Ngay từ đầu tranh tài, tuyển thủ Đỗ Học Nghệ đã liên tiếp phát công, quyền như mưa xuống, phát ra tiếng sấm rền vang, đánh tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu liên tiếp lui về phía sau, chạy trối chết.
- Mạnh Cảnh Chu tiểu tử ngươi bị trừng phạt đúng tội... Không có ý tứ, xướng ngôn viên lại có một chút cảm xúc tư nhân, xin mọi người thứ lỗi.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu nhìn như ở thế yếu, nhưng hắn tựa hồ cũng không nhận bao nhiêu tổn thương, ngược lại là tuyển thủ Đỗ Học Nghệ, đánh xong một bộ Bôn Lôi Quyền pháp, thở hồng hộc.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu bắt lấy cơ hội tuyển thủ Đỗ Học Nghệ thở dốc, mãnh liệt phản kích, đánh ra tuyệt kỹ thành danh của Tam trưởng lão —— Hám Thiên Lục Thức, chiếm cứ chủ động.
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ tựa hồ không có dự liệu được tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu phản kháng kịch liệt như thế, bị đánh trở tay không kịp, đánh mất quyền chủ động, chỉ có thể bị động phòng ngự.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu như mãnh hổ xuống núi, gào thét núi rừng, quyền chưởng mãnh liệt, vừa nhanh vừa mạnh, uy lực cường tuyệt, đánh tuyển thủ Đỗ Học Nghệ tóe lên tia máu.
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ liều mạng bị thương, chịu một trọng quyền của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, thừa cơ lui nhanh về phía sau, khôi phục trạng thái.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu theo đuổi không bỏ, tới gần tuyển thủ Đỗ Học Nghệ, dồn sức
Song phương vận dụng quyền pháp mãnh liệt, giằng co không xong, tựa hồ ai cũng không làm gì được ai.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu dẫn đầu phá vỡ cục diện bế tắc, hắn phóng ra nửa bước về phía trước, dùng đầu chạm đầu tuyển thủ Đỗ Học Nghệ!
Lựa chọn ngoài dự liệu, hẳn là tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu có luyện qua Thiết Đầu Công... Hay các loại công pháp tương tự, lại cũng không phải như vậy.
Mới vừa rồi va chạm đầu cùng tuyển thủ Đỗ Học Nghệ cũng không phải là đầu của tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu, mà là mái tóc tuyển thủ của Mạnh Cảnh Chu.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu thân là một tên tu sĩ luyện thể, vậy mà rèn luyện đầu tóc cứng rắn giống như thân thể! Mà tóc thì không có cảm giác đau.
Mạch suy nghĩ xuất sắc! Quả thật làm cho người vỗ tay khen hay.
Tuyển thủ Đỗ Học Nghệ bị đập trúng đầu, ôm đầu liên tiếp lui về phía sau, vừa hay hợp ý tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu bắt lấy cơ hội, bắt lấy quần áo của tuyển thủ Đỗ Học Nghệ, ném tuyển thủ Đỗ Học Nghệ ra ngoài.
Tuyển thủ Mạnh Cảnh Chu chiến thắng.
Bất Hủ tiên tử dùng trận pháp khuếch đại âm thanh nói:
- Ta tuyên bố, vòng thứ nhất Trúc Cơ tranh tài, Mạnh Cảnh Chu chiến thắng.
Sau đó Bất Hủ tiên tử đi vào không gian tinh thần hỏi Lục Dương:
- Ngươi vừa rồi nói liên miên lải nhải nói một tràng, là cái gì thế?
- Đỗ Học Nghệ đứa nhỏ này vẫn là quá ít kinh nghiệm chiến đấu, thua coi như giáo huấn.
Khâu Tấn An lắc đầu, tựa hồ cũng không để chuyện vừa ra quân đã bất lợi này ở trong lòng.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ Khâu tông chủ ngươi đừng cố gắng chống đỡ, ngươi cũng bóp nát một cái chén trà rồi, còn nói thua thì thua.
Để Mạnh Cảnh Chu vòng thứ nhất ra sân, chính là chủ ý của Lục Dương, hắn muốn để Mạnh Cảnh Chu hạ mã uy cho Ngũ Hành tông một cái.
Bất Hủ tiên tử do dự một cái, nói:
- Khâu tông chủ, ta cảm thấy Mạnh Cảnh Chu đã Luyện Thể luyện đến tận tóc, lại dùng mái tóc đụng đầu của đối phương, cái này đã không thể dùng kinh nghiệm chiến đấu quá ít để hình dung.
Tối thiểu nhất tại thời kỳ Thượng Cổ, Bất Hủ tiên tử còn không có gặp qua phương thức Luyện Thể không hợp thói thường như thế.
Đây hẳn là luyện thể sĩ của thời đại mới?
Khâu Tấn An bị Bất Hủ tiên tử ngay thẳng chẹn họng một cái, nói không ra lời.
Có thể đổi một người ngồi bên cạnh ta được hay không?
Khâu Tấn An bày ra biểu lộ không thèm để ý:
- Ta để Đỗ Học Nghệ là người thứ nhất ra sân, bất quá chỉ là vì làm nóng, kế tiếp đăng tràng sẽ không có dễ đối phó như Đỗ Học Nghệ.
Trên quảng trường diễn võ, một tên nho tu phong độ nhẹ nhàng đăng tràng, đầu đội khăn chít đầu, cầm trong tay quạt giấy, mặc nho sam màu xanh nhạt, một bộ dáng không nhanh không chậm.
- Đây là nho tu ưu tú nhất bên trong Trúc Cơ kỳ của bản tông, Phương Hạo.
Khâu Tấn An nói lời xã giao, nhưng người Ngũ Hành tông đều biết rõ, trình độ của Phương Hạo thật ra không sai biệt lắm với Đỗ Học Nghệ.
- Đúng dịp, chúng ta cũng là nho tu.
Một bên khác của quảng trường diễn võ, Man Cốt mang theo chùy lớn khoan thai tới chậm, lúc đầu Man Cốt muốn xách Mạnh Cảnh Chu tới, đáng tiếc trọng tài không cho, nói Mạnh Cảnh Chu không phải vũ khí, Man Cốt đành phải lùi lại mà cầu việc khác, lựa chọn sử dụng Ô Sa thiết chùy vừa mới đổi xong.
Tay cầm của thiết chùy có dán phù lục, có thể đọc diễn cảm toàn văn « Thánh Nhân Ngôn ».
- Thánh Nhân nói: Học thì phải luyện tập, chẳng phải vui lắm sao...
Man Cốt từng bước một đi tới đối diện Phương Hạo, khuôn mặt dữ tợn, tiếng ngâm « Thánh Nhân Ngôn » truyền khắp toàn bộ quảng trường diễn võ, giống như ác đồ vừa giết một nhà hai mươi tám miệng, ngay cả con chuột nhỏ đều chưa thả qua, sau khi giết người lại niệm tụng Vãng Sinh Chú, thấy thế nào đều không dính gì tới nho tu.