Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 150 - Chương 150: Tranh Chức Lão Đại

Chương 150: Tranh chức lão đại Chương 150: Tranh chức lão đại


Hoàng Tiểu Đào truy hỏi tên đầu trọc chuyện lão đại của hắn, đầu trọc ấp úng: "Hoàng cảnh quan, đừng xía vào chuyện này, tự chúng tôi có thể xử lý."

Hoàng Tiểu Đào cau mày: "Tự xử lý? Cách xử lý là sống mái với Bang Huyết Lang? Bắt cảnh sát dọn dẹp mớ hỗn độn của các ngươi à? Mau khai báo cho ta!"

Bất luận Tiểu Đào tra hỏi thế nào, tên đầu trọc cũng không nói, mặt như đưa đám: "Hoàng cảnh quan, chuyện này tôi không thể nói, nói ra tôi sẽ bị giết ngay. Cô đừng làm khó loại tiểu đầu mục như tôi."

Hoàng Tiểu Đào quay qua tên áo khoác: "Ngươi không phải người của Hắc Báo, ngươi nói đi."

Tên áo khoác cười hì hì: "Nếu biết ta đã sớm nói rồi, Huyết Lang bang giấu kín chuyện này như bưng, ta căn bản là không được biết, chỉ nghe nói lão đại của chúng chết chẳng vẻ vang gì."

"Ngươi còn nói nữa, ta đánh gãy răng." Tên đầu trọc lườm, động tác định xông qua tên áo khoác, cảnh sát liền ngăn hắn lại.

Tôi nháy mắt với Tiểu Đào, nàng hiểu ý, dẫn tên đầu trọc tới, tôi hỏi: "Lão đại các ngươi chết, có liên quan tới phụ nữ không?"

Tên đầu trọc kinh ngạc nhìn tôi, qua biểu hiện này, tôi biết đã đoán đúng, hắn hỏi: "Tiểu ca, ngươi là ai?"

Hoàng Tiểu Đào nói: "Vị này là cố vấn đặc biệt của đội hình cảnh, chưa vụ án nào mà anh ấy không phá được, nói rõ chuyện của lão đại các ngươi đi, nhất định anh ấy sẽ cho các ngươi câu trả lời."

Tên đầu trọc khả năng cũng không biết chức của tôi có cao hay không, lập tức khách khí, rút thuốc định mời.

Tôi xua tay, trực tiếp hỏi hắn mấy vấn đề, thời gian chết, địa điểm chết, và hiện giờ thi thể ở đâu.

Tên đầu trọc liên tục nói không biết, sau đó tỏ ra khó xử: "Tiểu ca, xã hội đen chúng ta có quy củ của xã hội đen, cái gì không nên nói thì không thể tiết lộ, nếu không sẽ chết rất khó coi. Chuyện này thực tình ta không dám nói, nhưng ngươi có thể đi điều tra, ta theo lão đại lăn lộn từ năm 16 tuổi, hơn ai hết ta mong lão đại được rửa oan, nếu ngươi có thể tìm ra kẻ chủ mưu, sau này Quang trọc ta mặc ngươi sai bảo."

Tôi cười khổ: "Cái gì ngươi cũng nói không biết, bảo ta đi đâu điều tra?"

Đầu trọc chắp tay: "Đừng hỏi, ta thật sự không biết."

Hoàng Tiểu Đào bảo thủ hạ: "Được, giải hai tên này về trước đi." Sau đó hỏi tôi: "Sao anh biết lão đại hắn chết có liên quan tới nữ nhân?"

Tôi nói: "Xã hội đen thì đều dính tới rượu và gái, tôi đoán bừa thôi."

Hoàng Tiểu Đào cười: "Không ngờ lại đụng phải một vụ án mạng, chẳng lẽ anh là Conan đời thực?"

"Tiểu bằng hữu Conan kia đi tới đâu là có người chết tới đó, tôi làm sao như hắn được, cô dám mời loại người như vậy tới nhà ăn cơm sao?" Tôi lè lưỡi.

Hoàng Tiểu Đào vỗ trán một cái: "Suýt nữa thì quên chúng ta còn bữa cơm ánh nến, đi, về ăn cơm đã, vụ án mai tính."

"Cung kính không bằng tuân mệnh!"

Chúng tôi về nhà Tiểu Đào ăn cơm, tối đó cùng xem một bộ phim kinh dị 18+: Chú oán. Tiểu Đào xem phim kinh dị thì sợ đến ngất lên ngất xuống, tôi thì tửu lượng kém, hôm nay lại phá lệ uống hai ly rượu vang nên thấy chóng mặt, nữ quỷ còn chưa xuất hiện đã lăn ra ngủ.

Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, đầu vẫn còn ong ong, tôi thấy mình nằm trên ghế sofa, đắp một cái chăn. Trong phòng bếp vang lên tiếng bát đũa, Hoàng Tiểu Đào bước ra với hai ly sữa nóng, mặc áo phông rộng thùng thình, ngực nhô cao, quần ngắn lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn. Chân đi một đôi dép gấu, đầu quấn khăn tắm, nàng đặt ly sữa lên bàn, hỏi: "Dậy rồi à, ăn xong bữa sáng chúng ta phải tới cục."

Tôi nói: "Sao lại qua đêm ở chỗ này, tối qua tôi không làm chuyện gì khác người chứ?"

Tiểu Đào vô tư cười: "Anh cảm thấy giữa hai ta, chuyện nào mới gọi là khác người?"

Mặt tôi lập tức đỏ bừng, nàng lại nói: "Anh cũng thật là, say mà còn trung thực như vậy, ngủ lăn trên ghế, tôi chẳng khiêng nổi, đành để anh qua đêm ở đây."

Lắc lắc đầu cho tỉnh, tôi từ nhỏ mới uống rượu hai lần, một lần là tốt nghiệp cấp 3, tối qua một lần, cũng không biết khi say mình sẽ thế nào.

Tiểu Đào nướng mấy miếng bánh mỳ, ăn xong tôi hỏi tin tức của lão đại Hắc Báo bang, nàng giải thích: "Mặc dù dưới con mắt của cảnh sát, bọn chúng là một đám giang hồ có tính chất bang hội, nhưng bên ngoài hắn là một thương nhân, tên là Cao Đạt, kinh doanh các loại hình bao gồm giải trí, ăn uống, nhà đất, cho vay ... Phương pháp làm ăn của họ đương nhiên cũng không sạch sẽ lắm, cảnh sát luôn để ý hai bang hội lớn này, nhưng nếu họ không vi phạm pháp luật thì cũng không hỏi tới."

Tôi nói: "Chắc cha cô cũng là một trong top thương nhân giàu nhất thành phố?"

Tiểu Đào cười: "Sao anh biết?"

"Chẳng phải tôi đã gặp cha cô lúc bị Lý Vân Gia bắt sao? Sau đó tôi tìm hiểu một chút, trong top phú thương ở Nam Giang, chỉ có một người họ Hoàng, là Hoàng Thiên Hào, trên ảnh giống cha cô như đúc."

Tiểu Đào cúi đầu, lấy thìa khuấy khuấy bát cháo yến mạch, có vẻ buồn buồn: "Sau vụ án lần trước, cha tôi dưỡng bệnh trong viện tới giờ, quan hệ của tôi với ông không tốt, ông luôn phản đối tôi làm cảnh sát, mới đây còn giới thiệu cho tôi một người, nghe nói cũng là doanh nhân. Tôi rất không ưa mấy người mà khắp nơi tỏa ra mùi tiền, Tống Dương tới lúc đó anh nhất định phải làm bình phong giúp tôi."

"Được, nhất định tôi sẽ giúp."

Hoàng Tiểu Đào nắm chặt tay tôi, nói cảm ơn khiến má tôi lại đỏ bừng.

Ăn sáng xong, chúng tôi tới cục cảnh sát, cấp dưới đưa những tài liệu thu thập được cho Tiểu Đào. Cho tới bây giờ, Cao Đạt vẫn chưa phát tang, nội bộ Hắc Báo cũng rất im ắng, hiện tại như rắn không đầu, các đại đường chủ đều muốn tranh đoạt chức lão đại. Tất cả thống nhất với nhau, ai có thể báo thù cho lão đại sẽ là người kế vị.

Một băng đảng giang hồ đối với chuyện phá án thì một chữ cũng chẳng biết, liền cho rằng việc này có liên quan tới Huyết Lang, mà hai băng đảng này đã có mâu thuẫn từ trước, tranh giành địa bàn, đàn em bị chém, đàn bà bị cướp...Lúc Cao Đạt còn sống, thì dĩ hòa vi quý, một mực kìm nén. Hắn vừa chết, thù mới hận cũ liền bộc phát, bởi vậy tối qua mới có trận huyết chiến.

Nhưng tin này đều là dò la được từ bên ngoài, còn đám thủ hạ của Hắc Báo thì giữ kín cái chết của hắn như bưng, không làm cách nào hỏi được.

Tiểu Đào lắc đầu nói: "Nếu không phá được vụ án này, rất có thể Nam Giang sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu. Tống Dương, có thể đây chẳng phải vụ án bí ẩn gì, nhưng liên quan tới trị an của thành phố, Tống Dương hi vọng anh có thể giúp chúng tôi một tay."

Tôi nói: "Điều này đương nhiên, nhưng trước mắt tất cả bọn chúng đều không chịu khai bất cứ điều gì, cả thi thể cũng không được nhìn thấy."

Tiểu Đào thở dài: "Đám nhóc con này một lời cũng không hé răng, tôi rất băn khoăn."

Tôi hỏi: "Cảnh sát có cài người trong Hắc Báo không?"

Tiểu Đào nói: "Tôi mới vài ngành chưa lâu, không nuôi chỉ điểm, hơn nữa tôi không phụ trách việc băng đảng, có thể hỏi Vương Nguyên Thạch xem sao."

Nhưng không may là đợt này cảnh sát vũ trang có một trung đội mới gia nhập, đám tân cảnh 9x cực kỳ quậy phá, huấn luyện viên không trấn áp được liền mời Vương Nguyên Thạch về.

Đột nhiên, tôi nhớ tới một người: "Khỏi cần Vương thúc, tôi biết một người cũng có thể hữu dụng!"

Bình Luận (0)
Comment