Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 202 - Chương 202: Lập Trường Xoay Chuyển (2)

Chương 202: Lập trường xoay chuyển (2) Chương 202: Lập trường xoay chuyển (2)

Chương 202: Lập trường xoay chuyển (2)

Phòng chữ Địa phòng có mười gian, có chín gian cửa phòng biến thành màu đen chính là chứng cứ, cái này cũng chưa tính có người đần độn đi lầu ba ở phòng chữ Thiên phòng.

Vận khí của hai vị mới tới nên chấm dứt.

Hắn quyết định đêm nay một mực gõ cửa, gõ đến sáng sớm, coi như giết không chết hai người, cũng muốn tra tấn bọn hắn.

- Kỳ quái, trước hai ngày phòng số bốn Chữ Địa đều là đèn sáng, làm sao hôm nay không có bật đèn?

Tiểu nhị cửa hàng rất nhanh nghĩ hiểu rõ nguyên do, cười lạnh:

- Coi là như thế thì ta sẽ buông tha các ngươi, ngây thơ.

Hắn điều chỉnh tốt âm điệu, khẽ chọc cửa gỗ:

- Hai vị khách quan, mở cửa ra đi, có lẽ giữa chúng ta có chút hiểu lầm.

Tiểu nhị cửa hàng dừng một chút, dùng một giọng nói càng thêm trầm ổn đáng tin nói:

- Hai vị khách quan, mở cửa ra đi, có lẽ giữa chúng ta có chút hiểu lầm.

Không có trả lời hoàn toàn như trước đây.

Bỗng nhiên, không biết rõ từ chỗ nào xuất hiện một cái tay, bắt lại mắt cá chân của hắn.

- Người nào!

Hắn bỗng nhiên cúi đầu, phát hiện chẳng biết lúc nào, phía dưới vách tường phòng số bốn chữ Địa mở một cái chuồng chó, chuồng chó duỗi ra một cánh tay tái nhợt, gắt gao bắt lại mắt cá chân của hắn.

Cánh tay kia có sức lực vô cùng lớn, dùng sức kéo một phát, túm ngược hắn lại.

Loảng xoảng ——.

Tiểu nhị cửa hàng ngã sấp xuống trên mặt đất, lưỡi búa cũng bị vứt qua một bên.

Hắn liều mạng bò ra bên ngoài, muốn tránh thoát trói buộc, nhưng cường độ một tay này mạnh hơn hắn tưởng tượng, không cách nào tránh thoát.

Dĩ vãng đều là hắn kéo túm người khác, khi nào bị người kéo qua.

Sẽ chết!

Hắn sinh ra một loại cảm giác hoang đường! Nhưng cái này sao có thể, hắn là thợ săn, khách nhân mới là con mồi.

- Không đúng, đây là chuyện có khả năng!

Tiểu nhị cửa hàng nhớ tới quy tắc thứ hai.

【 Giờ Hợi đến giờ Thìn, nhà tranh đóng chặt cửa và gian phòng khách sạn đóng chặt cửa lại là tuyệt đối an toàn, trừ cái đó ra, địa phương khác đều là nguy hiểm 】.

Phòng số bốn chữ tự còn đang ở trạng thái đóng cửa, đối với khách nhân mà nói là địa phương an toàn tuyệt đối, nếu hắn bị kéo vào gian phòng, kết cục tuyệt đối sẽ rất thảm.

Tiểu nhị cửa hàng ra sức dùng ngón tay chụp vào sàn nhà, giống như con mồi bị trăn lớn nuốt đến một nửa, muốn thoát đi khỏi miệng tử thần, hắn ra sức la to:

- Cứu mạng! Cứu mạng! Cứu ta!

Kêu chân tình thắm thiết.

Đáng tiếc không ai cứu hắn.

Bên trong【 Quy tắc của khách sạn Bố Y trấn 】không có cứu vớt tiểu nhị cửa hàng dòng chữ này.

Khi hơn phân nửa thân thể của hắn đều bị kéo đi vào, hai cánh tay gắt gao chống đỡ hai bên vách tường, bỗng nhiên phát lực, rốt cục tránh thoát được trói buộc.

Tiểu nhị cửa hàng không để ý tới nhặt búa, khập khễnh chạy về gian phòng chữ Thiên.

- Để hắn chạy?

Mạnh Cảnh Chu có chút bất đắc dĩ, lực đạo của đối phương lớn đến lạ thường, hắn bóp nát mắt cá chân của đối phương cũng không có giữ chặt được.

Nói cái gì hai người bọn họ cũng muốn giải quyết tiểu nhị cửa hàng đáng ghét trong hôm nay, đêm hôm khuya khoắt mỗi ngày không ngủ lại đi gõ cửa.

Cũng không đi ra ngoài hỏi thăm một chút, hai chúng ta đường đường là Đà chủ của Ma giáo, khi nào nhận qua loại khi dễ này?

Trải qua hai ngày quan sát, hai người đã lý giải quy tắc của khách sạn, rất nhanh chế định ra kế hoạch.

Lục Dương đầu tiên lợi dụng Thanh Phong kiếm, đối chiếu thân hình của tiểu nhị cửa hàng, đào ra một cái hố dưới tường.

Lợi dụng một quy tắc ‘Gian phòng đóng cửa lại là an toàn’ này, bảo đảm kéo tiểu nhị cửa hàng vào được, cũng sẽ không bị tiểu nhị cửa hàng tổn thương, quyền chủ động còn ở trên người bọn họ.

- Con mồi có sức sống mới có ý tứ!

Lục Dương nhếch miệng lên một vòng mỉm cười tàn nhẫn, âm thanh khủng bố quanh quẩn trong phòng.

Hai bóng đen đi ra phòng số bốn chữ Địa, một người rút kiếm, một người tay không, người tay không nhặt lên lưỡi búa rơi xuống.

Mũi kiếm lướt qua trên mặt đất, phát ra tiến tư tư bất quy tắc, lưỡi búa nhỏ máu, phát ra âm thanh tí tách.

Hai bóng đen cầm lấy hung khí dính máu, du đãng trong khách sạn.

Lầu hai... Không có, đó chính là ở lầu ba.

Hết thảy lầu ba có bốn gian phòng, đều là phòng chữ Thiên.

Bóng đen rút kiếm gõ cửa, âm thanh ôn hòa nói:

- Nghe nói nơi này có cơm tối miễn phí, chúng ta đói bụng, muốn ăn cơm, phiền phức mở cửa ra.

Gặp phòng số một chữ Thiên không có động tĩnh, Lục Dương hơi không kiên nhẫn, dùng sức gõ cửa:

- Mở cửa! Chúng ta muốn ăn cơm! Các ngươi đây là thái độ phục vụ gì.

- Giữa chúng ta có hiểu lầm, ngươi mở cửa, chúng ta hảo hảo tâm sự.

- Mở cửa! Nhanh mở cửa! Nếu không mở cửa ta sẽ phá cửa.

Tiếng gõ cửa cực lớn, toàn bộ khách sạn đều có thể nghe thấy.

Lục Dương một cước đá văng phòng số một chữ Thiên, trống không một người, hắn muốn đi vào, lại bị một cỗ lực lượng ngăn cản, vào không được.

【 Mục số năm: Không thể tiến vào gian phòng chữ Thiên 】.

Tiểu nhị cửa hàng trốn ở một gian phòng trong đó, nghe được động tĩnh sát vách, nơm nớp lo sợ.

Bình Luận (0)
Comment