Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 200 - Chương 200: Thi Thể Hoạt Động Là Chuyện Bình Thường

Chương 200: Thi thể hoạt động là chuyện bình thường Chương 200: Thi thể hoạt động là chuyện bình thường

Chương 200: Thi thể hoạt động là chuyện bình thường

Hai người đi dạo hết các tiệm may ở Bố Y trấn, nhưng không bán vải màu đen, màu trắng cùng quần áo màu xám, cũng không có vải vóc gần giống như thế.

Lúc đi dạo tiểu trấn, hai người phát hiện ra một vấn đề:.

- Tổ Từ ở đâu?

Trên quy tắc nói Tố Từ là nơi an toàn, nhưng bên trong Tố Từ có quái vật, lý thuyết mâu thuẫn như thế, nơi này chắc chắn không đơn giản.

Nhưng hai người đi dạo một vòng vẫn không phát hiện ra vị trí của Tố Từ.

Lúc này sắc trời đã tối, gần đến giờ Hợi, hai người nhất định phải trở lại khách sạn.

- Hai vị khách quan, ngài an toàn trở về, bản điếm rất an toàn, hai vị không cần lo lắng như thế, ta sẽ bảo vệ an toàn cho hai vị.

Ở cửa ra vào khách sạn, tiểu nhị cười tỉm tỉm nghênh đón hai người, mắt củatiểu nhị cửa hàng không lòng trắng, đôi mắt đen nhánh, giống là có thể trông thấy thứ mà người thường không thấy.

Tóc gáy hai người dựng lên, âm thanh này rõ ràng là tiếng người tối hôm qua gõ cửa ở hành lang.

Tối hôm qua chính là hắn.

- Tiểu nhị, còn chưa tới giờ, quay về gian phòng của ngươi đi.

Lão bản khách sạn đuổi tiểu nhị cửa hàng rời đi.

Tiểu nhị cửa hàng nhìn chòng chọc vào lão bản khách sạn, hai người đối mặt hồi lâu, hắn mới không cam lòng rời đi.

Lục Dương để ý thấy tiểu nhị đi lên lầu ba, cũng chính là gian phòng chữ Thiên.

Lúc hai người vừa đến phòng liền đụng phải hai người thương gia kia, thương gia ngày hôm qua còn rất ngang ngược nhưng hôm nay thái độ lại cực kỳ thân mật, còn mời hai người vào ngồi một chút, Lục Dương không muốn tiếp xúc quá nhiều với bọn hắn, thẳng thắn từ chối.

Thương gia bị từ chối cũng không giận, đóng lại cửa gian phòng.

Tiếng gõ chiêng lại lần nữa vang lên, người gõ mõ hô hào.

- Giờ Hợi đến.

Cộc cộc cộc, hành lang lại lần nữa truyền đến tiếng bước chân quy luật, tiểu nhị cửa hàng con mắt đen như mực đi trên hành lang.

Tiểu nhị cửa hàng khẽ chọc cửa phòng đối diện:

- Khách quan, có đây không, làm phiền mở cửa ra.

Lúc hai người tưởng rằng đêm nay sẽ trôi qua như cũ, thương gia kiên quyết không mở cửa, tiếng gõ cửa của tiểu nhị cửa hàng sẽ càng lúc càng lớn, lúc đạt tới mức đinh tai nhức óc.

Kít——

Cửa đối diện bị mở ra.

Một tên thương gia bị hành động của bạn mình làm kinh ngạc:

- Ngươi, ngươi làm gì vậy! Tại sao lại mở cửa!

- Mau đóng cửa, mau đóng cửa!

- Ngươi muốn chết cũng đừng kéo ta theo!

- Vì sao lại không thể đóng cửa được!

Rõ ràng có hai tên thương gia, nhưng từ đầu đến cuối cũng chỉ có một tên thương gia nói chuyện, còn một tên khác hoàn toàn không hề phát ra âm thanh gì, vô cùng quỷ quái.

- Ngươi, ngươi đừng tới đây, a ——.

Khi phía đối diện truyền đến một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, lại không hề có động tĩnh gì nữa.

- Đã xảy ra chuyện gì, thương gia kia cũng không ngốc, tại sao lại chủ động mở cửa?

Đáy lòng Mạnh Cảnh Chu dâng lên một tia rét lạnh.

Lục Dương trầm tư một lát, suy nghĩ một loại khả năng:.

- Ngươi còn nhớ người bị quan sai giết chết vào buổi sáng không, hẳn chết đi sống lại, nhìn hoàn toàn không khác gì người sống.

- Trên quy tắc có nói, 【 thi thể hoạt động là hiện tượng bình thường 】, nhưng trên quy tắc nhưng không hề nói thi thể phục sinh!

- Ngươi chết đi sống lại buổi sáng, thật sự là hắn sao?

Mạnh Cảnh Chu trừng to mắt:

- Ngươi nói là... Một tên thương gia đã chết, nhưng đồng bạn không hề phát hiện ra?.

Lục Dương gật đầu:

- Đúng, là ý này!

Da tóc Mạnh Cảnh Chu dựng đứng , hôm nay nhìn thấy người đi trên đường đông dúc, còn tưởng rằng không có bao nhiêu người bị hại, nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ trên đường cái ban ngày có không ít người chết sống lại.

Tiếng gõ cửa mãnh liệt lần nữa vang lên, lần này tiếng gõ là ở cửa phòng hai người Lục Dương.

- Cứu mạng, mau cứu ta! Tiểu nhị cửa hàng muốn giết ta!

- Mở cửa, mở cửa nhanh!

- Van cầu các ngươi mở lòng từ bi, mau cứu ta, hoàng kim, linh thạch, vị rí di tích động thiên ta đều có thể cho các ngươi!

- Đừng có giết ta ——

Lập tức truyền đến tiếng lưỡi búa chạm vào thịt, chặt tới xương cốt kêu lên răng rắc, đồng thời còn kèm theo tiếng kêu thảm thiết của thương gia.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu liếc nhau, đều quyết định không mở cửa, vừa rồi đối diện rõ ràng đã không có động tĩnh, bây giờ lại để van cầu cứu, nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy vô lý, quỷ dị mà ly kỳ.

Hơn nữa Lục Dương từ Bất Hủ tiên tử cũng nói hai tên thương gia này cũng không phải là hạng người lương thiện gì, không cứu thì tốt hơn.

Âm thanh của thương gia, lại lần nữa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng của tiểu nhị cửa hàng:

- Hai vị khách quan, có đây không, làm phiền mở cửa ra!

- Ta kêu hai người các ngươi mở cửa!

- Mở cửa cho lão tử!

Giống như ngày hôm qua, tiếng gõ cửa càng lúc càng lớn, toàn bộ khách sạn đều có thể nghe thấy.

Không biết là do chất lượng của cửa tốt, hay là do quy tắc hạn chế, tiểu nhị cửa hàng vẫn không thể nào mở cửa ra được.

Lục Dương nghe được tiếng lên lầu của tiểu nhị cửa hàng, hẳn trực tiếp trở lại phòng chữ Thiên.

Bình Luận (0)
Comment