Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1629 - Chương 1629: [ Quy Tắc] Vô Hiệu (2)

Chương 1629: [ Quy tắc] vô hiệu (2) Chương 1629: [ Quy tắc] vô hiệu (2)Chương 1629: [ Quy tắc] vô hiệu (2)

- Địa Long Phiên Thiên! Lưu Thiên Dương quát khẽ một tiếng, tiếp tục thi triển pháp thuật, con Địa Long bị đánh tan lúc nãy lại ngưng tụ, xé rách mặt đất, lao thẳng về phía Lục Dương.

Hai ngón tay Lục Dương khẽ vạch, vô số đạo kiếm khí tuôn ra từ phía sau, hóa thành một vòng kiếm luân khổng lồ, bất kỳ thứ øì chạm vào kiếm luân đều bị chém thành vô số mảnh nhỏ.

Địa Long vừa chạm vào kiếm luân đã xuất hiện dấu hiệu tan rã.

- Thiên Hà Đảo Quán! Diệp Chính cũng ra tay, trong nháy mắt, mưa to từ trên trời đổ xuống, dập tắt lửa nóng, cũng tưới lên người Địa Long, khiến thần thể nó càng thêm khổng lô, đủ sức chống đỡ kiếm luân của Lục Dương.

Hai mắt Lục Dương lóe sáng, hóa thành một ụ đất nhỏ lao về phía Địa Long. Cảnh tượng sau đó khiến Lưu Thiên Dương và Diệp Chính trợn mắt há hốc mồm, ụ đất nhỏ kia lại từng chút từng chút một nuốt chửng Địa Long. Địa Long đau đớn giãy giụa nhưng không thể thoát ra! - Đây là pháp thuật gì vậy? Lục Dương nuốt chửng Địa Long, không chừa một mảnh vụn nào, sau đó biến thành người khổng lồ cao trăm trượng.

- Pháp Thiên Tượng Địa? Lưu Thiên Dương võ cùng kinh ngạc, hối hận vì đã ra tay. Ngay cả hắn cũng chưa lĩnh ngộ được thần thông này, nếu như giáo huấn tiểu bối không thành mà còn bị đánh bại, vậy thì mất mặt lắm.

- Tích Vũ Thành Băng! Mưa to biến thành mưa đá, nện xuống người Lục Dương, tạo thành một lớp băng dày đặc.

- Lão Lục, ta đến đây! Mạnh Cảnh Chu chưa bao giờ có ý thức bảo vệ môi trường như lúc này, hắn triệu hồi pháp tướng ra, bao bọc lấy Lục Dương, ngọn lửa Thuần Dương thiêu đốt trên người pháp tướng ngăn cản mưa đả.

- Pháp tướng? Lưu Thiên Dương và Diệp Chính đồng thời kinh hãi, Hóa Thân kỳ mà đã lĩnh ngộ được pháp tướng rồi sao? - Địa Động Sơn Daol

- Băng Phong Vạn Lý!

Lưu Thiên Dương và Diệp Chính đồng thời ra tay, tạo ra một ngọn núi bảng khổng lồ từ hư không, hàn khí bức người.

Cho dù là Pháp Thiên Tượng Địa kết hợp với pháp tướng cũng không thể nào đỡ nổi một kích này!

Núi băng lao thẳng về phía Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, nhưng ngay khi sắp va chạm, từ trong núi băng truyền ra tiếng gầm rú, giống như sấm rền, núi băng võ vụn, băng vụ bay tán loạn.

Một người khổng lô bước ra từ trong mản băng vụ, trên người pháp tướng treo đầy tượng La Hán màu vàng, những tượng La Hán nối tiếp nhau, tạo thành một bộ áo giáp. Lưu Thiên Dương và Diệp Chính đang hãng say chiến đấu, nhìn thấy cảnh này thì ngây người. Hình tượng này... sao trông Lục Dương giống như một tên ma đạo giáo chủ, đến Phật quốc tàn sát chư vị cao tăng, sau đó treo thi thể của bọn họ lên người làm chiến lợi phẩm vậy?

Ngay cả lão tặc Bất Ngữ cũng không tả môn đến mức này.

Lục Dương không quan tâm hình tượng của mình ra sao, chỉ cần có thể tăng cường sức chiến đấu là được. Lúc này, hắn được pháp tướng bao bọc, trên người pháp tướng lại treo đầy Trượng Lục Kim Thân, bộ combo này gia tăng lực phòng ngự lên mức khủng khiếp, tu sĩ Hợp Thể kỳ tuyệt đối không thể phá vỡ được.

Hắn sải bước về phía trước, mỗi bước chân đều tạo nên øợn sóng không gian, như thể đang bước đi trên hư không, dưới chân là những bậc thang vô hình nâng đỡ hắn. - La Hán Quyền! Lục Dương bao phủ Tam Muội Chân Hỏa và Kim Ô Chân Viêm lên nắm đấm của pháp tướng, thi triển La Hán Quyền, đánh cho Lưu Thiên Dương và Diệp Chính liên tục bại lui.

Mỗi quyền của Lục Dương đều tạo ra tiếng nổ vang trời, chấn động màng nhĩ. - Tóc của tal

Lưu Thiên Dương và Diệp Chính kinh hô, bọn họ vừa đánh vừa lùi, vừa phải lấy tay giữ tóc, hình tượng chẳng ra đâu vào đâu.

- Pháp Thiên Tượng Địa, Tam Muội Chân Hỏa, Kim O Chân Viêm... Quả nhiên có chút bản lĩnh, không hổ là thiên tài, đáng tiếc ngươi không nên ra tay với chúng tal

- Là do các ngươi ép tai Diệp Chính tức giận quát, sự chênh lệch giữa Hóa Thần kỳ và Hợp Thể kỳ không chỉ ở pháp lực, mà còn ở nhục thần.

- Thiết lập quy tắc: Lục Dương không thể sử dụng Pháp Thiên Tượng Địa! Dùng quy tắc để phong ấn chiêu thức của Lục Dương, xem hắn còn làm được gì nữa!

Nắm đấm khổng lồ tiếp tục giáng xuống, bên tai Diệp Chính và Lưu Thiên Dương vang lên giọng nói hùng hậu của Lục Dương.

- La Hán Quyên!

- Thiết lập quy tắc: Lục Dương không thể sử dụng Tam Muội Chân Hỏa!

- La Hán Quyên! - Thiết lập quy tắc: Lục Dương không thể sử dụng Kim Ô Chân Viêm!

- La Hán Quyên!

- Thiết lập quy tắc: Lục Dương không thể sử dụng La Hán Quyên!

- La Hán Quyên!

- Tại sao không có tác dụng?

Diệp Chính và Lưu Thiên Dương chưa bao giờ kinh ngạc như lúc này, bọn họ thay phiên thi triển quy tắc, nhưng Lục Dương giống như vạn pháp bất xâm, quy tắc không thể nào ảnh hưởng đến hắn. Đồ đệ của lão tặc Bất Ngữ kia không khỏi quá vô lý rồi đấy?

Lục Dương liên tục tung quyên, đánh cho Diệp Chính và Lưu Thiên Dương tóc tai bù xù.

Diệp Chính và Lưu Thiên Dương bị đánh bay xuống đất, Lục Dương thừa thắng xông lên, đấm một cái tạo thành một cái hố sâu. - Dừng dừng dừng, chúng ta nhận thua.

Diệp Chính và Lưu Thiên Dương chật vật bò ra khỏi hố, Lục Dương thu tay lại, biến về kích thước bình thường, Mạnh Cảnh Chu cũng thu hồi pháp tướng. - Rốt cuộc là tại sao các ngươi lại muốn chúng ta đổi chỗ khác đánh nhau? Diệp Chính và Lưu Thiên Dương tức giận hỏi.

Lục Dương đảo mắt nhìn khung cảnh hoang tàn xung quanh, nghiêm mặt nói: - Văn bối muốn nói, nơi đây sơn thủy hữu tình, đánh nhau ở đây sẽ phá hỏng cảnh quan.

- Văn bối sợ hai vị tiền bối không tin, nên mới làm mẫu một lần.

- Phá hỏng thì sửa lại là được chứ øì?!

Diệp Chính tức giận, chỉ vì chuyện cỏn con nảy mà phải chen chân vào sao?! Mạnh Cảnh Chu cảm thấy Diệp Chính nói có lý: - Đến lượt hai vị tiền bối làm mẫu rồi đấy.
Bình Luận (0)
Comment