục Dương làm sao cũng không thể liên hệ hắn đến một vị thể tu đỉnh tiêm.

Lục Dương biết rõ, trong cơ thể Tam trưởng lão ẩn giấu sức mạnh cực kỳ khủng bố, dời núi lấp biển với hắn mà nói bất quá là chuyện của một đầu ngón tay.

Bình Luận (0)
Comment