Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Giám Định Loại Pháp Khí (2)

Chương 183: Giám định loại pháp khí (2) Chương 183: Giám định loại pháp khí (2)

Chương 183: Giám định loại pháp khí (2)

Cũng may bộ pháp của Lục Dương linh hoạt, luyện được từ bên trong quán đồ nướng, hiểm mà lại hiểm tránh thoát binh tượng công kích.

Càng nhiều binh tượng bắt đầu chuyển động, Lục Dương muốn lui lại, phát hiện đường lui đã bị binh tượng phá hỏng, hắn chỉ có thể chạy trốn về phía trước, chạy đến chỗ sâu trong hang động.

Lục Dương quay đầu gặp đám lính tượng kia lộ ra hai mắt màu xanh lét, nhìn về phía Lục Dương, nhưng chậm chạp chưa có động thủ, nhìn ra được phạm vi hoạt động của bọn chúng có hạn.

Chỗ sâu trong hang động không còn là thông đạo nhỏ hẹp, mà là một mảnh không gian rộng lớn, chỉ là ánh đèn lờ mờ, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ.

Tích đông —— tích đông —— tích đông ——

Âm thanh giọt nước đứt quãng rơi xuống không biết từ chỗ nào truyền đến, ở bên trong không gian rộng lớn nghe được sao mà chói tai, Bất Hủ tiên tử khẩn trương co lại thành một đoàn, cầu nguyện Lục Dương có thể vượt qua khó khăn, tìm tới lối ra.

Mộ huyệt lớn như vậy, chỉ có tiếng giọt nước nhỏ giọt cùng nhịp tim của Lục Dương, để cho người ta rùng mình, tóc gáy dựng lên.

Lục Dương cũng rất sợ hãi, hắn quả quyết phong bế lỗ chân lông, như thế thì sẽ không để tóc gáy dựng lên.

Hắn cúi đầu đọc sách, lâm thời học thêm tri thức về mộ huyệt:

- Cương Thi, một loại quái vật trộm mộ thường gặp, chủng loại của bọn hắn có thể chia làm Tử Cương, Bạch Cương, Lục Cương, Mao Cương, Phi Cương, Du Thi, Phục Thi, Bạt, Tử Cương đối ứng Luyện Khí kỳ, Bạch Cương đối ứng Trúc Cơ kỳ, Lục Cương đối ứng Kim Đan kỳ... Cứ thế mà suy ra.

- Cương Thi chính là âm vật trời sinh, sợ nhất Chân Hỏa chí cương chí dương.

Đang lúc Lục Dương nhìn say sưa ngon lành, một bàn tay khoác lên bờ vai của hắn, bị hắn tiện tay đẩy ra:

- Tiên tử ngươi không phải sợ hãi sao, làm sao còn có tâm tình đùa giỡn đập bả vai ta?

Bất Hủ tiên tử nhỏ giọng nói, giống như kinh động đến người nào:

- ... Ta đang ở bên trong thế giới tinh thần của ngươi, làm sao đập bả vai ngươi?

Lục Dương lúc này mới kịp phản ứng, bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy một đám Cương Thi làn da phát tím đi theo sau lưng, mà thứ vừa rồi chụp bả vai mình chính là một Bạch Mao Cương Thi.

- Tử Cương cùng Bạch Cương.

Lục Dương nhớ tới tâm đắc trộm mộ, cuối cùng phun ra Tam Vị Chân Hỏa, thiêu đốt Cương Thi.

Cương Thi quả thật e ngại Chân Hỏa, đối mặt vách tường do Chân Hỏa tạo thành, không dám tiến lên trước một bước.

- Đây là Chân Hỏa, ngươi vậy mà lại biết tạo ra Chân Hỏa?

Bất Hủ tiên tử kinh hô, nàng chưa từng nghe nói qua có tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào nắm giữ Chân Hỏa.

- Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hỏa diễm giống như là Tam Muội Chân Hỏa.

Lục Dương lại lần nữa đổi mới nhận biết của Bất Hủ tiên tử, Tam Muội Chân Hỏa là một loại Chân Hỏa có thể nói tiếng tăm lừng lẫy bên trong một trăm lẻ tám loại Chân Hỏa, chớ nói tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù tu sĩ Kim Đan kỳ có thể luyện thành, cũng là chuyện cực kỳ đáng sợ.

Lục Dương không nói gì, mà lộ ra mỉm cười thần bí, kiểu này có thể ra vẻ mình rất oách.

Thiên phú để Thượng Cổ Tiên nhân cũng phải sợ hãi thán phục, vẫn là rất thoải mái.

Không cần phải mở miệng đính chính – Lửa của ta là Tam Vị Chân Hỏa chính tông, chẳng phải lộ hết chân sau.

Dù sao đều là Chân Hỏa, không sai biệt lắm.

Lục Dương lại lần nữa phun ra một ngụm Tam Vị Chân Hỏa, hỏa diễm lơ lửng trên vai, đã có thể thấy rõ tình huống xung quanh, cũng có thể hù dọa Cương Thi đang âm thầm ẩn núp.

- Tìm kiếm lối ra của mộ thất là một hạng việc cần kỹ thuật, cần cầm Bát Quái bàn trong tay, tay bấm Bất Động ấn, mặc niệm “tầm long phân kim khán triền sơn, nhất trọng triền thị nhất trọng quan” mới có thể tìm được lối ra.

Lục Dương trầm tư, trong tay hắn đã không có Bát Quái bàn, cũng sẽ không còn Bất Động ấn.

Hắn lấy ra một cây que gỗ từ bên trong thân phận ngọc bài, đứng ở trên mặt đất:

- Đại sư tỷ phù hộ, đại sư tỷ phù hộ.

Que gỗ quay sang hướng Đông Bắc.

Lục Dương là người cẩn thận, kiếp trước làm đề toán thì thưởng thử lại phép tính nhiều lần, lần này thân ở mộ huyệt hiểm cảnh, càng phải xem chừng vạn phần.

Hắn lần nữa dựng thẳng que gỗ lên, mặc niệm

- Đại sư tỷ phù hộ.

Que gỗ lần nữa chuyển về hướng Đông Bắc.

Xác định, lối ra đang ở phương hướng Đông Bắc.

Trải qua việc thử lại phép tính, đáp án đã không có sai.

- Nơi này là một gian mộ thất?

Lục Dương dựa theo que gỗ chỉ dẫn, tìm tới một gian mộ thất, không biết là thất chính vẫn là thất phụ.

- Ta xem một chút trên sách viết thế nào... Điểm khác nhau chủ yếu giữa thất chính và thất phụ là phải căn cứ phong thuỷ nơi đó tiến hành phán đoán, cần lấy Bát Quái bàn cùng quy giáp tiến hành xem bói đo lường tính toán, phương pháp cụ thể như sau...

Lục Dương nhìn đến hoa mắt, căn bản dùng không được phương pháp phía trên viết.

- Nơi này là thất chính.

Bất Hủ tiên tử khẳng định nói.

- Ngươi làm thế nào biết?

Lục Dương kinh ngạc, nghĩ không ra Bất Hủ tiên tử rốt cục hữu dụng một hồi.

- Vừa rồi ở cửa ra vào mộ thất viết hai chữ thất chính.

Lục Dương duỗi đầu ra ngoài cửa, phía trên quả nhiên rất rõ ràng viết hai chữ ‘Thất chính’.

Bình Luận (0)
Comment