Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 185 - Chương 185: Đại Trưởng Lão (1)

Chương 185: Đại trưởng lão (1) Chương 185: Đại trưởng lão (1)

Chương 185: Đại trưởng lão (1)

- Tiểu tử, ngươi đi lên phía trước nhìn, đây là vật liệu thời đại các ngươi sao, nhìn rất thú vị.

Không biết Bất Hủ tiên tử nhìn thấy cái gì, thúc giục Lục Dương.

Lục Dương vừa bước ra một bước, đã cảm thấy dẫm lên cái gì, tựa hồ là một khối gạch có thể chìm xuống.

Cái trán Lục Dương trong nháy mắt che kín mồ hôi lạnh, ý thức được dẫm lên bẫy rập, sẽ là cái gì, dưới mặt đất toát ra độc châm, hay là vách tường bắn ra mũi tên?

Không cho Lục Dương quá nhiều thời gian để suy nghĩ, hắn bằng vào trực giác nhảy về sau, ý đồ tránh thoát cơ quan ám khí.

Bộ phận cơ quan bị va chạm, dạ minh châu trên đỉnh đầu đột nhiên bộc phát ra độ sáng như là mặt trời nhỏ, toàn bộ thất chính đều bị chiếu trong suốt, hoàn toàn không có bầu không khí âm trầm kinh khủng như vừa rồi.

Lục Dương đợi nửa ngày cũng không có biến hóa mới, khóe mắt hắn nhảy dựng:

- Mới vừa rồi là bật đèn?

- Cái gì là bật đèn?

Bất Hủ tiên tử chưa từng nghe qua cái từ này.

- Không có gì.

Lục Dương càng ngày càng cảm thấy căn phần mộ này lộ ra khí tức không hợp thói thường, thiết lập ở trên vách đá dựng đứng ngược lại có thể giải thích, có thể phòng trộm, nhưng cửa ra vào lại viết hai chữ ‘Thất chính’, trong phòng còn có thể bật đèn lên thì càng quá mức?

Đây là bố trí mà phần mộ bình thường nên có sao?

Tối thiểu nhất là bên trong tâm đắc về trộm mộ không có đề cập qua chuyện này.

Bất quá tâm đắc về trộm mộ ngược lại có một câu cảnh cáo: Càng trái ngược lẽ thường, càng nguy hiểm.

- Không cần phải lo lắng, có bản tiên ở đây, sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn!

Sau khi bật đèn, can đảm của Bất Hủ tiên tử rõ ràng lớn hơn, nói chuyện đều dõng dạc không thôi.

Dạ minh châu chiếu sáng mộ huyệt giống như ban ngày, coi như quỷ hồn xuất hiện, Bất Hủ tiên tử cũng dám đi qua quất nó hai cái tát, để nó biết rõ biết rõ ai mới là quỷ chân chính.

Ta đường đường là Tiên nhân, há có thể sợ quỷ?

- Quyển sách bên tay trái của ngươi có chút ý tứ, ngươi xem một chút.

Lục Dương nhặt lên sách bên tay trái, nhẹ giọng đọc lên tên sách: - « Trộm mộ bút ký »?

- Dịch chuyển ngón tay cái ra, mặt trên còn có một chữ.

Bất Hủ tiên tử nói.

Lục Dương chuyển ngón tay cái ra khỏi, lộ ra tên sách đầy đủ: « Phản trộm mộ bút ký ».

Lục Dương: - ...

Hắn cẩn thận nghiêm túc thu lại « Tâm đắc về trộm mộ », sợ hai quyển sách cùng một chỗ phát sinh một loại phản ứng kỳ diệu nào đó.

Lục Dương mở sách ra, chính như mặt chữ nói, tất cả nội dung bên trong đều viết về như thế nào bố trí một mộ huyệt không bị trộm mộ vào xem, còn làm ra ứng đối nhằm vào thủ đoạn trộm mộ thường gặp, tương đối chuyên nghiệp.

Bởi vì cái gọi là ma cao một thước đạo cao một trượng, tự nhiên có lý lẽ của nó.

Lục Dương cảm thấy nếu mình học xong « Tâm đắc về trộm mộ » cùng « phản trộm mộ bút ký », mộ huyệt khắp thiên hạ bao lớn, nơi nào không thể trộm?

Hắn thu hồi ánh mắt từ trong trang sách, mộ bia bên tay phải gây nên hứng thú của hắn, thông qua mộ bia, hẳn biết được thân phận chủ nhân của ngôi mộ.

Vừa hay nhìn xem là ai tạo một mộ huyệt kỳ hoa như thế.

Lục Dương nghiêng đầu nhìn tấm bia đá, rùng mình, tóc gáy dựng lên, bị dọa nhảy về sau một bước dài.

Trên tấm bia đá viết: ‘Tần Cựu Niên an nghỉ tại đây’.

- Tần Cựu Niên là ai, làm sao ngươi có phản ứng lớn như vậy?

Bất Hủ tiên tử không hiểu.

Giọng nói của Lục Dương đều đang run rẩy:

- Tần Cựu Niên... Chính là đương đại Đại trưởng lão của Vấn Đạo tông chúng ta.

Tình huống gì đây, là trùng tên trùng họ hay là Đại trưởng lão đã vẫn lạc? Nếu như Đại trưởng lão vẫn lạc, vậy ngươi bây giờ đang hoạt động ở trong Vấn Đạo tông là ai? Giả mạo? Mục đích là cái gì?

- Đại trưởng lão lâu dài xuất quỷ nhập thần, để Đái Bất Phàm sư huynh thay hắn tọa trấn Nhiệm Vụ điện, chẳng lẽ hắn lo lắng bị người nhìn thấu thân phận, đặc biệt giảm bớt giao lưu với người?

Các vấn đề liên tiếp xông lên đầu, đáp án tạm thời không được biết.

Đúng lúc này, quan tài chấn động, tựa hồ có một loại vật liệu nào đó tránh thoát trói buộc, đi ra từ trong quan tài gỗ.

Lục Dương kinh hãi, trái tim phanh phanh nhảy loạn, quan tài ở thất chính là một cỗ quan tài đá, phía trên khắc hoa văn nhật nguyệt tinh thần phức tạp mà xưa cũ, không biết là năm nào tạo thành, quy cách rất cao, tuyệt đối là an táng một đại nhân vật.

Mà Đại trưởng lão Vấn Đạo tông, tuyệt đối phù hợp tiêu chuẩn của Đại nhân vật.

- Chẳng lẽ bên trong thật chôn Đại trưởng lão Vấn Đạo tông?

Lục Dương như lâm đại địch, là mình phát động cơ quan gì để đối phương khởi tử hoàn sinh, hay là đạo quả của Bất Hủ tiên tử để thi thể phục sinh, lại hoặc là có nguyên nhân gì khác không muốn người biết?

Nắp quan tài chầm chậm mở ra, một lão giả râu dài ngồi dậy từ bên trong quan tài, Lục Dương nhìn thấy, con ngươi hơi co lại, đối phương thật là Đại trưởng lão Vấn Đạo tông.

Đại trưởng lão ngẫu nhiên đi Thiên Môn phong hỏi đại sư tỷ một ít chuyện, Lục Dương gặp qua bộ dáng của Đại trưởng lão.

Bình Luận (0)
Comment