Bất Ngữ đạo nhân dùng ánh mắt thương hại nhìn Lục Dương, sờ đầu Lục Dương, nghĩ nghĩ tuổi của hắn, bình thường trở lại.
Cũng đúng, hài tử mười sáu mười bảy tuổi đang ở trong giai đoạn huyễn tưởng.
Khi hắn mười sáu tuổi cũng từng mơ mộng qua, trong cơ thể mình có phong ấn hung thú thượng cổ, người bên ngoài chọc giận hắn, phong ấn sẽ buông lỏng, năng lượng của hung thú ngoài tiết, thương tới người vô tội, thời điểm nghiêm trọng sẽ còn hủy thiên diệt địa, sẽ tạo thành tổn thất không cách nào vãn hồi, cho nên hắn vì phong ấn hung thú trong cơ thể, cần thường xuyên bảo trì thái độ lạnh lùng.
Ai không có giai đoạn này chứ?
Cái gì Thượng Cổ Tiên nhân, hắn sống hai ngàn tuổi, chưa hề thấy qua Thượng Cổ Tiên nhân, Lục Dương tiểu tử này vận khí tốt như vậy, không chỉ thấy được Thượng Cổ Tiên nhân, Tiên nhân còn đợi ở trong cơ thể của hắn?
Hẳn là thủ đoạn bảo mệnh mà tiểu Vân lưu cho Lục Dương.
- Ngươi nói Thượng Cổ Tiên nhân là lão đầu tử hay là mỹ nữ?
Bất Ngữ đạo nhân hỏi.
Lục Dương suy nghĩ dung mạo của Bất Hủ tiên tử, thời điểm nàng an tĩnh đúng là một vị mỹ nữ tuyệt sắc không thua gì đại sư tỷ, liền nói:
- Mỹ nữ.
Trong lòng Bất Ngữ đạo nhân tự nhủ quả nhiên, ta đoán một cái liền đúng, ở độ tuổi này huyễn tưởng Tiên nhân không phải lão đầu tử chính là mỹ nữ, khẳng định không phải thiếu niên, trung niên nam tử hoặc lão thái thái.
Hắn nhìn Bố Y trấn vẫn như cũ bị bao phủ bên trong quy tắc, dừng một chút, nói:
- Chúng ta đi trước một chuyến đến quan phủ gần đây, giao cho bọn hắn xử lý chuyện sau này.
Bố Y trấn có quá nhiều bách tính, hắn cho dù tu vi siêu quần, nhưng gặp được loại chuyện không thể chỉ dựa vào tu vi giải quyết này, vẫn cần giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp giải quyết.
Chuyện Bố Y trấn dính đến năm vị Hợp Thể kỳ cổ đại, vượt qua phạm vi quận trưởng có khả năng xử lý, cho nên Bất Ngữ đạo nhân cần tìm tới Thứ sử phụ trách châu này.
Đại Hạ vương triều chia Trung Ương đại lục làm mười bảy khu vực, cũng chính là mười bảy châu mà mọi người thường nói, phía dưới mười bảy châu là quận, phía dưới quận là huyện trấn.
Bất Ngữ đạo nhân biết mình không biết đường, cho nên đi đến quận bên cạnh nghe ngóng tình huống, biết rõ chỗ vị trí của bọn hắn là Thanh Châu, ở Tây bộ của Trung Ương đại lục.
- Ủa ủa, vì cái gì chúng ta đang ở Tây bộ của đại lục?
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu hồ nghi nhìn Bất Ngữ đạo nhân, lúc rời đi Vấn Đạo tông không phải nói đi về phía nam bay sao?
Bất Ngữ đạo nhân cười ha hả, không có giải thích quá nhiều, để cho hai người đi theo mình là được.
Trải qua một đường nghe ngóng một đường định vị, ba người rốt cuộc tìm được Thứ sử Thanh Châu.
Thứ sử Thanh Châu vừa nghe nói là tông chủ Vấn Đạo tông đến thăm, lúc này thoái thác hết thảy sự vụ, tự mình nghênh đón Bất Ngữ đạo nhân.
Hắn thân là Thứ sử Thanh Châu, chưởng quản vô số tài nguyên của một châu, được người kính ngưỡng cùng nịnh nọt, nhưng luận địa vị, luận tu vi, hắn thua xa Bất Ngữ đạo nhân.
Bất Ngữ đạo nhân cũng không có hàn huyên quá nhiều, gọn gàng dứt khoát nói rõ tình huống của Bố Y trấn, gặp được chi tiết cụ thể, để Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu bổ sung.
Thứ sử Thanh Châu vừa nghe nói Bố Y trấn phát sinh chuyện này, mồ hôi lạnh đều chảy xuống, năm vị Hợp Thể kỳ cổ đại khôi phục, may mắn là tông chủ Vấn Đạo tông phát hiện kịp thời, xử lý thỏa đáng, nếu là thật để năm người này hoàn toàn khôi phục, tiềm phục ở nơi nào đó trong vương triều, có thể bất cứ lúc nào hủy diệt một quận, không biết sẽ có bao nhiêu người chết.
Thứ sử Thanh Châu lúc này làm ra quyết định, điều động Hóa Thần kỳ cùng quan viên Hợp Thể kỳ của bản địa viết thư cho quân đội cùng triều đình đóng giữ Thanh Châu, báo cáo có hai vị Hợp Thể kỳ cổ đại khôi phục và đã đào tẩu, bảo trì cảnh giác.
Về chuyện thượng tấu triều đình, mời triều đình khen ngợi Vấn Đạo tông, tạm thời không bỏ ra được thời gian, trước giải quyết chuyện của bách tính Bố Y trấn lại nói.
Lục Dương chú ý tới Thứ sử Thanh Châu cũng không điều động tu sĩ Luyện Hư kỳ.
Bất Ngữ đạo nhân giải thích.
- Luyện Hư kỳ là một giai đoạn phi thường đặc biệt, thực lực tu sĩ giai đoạn này rất không ổn định, chợt cao chợt thấp, khi cao có thể đạt tới Hợp Thể kỳ đỉnh phong, lúc thấp chỉ có Luyện Khí kỳ, cho nên tu sĩ Luyện Hư kỳ chọn ổn định ở lại địa phương nào đó, cực ít xuất thủ.
- Mà ai cũng sẽ không dễ dàng trêu chọc tu sĩ Luyện Hư kỳ, dù sao ngươi không biết rõ đối phương sau một khắc sẽ là cảnh giới gì.
…
Thứ sử Thanh Châu suất lĩnh quan viên Thanh Châu mênh mông tiến về Bố Y trấn, hắn đập một Thứ sử ấn xuống, quy tắc bao phủ tiểu trấn hóa thành mảnh vỡ vô hình, dần dần sụp đổ.
Đây cũng không phải là lực lượng của chính hắn, mà là quyền hạn Đại Hạ vương triều trao tặng cho hắn, để cho hắn có thể điều động một phần nhỏ lực lượng của nhân đạo.
Một đám tu sĩ không phải lần đầu tiên giải quyết chuyện này, có bọn hắn xuất thủ, cái gì không thể đối mặt cùng tiên sinh tư thục, cái gì ban ngày ở nhà tranh gặp nguy hiểm, tất cả đều là chuyện tiếu lâm.