Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 278 - Chương 278: Dự Báo Tương Lai (1)

Chương 278: Dự báo tương lai (1) Chương 278: Dự báo tương lai (1)

- Thời tiết đại biểu cho cái gì, đại biểu cho trời và đất biến hóa, Thiên Địa Nhân, người ở phía sau, thiên địa phía trước, dự đoán thiên địa biến hóa khẳng định khó khăn hơn so với dự đoán hành vi của người rất nhiều.

- Ta dự đoán thời tiết, vừa hay có thể nói rõ ta luyện pháp thuật này tới đại thành! Người bình thường coi như muốn đạt thành tựu giống như ta, cũng làm không được!

Bất Hủ tiên tử nói lại lời Tuế Nguyệt Tiên tự nhủ cho Lục Dương một lần, trong lòng vui thích, răn dạy học sinh, không phải, cảm giác làm lão sư thật sự rất tốt.

Lục Dương hoài nghi Bất Hủ tiên tử bị Tuế Nguyệt Tiên lừa, nhưng hắn đánh không lại Tuế Nguyệt Tiên, cho nên không dám chất vấn.

- Vậy ngươi còn có thể dự đoán cái khác không?

- Chỉ có thể dự đoán thời tiết.

Lục Dương chắc chắn Bất Hủ tiên tử bị Tuế Nguyệt Tiên lừa, nhưng hắn đánh không lại Tuế Nguyệt Tiên.

Thời đại Thượng Cổ thật tàn nhẫn, đến Tiên nhân mà nhân tính cơ bản nhất cũng không có, ngay cả đồ đần cũng đi lừa gạt, quá ghê tởm.

- Dự báo thời tiết của ngươi có đáng tin, Vấn Đạo tông bốn mùa như mùa xuân, rất ít khi có mưa.

Lục Dương hồ nghi nhìn Bất Hủ tiên tử, hoài nghi xác suất thành công của pháp thuật.

- Bản tiên dự báo thời tiết chưa bao giờ sai lầm.

- Cho nên ngươi muốn dạy ta dự báo thời tiết?

Khóe mắt Lục Dương run rẩy, thu hồi ý nghĩ ban đầu.

Kim thủ chỉ này quả nhiên không có tác dụng gì.

- Bản tiên học được là cảnh giới tối cao của dự báo tương lai, dự đoán thời tiết, tuy thiên phú pháp thuật của ngươi rất tốt, nhưng so với bản tiên thì còn kém một chút, mà ngươi mới chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, sao có thể học thành trình độ hiện tại của bản tiên?

Lục Dương không quá hiểu rõ Bất Hủ tiên tử kiêu ngạo cái gì.

- Cho nên ngươi thật ra dạy ta là dự báo tương lai bình thường, chỉ là dự báo thời tiết chính ngươi đã học thành?

- Đúng.

Lục Dương cảm thấy điều này đại khái là gọi không phải một người nhà, không thể tiến vào cửa nhà.

Bất Hủ tiên tử làm một phần của linh hồn mình, có một ít chỗ tương tự với mình cũng rất bình thường.

- Có học hay không?

- Học!

- Đã muốn học, vậy sẽ bắt đầy từ Thượng Cổ chi ngôn cơ sở nhất học lên. Thượng Cổ chi ngôn và ngôn ngữ hiện tại có

Bất Hủ tiên tử dừng một chút, nói một lần Thượng Cổ chi ngôn mới vừa nói qua.

- Những lời này là có ý gì?

Lục Dương hiếu kì.

Bất Hủ tiên tử phiên dịch nói: - Ta mới vừa nói là Thiên linh linh, địa linh linh, Tuế Nguyệt Tiên cháu trai ngươi nhanh hiển linh.

Lục Dương theo bản năng lui về phía sau hai bước, sợ Tuế Nguyệt Tiên giáng lâm, một đầu ngón tay bóp chết hắn.

Lục Dương cảm thấy đi theo Bất Hủ tiên tử học tập pháp thuật sẽ không thể đảm bảo sinh tồn cơ bản nhất, vẫn là đại sư tỷ đáng tin cậy hơn.

- Ngươi đọc theo ta một lần.

- Khoan đã, vì để phòng vạn nhất, ta trước hỏi một câu, mấy chữ cháu trai ngươi là nhất định phải niệm ra sao?

- Cái này thì không cần, đây là trợ từ, niệm hay không niệm đều được.

Lục Dương cảm thấy Bất Hủ tiên tử học không được dự báo tương lai có rất lớn quan hệ đến Tuế Nguyệt Tiên không có chăm chú dạy dỗ.

Lục Dương đi theo Bất Hủ tiên tử học tập Thượng Cổ chi ngôn, bắt đầu đọc ra từng chữ từng chữ những từ khó hiểu không lưu loát.

Đọc theo mấy lần, Lục Dương đã có thể nói ra câu nói này rất trôi chảy.

- Nói ra, muốn phục sinh tiên tử ngươi, bất kể là dùng Thượng Cổ chi ngôn đọc tiên danh của ngươi hay là dùng tiếng nói hiện tại đọc ra đều có thể phục sinh?

Lục Dương nhớ tới lúc hắn phục sinh Bất Hủ tiên tử, nói là ngôn ngữ hiện tại.

- Hắc hắc, đều được, đạo quả của bản tiên là Bất Hủ, Bất Hủ tức vạn cổ trường tồn, há có thể câu nệ trong việc ngôn ngữ khác biệt, bất quá đám người Ứng Thiên Tiên lại không biết rõ chuyện này.

Bất Hủ tiên tử cười có chút ‘Tặc’, nguyện ý chia sẻ bí mật nhỏ này cho Lục Dương.

- Ngươi cũng đừng nói cho người khác chuyện này, ta xem ở phân lượng ngươi phục sinh ta, lại để cho ta ở trong thân thể ngươi thời gian dài như thế mới nói cho ngươi.

Bất Hủ tiên tử dặn dò.

- Đây là khẳng định!

Lục Dương vỗ ngực cam đoan.

Lục Dương bắt đầu chăm chú học tập dự báo tương lai, hắn ngồi xếp bằng, tinh tế tham ngộ môn đại pháp thuật, đại thần thông thanh danh hiển hách trong truyền thuyết Thượng Cổ.

Lục Dương rất ít để Bất Hủ tiên tử chỉ đạo, sợ nàng dạy mình đi lệch, bất quá thực sự gặp được chỗ không thông, vẫn là phải hỏi.

Bất Hủ tiên tử ở bên cạnh nhìn Lục Dương dần dần tiếp xúc đến hạch tâm của dự báo tương lai, âm thầm kinh hãi, cái này nói rõ Lục Dương cách đích đến là sắp học được không xa.

Nàng ngoài miệng nói thiên phú pháp thuật của Lục Dương không bằng mình, nhưng nàng không thể không thừa nhận thiên phú của Lục Dương trên mình.

Khi nàng còn Trúc Cơ kỳ có thể học được pháp thuật liên quan đến thời gian à.

Bình Luận (0)
Comment