Chương 1633: Giải quyết tranh chấp (1)
Chương 1633: Giải quyết tranh chấp (1)Chương 1633: Giải quyết tranh chấp (1)
Trần Á Trùng và Hạ Võ đều đang ở Vẫn Thiết Thành, một thành lớn nổi tiếng của Doãn Châu, do một vị tu sĩ Hợp Thể kỳ làm thành chủ.
Khi Lục Dương và mọi người tìm được Trần Á Trùng thì tình cờ gặp Hạ Võ cũng đến tìm hắn ta.
- Trần Á Trùng, ta nói cho ngươi biết, đừng tưởng rằng bị ta đánh hai trận là xong chuyện, một trăm vạn linh thạch tiền gốc, hai mươi vạn linh thạch tiền lãi, ngươi phải trả đủ cho tal Trong một căn nhà sang trọng, Hạ Võ chặn Trần Á Trùng lại, phía sau hắn ta là vô số thanh lợi kiếm lơ lửng giữa không trung, tỏa ra hàn khí bức người.
Hạ Võ là một kiếm tu.
- Hai vị đạo hữu, xin hãy chờ một chút, có thể cho tại hạ xen vào một câu được không? Phương Tẵn đáp xuống giữa sân, khiến Hạ Võ và Trần Á Trùng cảnh giác nhìn sang.
- Ngươi là ai? - Di Sơn Điền Hải tông, Phương Tẫn.
Nghe thấy Phương Tẵn tự giới thiệu, đồng tử Hạ Võ đột nhiên co rút lại. Hắn ta chỉ là Hóa Thân sơ kỳ, vậy mà Di Sơn Điền Hải tông lại phái một vị Hợp Thể kỳ như Phương Tẫn đến đây sao?
Sau đó, khi nhìn thấy Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đứng sau lưng Phương Tẵn, hắn ta càng thêm kinh ngạc, há hốc mồm đứng im tại chỗ. - Ngươi... Ngươi là Lục thiên kiêu!
V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Hạ Võ kích động hô lên, - Ta đã từng Øặp ngươi ở Kiếm Lâu Vấn Kiếm đại điển!
Màn trình diễn của Lục Dương tại Vấn Kiếm đại điển đã khiến hắn trở thành mục tiêu theo đuổi của vô số kiếm tu.
- Thì ra là Hạ Võ đạo hữu. Lục Dương giả vờ như mới nhớ ra Hạ Võ, thực ra những kiếm tu tham gia Vấn Kiếm đại điển có đến hàng ngàn người, hắn ta làm sao mà nhớ hết được. - Vậy vị này chắc là Trần Á Trùng đạo hữu?
- Vâng.
Biết được thân phận của Lục Dương và những người đi cùng, Hạ Võ và Trần Á Trùng đều thu liễm lại khí thế ngạo mạn của mình.
- Trần đạo hữu, nghe nói ngươi vay tiền không trả, có chuyện này sao? Lục Dương tiến lên một bước, hỏi. Trên đường đến đây, hắn ta đã suy nghĩ ra cách giải quyết chuyện này.
- Đúng là có chuyện như vậy, nhưng ta thật sự không có tiền.
Lục Dương gật đầu mỉm cười, tỏ vẻ đã hiểu, sau đó quay sang hỏi Hạ Võ: - Hạ Võ bRKaAhxTQfR hữu, nếu Trân Á Trùng đạo hữu trả đủ tiền, thì ngươi có thể tha cho hắn ta một trận đòn được không?
- Đương nhiên là được.
- Không có tiền cũng không sao, Trần Á Trùng đạo hữu chắc cũng biết Vấn Đạo tông chúng ta mỗi năm đêu sản xuất rất nhiều Vong Tình đan, hơn nữa còn cung không đủ cầu.
- Hiện tại vấn đề lớn nhất của Vong 'Tình đan chính là sản xuất không đủ.
- Thật ra thì, Vong Tình đan được luyện chế từ máu của tu sĩ. Chỉ cần Trân Á Trùng đạo hữu theo chúng ta về tông môn, định kỳ uống thuốc và lấy máu, không đến mười năm là có thể trả đủ một trăm vạn linh thạch.
- Đương nhiên, lúc lấy máu có thể sẽ hơi đau một chút, nhưng với nghị lực của Trần Á Trùng đạo hữu, chắc chắn là có thể chịu đựng được.
Phương Tẵn khiếp sợ nhìn Lục Dương, thì ra Vong Tình đan được luyện chế như vậy sao? Nghe có vẻ không giống như chính đạo lắm!
Sau đó, hắn ta lại liếc nhìn Mạnh Cảnh Chu, thấy đối phương vẫn bình thản như không có chuyện øì xảy ra, hiển nhiên cảm thấy phương pháp này không có øì sai trái!
- Mạnh sư đệ, phương pháp luyện chế Vong Tình đan của chúng ta có vấn đề gì sao? Phương Tãn lặng lẽ truyền âm cho Mạnh Cảnh Chu.
- Không có vấn đề gì cả. Ngươi xem, chúng ta đã sử dụng phương pháp này nhiều năm như vậy rồi, có ai đến Vấn Đạo tông tố cáo chúng ta vô nhân đạo đâu? Điều này chứng tỏ tất cả bọn họ đều tự nguyện. Phương Tẫn: -...
Khuôn mặt Phương Tẵn trở nên kỳ quái, trước giờ hai người bọn họ đều khuyên can người khác như vậy sao?
- Đừng... Đừng... Đừng mà, ta chỉ là tạm thời chưa có tiền thôi.
Trần Á Trùng nghe xong lời Lục Dương, sợ đến mức toát mô hôi lạnh, vội vàng giải thích.
- Tiền đâu? - À... Ta đưa cho Triệu Thiên Nhất đầu tư rồi. Hắn ta nói hắn có một con đường kiếm tiên rất hay, một năm có thể thu được ba thành lợi nhuận, bây giờ vẫn chưa đến kỳ hạn, cho nên ta không thể lấy lại tiền. Đợi đến lúc đó, ta sẽ trả cả gốc lẫn lãi cho Hạ Võ.
Triệu Thiên Nhất là một tu sĩ Hóa Thần kỳ, môn chủ kiêm người sáng lập Thiên Nhất môn, một tông môn tam phẩm của Vẫn Thiết Thành. - Hay là như vậy đi, ta sẽ đưa cho ngươi tấm bản đồ này, ta cam đoan sẽ trả đủ tiền!
Trần Á Trùng lấy ra một miếng ngọc giản, trên đó vẽ một số ký hiệu kỷ lạ. Hạ Võ khinh thường nói: - Ai thèm tấm bản đồ rách nát này của ngươi chứ? Ngươi nghĩ ta không biết ngươi đã mua được nó từ một buổi đấu giá sao? Đã mấy trăm năm trôi qua rồi, đến giờ ngươi vẫn chưa tìm được hai mảnh còn lại. - Biết đâu vận khí của ngươi tốt thì sao?
Trần Á Trùng ngượng ngùng nói.
- Có thể cho ta xem một chút được không?
Lục Dương tò mò cầm lấy miếng ngọc giản. Bản đồ được vẽ rất đơn giản, hoàn toàn không nhìn ra được là nơi nảo.
Phương Tẵn là người có nghiên cứu về bản đô cổ, hắn ta cẩn thận quan sát một lúc, sau đó nói: - Hình như là bản đồ thời kỳ sơ khai của Đại Càn, hắn là có ba mảnh, phải ghép ba mảnh lại với nhau mới có thể tạo thành một tấm bản đô hoàn chỉnh.
- Tấm bản đồ này bán bao nhiêu linh thạch, ta mua. Phương Tãn rất thích sưu tầm bản đồ cổ, nhất là những tấm bản đồ thời kỳ sơ khai của Đại Cân lại càng hiếm có.
- Nếu ngươi thích thì ta tặng cho ngươi.
Trần Á Trùng cũng không tiếc rẻ øì tấm bản đồ này. Mấy trăm năm trước, khi hắn ta còn là tu sĩ Trúc Cơ kỷ, những thứ được mang ra đấu giá trong hội đấu giá cấp Trúc Cơ kỳ cũng chẳng đáng giá là bao, chỉ bằng nhân cơ hội này lấy lòng Lục Dương.
Phương Tẵẫn cẩn thận cất miếng ngọc giản đi, thâm nghĩ lần này nhất định phải giúp Trần Á Trùng giải quyết chuyện này.
Dù sao thì khi Trần Á Trùng bị đưa đến Vấn Đạo tông để lấy máu, hắn cũng phải nhờ Lục sư đệ hạ thủ lưu tình một chút, đừng để Trần Á Trùng phải chịu đau khổ.