Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 379 - Chương 379: Một Quyền (2)

Chương 379: Một quyền (2) Chương 379: Một quyền (2)

Bất Hủ tiên tử nhảy xuống đá lớn.

Những người kia nhìn thấy Bất Hủ tiên tử xuất hiện, quá sợ hãi, liều mạng hô to cảnh báo nàng:

- Đây là Tượng Vương Nguyên Anh sơ kỳ, là huyết mạch Thượng Cổ chính thống, Lục Nha Bạch Tượng, không biết rõ vì cái gì, nó đã nổi điên, tiểu cô nương ngươi tranh thủ thời gian chạy mau.

Lục Nha Bạch Tượng, mặc dù địa vị không hiển hách bằng Long Phượng, Đào Ngột, Cùng Kỳ tại thời kỳ Thượng Cổ, nhưng cũng là Yêu tộc gần với bọn chúng, thanh danh hiển hách, trong tộc ít nhất có ba vị đại năng Độ Kiếp kỳ.

Mấy người bị Lục Nha Bạch Tượng đuổi theo liếc mắt đã nhìn ra cảnh giới của Bất Hủ tiên tử, chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ, đối mặt Tượng Vương phát cuồng, cùng là Nguyên Anh sơ kỳ cũng không dám đối kháng chính diện, nếu tiểu cô nương này không chạy đi, có thể nghĩ đến kết cục sẽ thê thảm cỡ nào.

Bọn hắn không nguyện ý nhìn thấy tiểu cô nương này chết thảm.

Tiểu cô nương kia giống như sợ choáng váng, sững sờ đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

Một người Trong đó bỗng nhiên phát lực, muốn kéo theo Bất Hủ tiên tử cùng một chỗ chạy, không nghĩ tới Bất Hủ tiên tử giống như hòa làm một thể với đại địa.

Người kia kinh ngạc không thôi, hắn thân là Kim Đan hậu kỳ, vậy mà xách không động tiểu cô nương này.

Tiểu nha đầu này xảy ra chuyện gì?

Mấy người khác cũng đều nếm thử kéo Bất Hủ tiên tử rời đi, cuối cùng đều là thất bại, Lục Nha Bạch Tượng theo sát phía sau, bọn hắn không dám trễ nãi, đành phải tiếp tục chạy về phía trước.

- Voi lớn không ngoan, trước đây tộc trưởng các ngươi đã thề với ta, không thể thương tổn Nhân tộc.

Bất Hủ tiên tử nói ra bí ẩn đến cả nội bộ của Lục Nha Bạch Tượng nhất tộc đều không biết được.

Chỉ tiếc đầu Bạch Tượng này đã nổi bão, nghe không vô bất kỳ lời nói nào.

Bất Hủ tiên tử thở dài, nếu không ngăn cản đầu Bạch Tượng này, mấy người kia khẳng định phải xong đời.

Chính là đáng thương cho cỗ thân thể này.

Nàng hít sâu một hơi, triển khai tư thế, tay phải nắm tay, đặt bên hông.

- Tiên Tử quyền pháp.

Nàng chậm rãi đánh ra một quyền.

...

- Tống Hoa thiếu gia, còn có mấy vị thiếu gia khác, các ngươi không có sao chứ?

- Vừa rồi chúng ta chú ý tới bên này có động tĩnh, không phải là các ngươi không cẩn thận xông vào lãnh địa của Lục Nha Bạch Tượng chứ, nơi đó là tuyệt đối không thể đi vào.

Bảo tiêu thở hồng hộc chạy tới, mấy vị này là thiếu gia của Tống gia ở Đế đô, đến Trấn Yêu quan đẻ dát vàng lên mặt, thuận tiện ngày sau lên chức.

Vì lý do an toàn, Tống gia còn mướn mấy bảo tiêu cho bọn hắn.

Lúc bắt đầu coi như nghe lời, về sau mấy người kia càng ngày càng cảm thấy bảo tiêu đáng ghét, cái này cũng không thể làm, cái kia cũng không thể làm.

Cái gì đều không làm, còn tới Trấn Yêu quan làm gì, du lịch sao?

Thế là mấy người bọn hắn thừa dịp bảo tiêu không chú ý, lén lút rời đi, còn chưa đi bao xa liền xông vào lãnh địa của Lục Nha Bạch Tượng, chẳng biết tại sao trêu chọc Bạch Tượng.

Gặp mấy người Tống Hoa ngồi liệt trên mặt đất, trợn mắt hốc mồm, không biết rõ đang nhìn cái gì.

Bảo tiêu thuận theo ánh mắt bọn hắn nhìn sang, giống như ngây người, sững sờ xuất thần.

Đây là một khe rãnh kinh khủng, giống như có vật gì đó to lớn kinh khủng trượt dài, đụng ngã vô số cổ thụ to lớn.

Ở điểm cuối cùng của khe rãnh, một đầu Bạch Tượng như núi nhỏ nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.

- Xảy ra chuyện gì?

Mấy người Tống Hoa đáp không được hoặc nói không biết rõ nên hình dung một màn vừa rồi kia như thế nào.

Một nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn, mười sáu mười bảy tuổi, Trúc Cơ hậu kỳ, đối mặt Nguyên Anh kỳ Cự Tượng phát cuồng, chỉ đánh ra một quyền, liền khiến Cự Tượng đổ nhào.

Mà một quyền giống như rút khô lực lượng của tiểu cô nương, mềm nhũn ngã trên mặt đất, thân thể hòa làm một thể với thổ địa, biến mất không thấy gì nữa.

...

- Ngươi nói là bên này có một đầu Lục Nha Bạch Tượng Nguyên Anh kỳ?

Sau khi trải qua luân phiên chiến đấu, Lục Dương thở hồng hộc, ngồi dưới đất nghỉ ngơi, nghe Ưng Sơn ngũ hiệp giới thiệu yêu thú cực kỳ nguy hiểm ở gần đây

- Nghe nói đầu Cự Tượng kia có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, ý thức lãnh địa cực mạnh, nếu ai xông vào lãnh địa của nó, vậy thì chờ bị nó chà đạp đi, không chết không thôi.

- Mà tính khí nó nóng nảy, đối mặt yêu thú cùng là Nguyên Anh sơ kỳ cũng như thế, chỉ cần dám không chào hỏi xông vào lãnh địa của nó, đều sẽ bị nó công kích, đã từng cũng bởi vì chuyện này, nó và yêu thú Nguyên Anh sơ kỳ bên kia đánh lên, kết quả cuối cùng là Bạch Tượng thắng thảm, yêu thú bên kia chết thảm.

- Tê ——-

Mạnh Cảnh Chu nghe xong hít vào một hơi khí lạnh, ác như vậy sao?

- Cũng không phải? Ta biết rõ hai vị thiếu hiệp chiến lực kinh người, liên tiếp chiến thắng mấy yêu thú Kim Đan kỳ, lại thành thạo điêu luyện, dù vậy, chắc hẳn sẽ không chiếm được chỗ tốt khi đối mặt với đầu Lục Nha Bạch Tượng kia.

- Cho nên chúng ta tuyệt đối không thể tới gần lãnh địa của Lục Nha Bạch Tượng.

Ưng Sơn ngũ hiệp khuyên nhủ.

- Ta biết rõ.

Lục Dương gật đầu, hắn từ trước đến nay nghe khuyên.

- Lục Dương, ta trở về.

Tiên hồn của Bất Hủ tiên tử bay vào không gian tinh thần, ai cũng không có phát giác được.

- Nhanh như vậy đã trở lại rồi? Còn chưa tới ba ngày đâu.

Lục Dương kinh ngạc, theo sự hiểu biết của hắn về Bất Hủ tiên tử, cảm thấy nàng làm sao cũng muốn chơi chán ba ngày mới được.

- Ngô —— Mộc phân thân của ngươi không rắn chắc, bị ta chơi hỏng.

Bất Hủ tiên tử ủy khuất nói.

- Ngươi làm cái gì?

Bất Hủ tiên tử thè lưỡi, cảm thấy làm hư mộc phân thân là chuyện rất mất mặt:

- Không nói cho ngươi.

Nếu dùng bản thể Lục Dương chiến đấu, Bất Hủ tiên tử có lòng tin một quyền đánh ngã Bạch Tượng, mà không tổn thương thân thể của Lục Dương.

Bình Luận (0)
Comment