Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 182 - Chương 182: Giám Định Loại Pháp Khí (1)

Chương 182: Giám định loại pháp khí (1) Chương 182: Giám định loại pháp khí (1)

Chương 182: Giám định loại pháp khí (1)

Lục Dương luôn cảm thấy nghe ai nói qua phương thức bày ra dạ minh châu như thế này.

Ở đâu nghe qua ta?

- Cũng chỉ có thể đi sâu vào trong.

Trong thông đạo trống rỗng, chỉ có tiếng bước chân của Lục Dương vang lên, lộ ra âm trầm mà quỷ dị.

Lục Dương đi đến cuối thông đạo, hai hàng binh tượng uy vũ đứng vững vàng, cầm trong tay các loại pháp khí, giống như đang thủ vệ cái gì, binh tượng thủ hộ một tấm bia đá, trên tấm bia đá viết ‘Người mất vĩnh sinh’ bốn chứ.

Lục Dương rốt cục biết rõ cảm giác quen thuộc này từ đâu mà đến, đây không phải là phần mộ sao.

- Người mất vĩnh sinh, là bi văn trong phần mộ tương đối thường gặp trong mộ phần của Nhân tộc.

Lục Dương rùng mình, làm sao cũng không nghĩ tới sẽ đi vào phần mộ.

- Cái này, nơi này là phần mộ?!

Bất Hủ tiên tử cố giả bộ trấn định, nhưng Lục Dương vẫn nghe được sự run rẩy cùng bất an từ trong giọng nói của nàng.

- Chắc là thế.

Lục Dương có chút nghiêm túc gật đầu, luôn cảm giác mình bị quấn vào một sự kiện lớn.

- Cô.

Bất Hủ tiên tử khẩn trương làm động tác nuốt nước miếng một cái.

Lục Dương thấy thế, trong đầu có một suy đoán hơi có vẻ buồn cười:

- Tiên tử, ngươi không phải sợ quỷ đó chứ?

- Ai, ai sẽ sợ loại vật này, ta đường đường là Tiên nhân.

Âm thanh của Bất Hủ tiên tử đều đang run rẩy.

- Thế nhưng ngươi đang phát run.

- Hơi bị cóng thôi.

- Ngươi còn nhớ rõ danh hào của ngươi không?

- Bất Hủ tiên tử.

- Loại danh hào này của ngươi, đặt ở trong nghề trộm mộ làm sao cũng là một đại nhân vật tổ sư gia của đám Cương Thi, ngươi còn sợ cái gì?

Nhớ tới tiên tử trước đó thề son sắt nói có thể hộ giá bảo hộ mình, Lục Dương cảm thấy không có tin tưởng chuyện ma quỷ của bà cô tiên tử này là chuyện làm chính xác nhất của hắn.

- Cũng không cần sợ hãi, ta ở chỗ này vừa hay có thư tịch liên quan tới phần mộ.

Lục Dương móc ra một bản « Tâm đắc trong nghề trộm mộ » từ bên trong thân phận ngọc bài, chính là lễ vật do trước đó chém giết Họa Bì quỷ, gia chủ Thượng gia - Thượng Chủng Điền cho.

- Không nghĩ tới lại có thể dùng tới ở chỗ này.

- Sao, còn có loại đồ tốt này.

Hai mắt Bất Hủ tiên tử sáng lên, phần mộ, quỷ hồn vì cái gì để cho người ta sợ hãi, tự nhiên là bắt nguồn từ hai chữ ‘Không biết’.

Có quyển sách này, cảm giác sợ hãi sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn.

- Lật ra nhìn, phía trên viết cái gì, có giới thiệu đây là phần mộ loại hình gì hay không?

Bất Hủ tiên tử thúc giục.

Từ khi cầm tới cuốn sách này, Lục Dương cũng không nhìn qua, bây giờ nhìn cũng không muộn.

Hắn lật ra tờ thứ nhất, nhẹ giọng đọc nội dung phía trên:

- « Đại Hạ hình luật » quy định thứ năm trăm ba mươi hai (532), phàm nhân, tu sĩ Luyện Khí kỳ trộm mộ mộ táng có giá trị lịch sử, nghệ thuật, tu hành, bị phạt tù từ ba năm trở lên mười năm trở xuống, kèm theo phạt tiền; tình tiết hơi nhẹ, phạt tù có thời hạn ba năm trở xuống, kèm theo phạt tiền.

- Tu sĩ Trúc Cơ kỳ phạm này tội, cân nhắc mức hình phạt sẽ gấp đôi tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Lục Dương cảm thấy quyển sách này không quá đáng tin cậy.

- Thứ đồ gì?

Bất Hủ tiên tử lộ ra vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, nàng không biết rõ hình luật là như thế nào.

Thời kỳ Thượng Cổ lấy huyết mạch tông tộc là đầu mối then chốt, lấy hình thức bộ lạc tụ tập, trừng phạt người trong tộc đều dựa vào là ‘Gia pháp’ ‘Tộc pháp’.

Hoặc lấy hình thức môn phái tụ tập, trừng phạt môn hạ đệ tử chính là ‘Môn quy’

Khi đó cũng không có khái niệm quốc gia, chuyện luật pháp tự nhiên không thể nào có.

Bất quá Bất Hủ tiên tử cũng không phải loại người cổ hủ, từ nội dung quy định ở phía trên, nàng đại khái có thể đoán được tác dụng của hình luật.

Đạo lý thì ta đều hiểu, nhưng vì cái gì tờ thứ nhất tâm đắc về trộm mộ sẽ viết nội dung hình luật?.

Lục Dương ho khan hai tiếng, ra hiệu hết thảy đều nắm ở trong lòng bàn tay.

- Tiên tử xin đừng trách, sách ở thời đại này của chúng ta đều là loại phong cách này, bởi vì cái gọi là trước khi phạm tội cần cân nhắc mức hình phạt, trong lòng có nắm chắc.

Bất Hủ tiên tử hồ nghi nhìn Lục Dương, nhưng vẫn ồ một tiếng.

Trang thứ hai là mục lục, bắt đầu tóm tắt các phần trong sách, nhìn từ mục lục, quyển sách này giới thiệu về chủng loại Cương Thi, quy cách quan tài, quy cách mộ thất, cơ quan phổ biến vân vân.

Thượng Chủng Điền không hổ là đại sự tiếng thối lan xa trong giới trộm mộ, những điều hắn đề cập đến đều là kiến thức dễ hiểu, chính là thứ Lục Dương đang rất cần.

- Để ta tìm thử ‘hai hàng binh tượng’... Ở chỗ này, tìm được rồi. Binh tượng, một loại tượng nặn toàn thân sĩ binh do lấy bùn đất và đầu gỗ chế tác, bình thường làm vật phẩm chôn theo xếp hàng trong mộ huyệt, cần phải chú ý chính là, nếu như gặp được binh tượng ở cổng vào mộ huyệt, phải nhanh chạy trốn, binh tượng rất có thể hoạt động!

Lục Dương cứng ngắc ngẩng đầu nhìn về phía binh tượng cao lớn, hai mắt binh tượng xanh lét, duỗi ra tay dài, chụp vào Lục Dương.

- Ta liền biết rõ không có chuyện tốt mà.

Bình Luận (0)
Comment