- Làm sao vậy, đầu ta có vấn đề gì sao?
Mạnh Cảnh Chu không hiểu ra sao.
- Không, không có gì vấn đề.
Lục Dương dời mắt trốn tránh, giống như đang làm việc trái với lương tâm.
Mạnh Cảnh Chu hồ nghi nhìn Lục Dương, theo bản năng đi sờ đầu.
Hử, trêu đầu hinh như thiếu mất cái gì đó?
- Tóc của ta đâu?!
Mạnh Cảnh Chu từ thân phận ngọc bội lấy ra một cái gương nhỏ, giơ lên soi nửa ngày.
Đầu của hắn trọc lóc, dùng tay sờ trơn nhẵn vô cùng.
Hắn trọc.
Giống như một vị La Hán.
Trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử cười ngửa tới ngửa lui.
- Lục Dương, ngươi giải thích rõ ràng cho ta, chuyện này là thế nào!
Phản ứng đầu tiên của Mạnh Cảnh Chu là hoài nghi Lục Dương.
Tóc của hắn là một bộ phận của luyện thể, làm sao có thể vô duyên vô cớ lại rơi mất rồi?
Hắn vừa phát hiện, xung quanh dưới chân mình đều là tóc, vừa rơi.
- Ta, ta cũng không biết, chỉ là vừa rồi lúc đánh quyền ta phát hiện tóc ngơi rụng cực nhanh, lúc ta muốn nhắc nhở ngươi thì tóc đã rơi sạch.
Lục Dương có chút bối rối, thực sự không hiểu vấn đề nằm ở đâu.
Nói đến đây, Lục Dương dường như nghĩ thông suốt chuyện gì đó, bừng tỉnh:
- Ta hiểu rồi.
- Ngươi hiểu cái gì rồi?
- Ngươi nghĩ đi, mục đích của La Hán Quyền khuyên người hướng thiện, ác từ đâu đến, từ phiền não đến, Phật môn có ba ngàn tơ phiền não, không có ba ngàn tơ phiền não, liền không ác ý, cũng có thể hướng thiện.
- Còn nữa, hiện giờ hình tượng của ngươi giống một vị La Hán, cực kỳ phù hợp với La Hán Quyền.
Mạnh Cảnh Chu nghe vậy, bỗng nhiên nhào về phía Lục Dương, như hổ đói vồ mồi:
- Ta thấy ngươi mới giống La Hán.
Lục Dương chột dạ, nhanh chân liền chạy:
- La Hán Quyền của ta đại thành, ngươi không thể đánh ta.
- Quyền này của ngươi căn bản không phải là La Hán Quyền, là thuật cạo đầu! Ngươi đứng lại đó cho ta.
Thời gian bốn ngày rất nhanh đã trôi qua, khi Ưng Sơn ngũ hiệp dựa theo ước định tập hợp ở cửa thành, kinh ngạc nhìn Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu.
- Hai vị thiếu hiệp, tóc của các ngươi đâu?
Lão đại mũi ưng nhìn thấy trên đầu Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu một sợi tóc cũng không có, ngạc nhiên bật thốt ra.
Hỏi xong hắn liền hối hận, nói đến cái vấn đề này, sắc mặt hai vị thiếu hiệp rõ ràng trở nên khó coi.
Tóc Mạnh Cảnh Chu mãi vẫn không mọc lại, lạc quan đoán chừng còn cần đợi thêm mấy ngày.
Lục Dương vì tạ tội, làm hạ lửa giận của Mạnh Cảnh Chu, đành phải cạo sạch tóc mình đi.
Chuyện này khiến mấy ngày gần đây miệng Bất Hủ tiên tử mãi không thể khép lại, vô cùng vui vẻ.
Lão đại mũi ưng âm thầm phỏng đoán, hẳn là do hai vị thiếu hiệp là đệ tử Phật môn, trước đây vẫn luôn mang tóc giả?
Hắn càng nghĩ càng thấy có lý, hai vị thiếu hiệp vẫn không nói về bối cảnh của mình, rất có thể là bởi vì bọn họ đến từ Phật môn, Phật môn làm việc không muốn khoe khoang.
Bây giờ cần tranh đoạt song sinh Tịnh Đế Liên, không chỉ cần dùng vũ lực, còn cần thân phận chấn nhiếp.
Về phần giết yêu thú ăn yêu thú, cũng có thể hiểu, trong Phật môn có loại hòa thượng uống rượu ăn thịt, tuy không nhiều, nhưng quả thực vẫn có.
- Đi thôi.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu âm trầm nói, không muốn giải thích quá nhiều.
Dựa theo địa đồ thương hội chỉ dẫn, một đoàn người rất nhanh đã đi tới hồ có Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Lúc này xung quanh hồ đã bu đầy người, phóng tầm mắt nhìn, Trúc Cơ trung kỳ cũng không có mấy người, phần lớn đều là Trúc Cơ hậu kỳ, tiếp theo là Kim Đan kỳ.
Song sinh Tịnh Đế Liên có hiệu quả Kết Đan, có thể dẫn tới số lượng lớn tu sĩ cần Kết Đan.
Đến Kim Đan kỳ, tác dụng nhỏ hơn rất nhiều, nếu không bằng vào con cá, chủ nhân của cái hồ cũng không giữ được song sinh Tịnh Đế Liên.
Ở giữa hồ, hai nụ sen chớm nở, trắng trẻo mũm mĩm, như là song sinh, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên hoa sen.
- Khắp nơi này đều là nước, đến lúc cướp đoạt không tiện động thủ.
Có Trúc Cơ hậu kỳ nhíu mày, hắn không am hiểu thuỷ chiến, nếu đối đầu với người am hiểu thủy pháp, vô cùng bất lợi.
- Hút nước đi.
Nói xong, hắn lấy nhẫn trữ vật ra, dùng sức hút hồ nước.
Những người khác thấy thế, cảm thấy đó là một phương pháp tốt, cũng nhao nhao bắt chước hỗ trợ.
Nhẫn trữ vật chỉ có thể chứa đựng vật chết, vừa hay chỉ có thể chứa nước, không chứa được sinh vật trong hồ.
- Hắn là Bạch Hổ Thánh Tử của Tứ Tượng tông! Nghe nói hắn tập được một thân sát phạt chi thuật, mặc dù chỉ có Trúc Cơ trung kỳ, nhưng dù đối mặt với nửa bước Kim Đan kỳ cũng có sức đánh một trận.
Lão đại mũi ưng mấy ngày nay cũng không nhàn rỗi, vẫn luôn điều tra ai có thể tới tranh đoạt song sinh Tịnh Đế Liên.
Bạch Hổ Thánh Tử chính là một trong số đó.
Tứ Tượng tông tông môn nhất phẩm tiếng tăm lừng lẫy, lấy Tứ Tượng truyền thừa nổi lên, mỗi đợt đều có truyền nhân kiệt xuất, hiếm khi suy sụp.
Trung Ương đại lục bình thường chia tông môn thành các đẳng cấp khác nhau, phàm không có tu sĩ Hóa Thần kỳ trấn giữ, đều thuộc về tông môn bất nhập lưu, tông môn đứng cuối.
Tiếp theo là tam phẩm tông môn, có được một vị đến mấy vị tu sĩ Hóa Thần kỳ.
Nhị phẩm tông môn, có một vị đến mấy vị tu sĩ Luyện Hư kỳ.
Tông môn nhất phẩm, có được một vị đến mấy vị tu sĩ Hợp Thể kỳ.
Siêu Phẩm tông môn, có được một vị Độ Kiếp kỳ đại năng tại thế.
Trên Siêu Phẩm, chính là năm đại tiên môn.
Tiêu chuẩn bên ngoài của năm đại tiên môn là có một vị tu sĩ Độ Kiệp kỳ, hay tu sĩ có thủ đoạn ngang với Độ Kiếp kỳ.
Nhưng trên thực tế đến cùng là nắm giữ bao nhiêu lá bài tẩy thì không biết được.