Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 380 - Chương 380: Song Sinh Kim Đan

Chương 380: Song sinh Kim Đan Chương 380: Song sinh Kim Đan

Trong hồ nước trong veo, một bóng hình xinh đẹp bơi lội trong hồ, động tác nhẹ nhàng, hai tay mở ra mặt nước, giống như cá nhảy ra, cực kỳ xinh đẹp.

Bóng hình xinh đẹp nằm trong hồ, nước chảy bèo trôi, hưởng thụ khoảng thời gian thoải mái này.

Bên trên bờ, Lục Dương một mặt bất đắc dĩ:

- Tiên tử, có thể đừng bơi lội ở chỗ này được không?

- Bơi lội ngươi cũng quản? Tiếp chiêu.

Bất Hủ tiên tử chu môi, hai tay khép lại, một cột nước từ khe hở bên trong phóng ra, bay vọt tới Lục Dương, bị Lục Dương nhẹ nhàng tránh thoát.

- Ngươi bơi lội ta đương nhiên không chen vào, nhưng xin đừng bơi lội trong không gian tinh thần của ta, khiến trong đầu ta toàn là nước.

Lục Dương bất đắc dĩ nói, cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ khi tiên tử trở về, liền đặc biệt thích chơi nước, còn biến ra một mảnh hồ trong không gian tinh thần của hắn.

- Đi đi đi, lịch luyện đi, đừng quản ta.

Bất Hủ tiên tử đá Lục Dương ra khỏi không gian tinh thần, giống như nàng mới là chủ nhân nơi này.

Lục Dương quả thực đang trong quá trình lịch luyện, bây giờ hắn đang bị ba con lợn rừng Kim Đan kỳ vây công, Mạnh Cảnh Chu cùng Ưng Sơn ngũ hiệp đứng ở trên cây xem kịch.

Lợn rừng mạnh mẽ đâm tới, lực vô cùng lớn, Lục Dương cố gắng né tránh lưỡi sắc nhọn của nó rồi tấn công từ bên cạnh, tuy nhiên, ba con lợn rừng phối hợp chặt chẽ, không cho Lục Dương cơ hội tấn công.

Oanh ——.

Lục Dương bị một đầu lợn rừng rắn chắt trong đó đụng một cái, bay rớt ra ngoài thật xa, bụi mù tràn ngập.

- Lợn rừng, cố lên, đâm chết hắn!

Mạnh Cảnh Chu ở một bên cười trên nỗi đau của người khác hô to.

- Lục thiếu hiệp không sao chứ, ta thấy ba đầu lợn rừng này một đầu là Kim Đan trung kỳ, hai đầu là Kim Đan đỉnh phong đấy.

Ưng Sơn ngũ hiệp tương đối có lương tâm, quan tâm đến an nguy của Lục Dương.

- Không sao đâu không sao đâu, một chút này nếu hắn đánh không lại vậy hắn khỏi làm đệ nhất cùng giới nữa, còn không bằng để ta làm thay.

Mạnh Cảnh Chu không thèm để ý khoát tay.

Lần trước Lục Dương đạp hắn từ trên cây xuống nghênh chiến, lúc này đương nhiên phải ngược lại rồi.

Ba đầu lợn rừng còn muốn thừa thắng truy kích, nhưng sương mù tiêu tán, nơi đó nào còn có thân ảnh của Lục Dương nữa.

Bỗng nhiên, lợn rừng cảnh giác muốn tránh né, nhưng đã quá muộn, một chút hàn mang từ dưới đất phá đất mà lên, Tam Xích Thanh Phong kiếm đâm rách phần bụng lợn rừng.

Đầu lợn rừng kia còn muốn phản kháng, cổ tay Lục Dương rung lên, kiếm chiêu biến hóa, quát khẽ một tiếng:.

- Trảm.

Trực tiếp bổ lợn rừng từ giữa thành hai nửa.

Một kiếm, yêu thú Kim Đan trung kỳ bỏ mình.

Lịch duyệt trong rừng rậm mấy ngày, Lục Dương đã giao thủ cùng với mười mấy đầu yêu thú Kim Đan kỳ khác nhau.

Cảm xúc lớn nhất hiện giờ của hắn hoàn toàn khác với giao thủ với các sư huynh sư tỷ Vấn Đạo tông…Kim Đan bên ngoài đánh thật dễ.

Về sau muốn tìm tự tin tuyệt đối không nên tìm ở Vấn Đạo tông, mà hẳn phải ra ngoài tìm.

- Nói rồi, ngươi có bản lãnh vượt cấp khiêu chiến, là trước kia đối thủ ngươi gặp quá biến thái thôi.

Bất Hủ tiên tử ở trong không gian tinh thần kêu oan thay mình.

Lúc nàng vừa rồi phục sinh liền muốn mượn dùng thân thể Lục Dương bộc lộ tài năng, để hắn nhìn thử cái gọi là vượt cấp khiêu chiến.

Ai mà ngờ đám gia hỏa Vấn Đạo tông kia chả có tên nào bình thường, đặt ở trong đám thiên tài thời Thượng Cổ cũng có thể xếp hạng đầu, nàng hoàn toàn đánh không lại.

Cũng may về sau dựa vào trí tuệ siêu quần của nàng, dùng thân thể Lục Dương vượt cấp khiêu chiến, chiến thắng Hóa Thần kỳ, lấy lại thanh danh.

Hai đầu lợn rừng khác thấy đại ca đã chết, cuống quít chạy trốn.

- Đuổi theo, không thể để bọn chúng chạy mất!

Lục Dương nhắc nhở Mạnh Cảnh Chu.

- Biết rồi, còn cần ngươi nhiều lời?

Mạnh Cảnh Chu từ trên cây nhảy xuống, phân chia với Lục Dương, một người truy sát một đầu lợn rừng.

Ba đầu lợn rừng này chạy trốn tứ phía, yêu thú đánh lén Nhân tộc, không biết đã có bao nhiêu tu sĩ Nhân tộc bị bọn chúng giết chết, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu tuyệt đối không có khả năng buông tha bọn chúng.

Ưng Sơn ngũ hiệp chờ đợi ở tại chỗ, không qua mấy phút liền nghe thấy từ không xa truyền đến âm thanh chiến đấu, âm thanh chiến đấu đến rất nhanh mà đi cũng rất nhanh.

Khi năm người lấy lại tinh thần, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu đã kéo đầu lợn rừng trở về.

- Cơm tối hôm nay có đồ ăn rồi.

….

Màn đêm buông xuống, Tam Vị Chân Hỏa dâng lên, chiếu đỏ bừng trên mặt bảy người, một đầu lợn rừng đặt ở trên lửa, chậm rãi đốt cháy, lách tách nhỏ dầu xuống chân hỏa, hỏa diễm nhảy lên rất cao.

- Không ngờ đời này chúng ta còn có thể ăn được đồ nướng từ chân hỏa, may mắn có Lục thiếu hiệp.

Ngũ hiệp cảm thán, không ngờ Lục Dương nhỏ tuổi như vậy đã có thể nắm giữ được một loại chân hỏa.

Thừa dịp Lục Dương nướng, ngũ hiệp mổ xẻ hai con lợn rừng còn lại.

Nội đan, da thú, răng nanh thậm chí xương thú, đều là đồ có giá trị không nhỏ, nếu bán ở Trấn Yêu quan cũng có thể kiếm được bội tiền.

Nội đan có thể làm tài liệu chính để luyện đan, da thú có thể luyện chế pháp khí, răng nanh có thểm làm trang sức cho người có thân phận địa vị, xương cốt có thể hầm làm canh.

- Các ngươi nhìn đi, đầu lợn rừng này là song sinh Kim Đan.

Một người trong nhóm Ưng Sơn ngũ hiệp kinh hô.

Bình Luận (0)
Comment