Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 151 - Chương 151: Giết Người Trong Phòng Kín

Chương 151: Giết người trong phòng kín Chương 151: Giết người trong phòng kín


Người tôi nói tới là chỉ điểm của Vương Nguyên Thạch - Háo Tử. Lúc trước có trao đổi số điện thoại, tôi gọi cho hắn, chỉ nửa tiếng sau Háo Tử đã có mặt, cợt nhả nói: "Tống ca, có chuyện gì cứ giao phó, dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng ta cũng không chối từ."

Sở dĩ hắn khách khí với tôi như vậy bởi vì loại cắc ké như Háo Tử này lấy chuyện quen biết cảnh sát làm vinh dự, chỉ cần giúp cảnh sát một việc, đồng nghĩa với mua cho mình một khoản bảo hiểm. Mặc dù tôi không phải cảnh sát chân chính nhưng trong mắt hắn cũng không khác là bao.

Tôi nói: "Ngươi biết Hắc Báo bang không?"

"Biết, biết. Vừa rồi lão đại chết nên náo loạn ghê lắm, tối qua còn sống mái với Huyết Lang một trận." Háo tử gật đầu.

Tiểu Đào kinh ngạc: "Háo Tử, tin tức cung nhạy bén ghê a."

Hắn cười: "Trong giang hồ chẳng có chuyện gì mà không qua lỗ tai ta cả, Tống ca muốn nghe ngóng gì?"

Tôi nói: "Không có gì nhiều, giúp ta điều tra một chút xem lão đại của chúng chết thế nào, tốt nhất là hỏi xem thi thể đang ở đâu."

Háo Tử nghe xong thì phân vân: "Cái này..cái này Hắc Báo bang kín kẽ lắm, ta là người ngoài rất khó chui vào, còn phải phiền Tống ca dẫn đường."

Tôi không hiểu ý của hắn, Tiểu Đào vỗ vai, bảo tôi lui ra. Nàng nói: "Ta sẽ đánh tiếng cho cấp dưới thả Quang trọc, ngươi nhân cơ hội bán một cái ân tình, vậy thì chẳng phải có cơ hội trà trộn vào sao?"

Tôi chợt hiểu ra: "Ý cô là để cho Háo Tử đi nằm vùng?"

Tiểu Đào cười: "Thực tế thì nằm vùng cũng chẳng ghê gớm như trong phim đâu, nghề của Háo Tử chính là nằm vùng. Trước đây Vương Nguyên Thạch đánh án, hắn gia nhập với hội buôn vũ khí, xưng huynh đệ với đại ca giang hồ, còn đi Biên giới buôn ma túy, kinh nghiệm đầy mình."

Tôi nói: "Nghề này hung hiểm như vậy, chỉ để đổi lại chút tiền thưởng thôi sao?"

Tiểu Đào lắc đầu: "Anh nghĩ vậy là sai rồi, những người như hắn là kẻ ăn hai mang, bên này giúp cảnh sát phá án, bên kia thì cung cấp tin tình báo cho đại ca giang hồ, mỗi lần càn quét băng nhóm luôn có một hai nhân vật then chốt nhanh chân chạy thoát, theo anh thì là ai báo tin? Cho nên tôi không phụ trách việc băng đảng giang hồ, vì tôi quá bộc trực."

Tôi rất phục những kẻ rong ruổi giang hồ kiếm miếng cơm như Háo Tử, không có chút tài năng thực là không ăn nổi bát cơm này.

Sau khi Tiểu Đào đánh tiếng với cấp dưới, tôi đến phòng tạm giữ, nói với mấy cảnh sát: "Thả Quang trọc ra!"

Đám người kia vốn đang uể oải chán nản, nghe câu này vội hào hứng, Quang trọc vỗ vai tên áo khoác: "Ca ca đi trước nhé, chắc mấy ngày tới bà xã ngươi nhớ ngươi lắm, ta đến thay ngươi an ủi một chút."

Tên áo khoác lập tức nhảy dựng lên, tôi quát: "Đàng hoàng một chút cho ta, nghĩ nghĩ đây là nhà mình à?"

Lăn lộn với cảnh sát một thời gian, tôi nhận thấy mình ăn nói cũng y chang họ.

Quang trọc quay đầu cợt nhả: "Còn chưa biết đại ca họ gì?"

Tôi đáp: "Họ Tống, người đừng gọi đại ca, ta ít tuổi hơn ngươi!"

Quang trọc nói: "Vậy cũng không ảnh hưởng đến địa vị của đại ca trong lòng đệ. Tống ca, đệ đi trước một bước, có rảnh rỗi mời đại ca ăn cơm."

Tôi dẫn Quang trọc ra cửa, Háo Tử sán lại nói: "Tống ca, đã lâu không gặp. Ai da, vị này chẳng phải là Hắc Báo bang Quang đại ca sao? Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu."

Quang trọc vênh váo hất hàm: "Ngươi là ai?"

Háo Tử thổi phồng bản thân một lượt, cơ bản giống với những gì tôi từng được nghe hắn nói, cái gì mà thay lão đại chịu dao, ăn cơm với Lý Gia Thành, còn nói muốn gia nhập Hắc Báo.

Quang trọc hỏi tôi: "Tống ca, tiểu tử này tin được không?"

Tôi suy nghĩ, nói: "Tin được, chỉ là có cái tật háo sắc." Sau đó cố ý vờ hỏi: "Tiểu tử ngươi có phải lại đi chơi gái bị bắt không?"

Háo Tử đáp: "Làm gì có chuyện đó Tống ca, hôm nay đệ cố ý tới thăm huynh."

Quang trọc gật đầu: "Được, nể mặt Tống ca, ta nhận tiểu đệ này, theo ta về đi."

Háo Tủ và Quang trọc cùng nhau rời đi, nhẹ nhàng như vậy đã có thể trà trộn vào Hắc Báo, tôi cũng được mở rộng tầm mắt, trong phim nằm vùng vừa thử thách vừa cám dỗ, chỉ là hư cấu.

Hoàng Tiểu Đào bước ra cười: "Được người ta một tiếng đại ca, hai tiếng đại ca có phải rất hãnh diện không?"

Tôi đáp: "Chẳng đáng tự hào chút nào, bình thường còn lâu tôi mới nói chuyện với loại người này."

Hoàng Tiểu Đào khuyên: "Đối với bọn người này, đừng quá thân thiết, thỉnh thoảng phải dằn mặt, nếu không chúng sẽ trèo lên đầu lên cổ anh."

Sau đó hết việc để làm, tôi về trường. Vừa trông thấy tôi, Đại Lý nói: "Ta bấm ngón tay tính toán, hôm qua hình như là sinh nhật Tiểu Đào tỷ tỷ, ngươi lại cả đêm không về, đã làm chuyện gì đúng không?"

Tôi đáp: "Đừng suy nghĩ vớ vẩn, lại có vụ án mới, lần này có liên quan tới xã hội đen."

Đại Lý la lên: "Mẹ ơi, xã hội đen? Sao không gọi ta đi mở mang tầm mắt?"

Tôi nói: "Được thôi, chờ nằm vùng của ta phái đi báo tin về đã rồi tính."

Vương Đại Lý giậm chân đấm ngực: "Có cả nằm vùng? Quá kích thích, một đêm thôi mà ta bỏ lỡ bao nhiêu chuyện hay, sao ngươi không gọi ta?"

Tôi bất đắc dĩ nói: "Nó không thú vị như ngươi nghĩ đâu."

Mấy ngày sau, Háo Tử gọi điện hẹn tôi ra một quán cà phê. Vừa tới đã thấy Háo Tử mặc một bộ vest đen, cổ đeo dây chuyền vàng, hiển nhiên là cuộc sống trong Hắc Báo bang không tệ.

Háo Tử nói đã hỏi được nguyên nhân cái chết của lão đại, nó bắt nguồn từ một hộp đêm, tên là Thiên Hương Các. Bên trong hộp đêm nuôi rất nhiều gái, nhưng ngụy trang là một cơ sở kinh doanh chính quy, khách khứa tới đó cũng không cung cấp dịch vụ này.

Tôi hỏi: "Vậy nuôi gái làm gì?"

Háo Tử hớn hở: "Đều dùng để thưởng cho anh em trong Hắc Báo."

Mẹ nó, lại còn có cả chuyện này, đúng là mở rộng tầm mắt.

Háo Tử ai oán: "Tống ca, ta thường xuyên phải tới đó để dò la tin tức, khiến thận hư quá độ."

Rõ ràng là được hưởng lợi, còn ra vẻ khổ cực, nghĩ tới lời dặn của Tiểu Đào, tôi hung hăng nói: "Vậy thì đổi chỗ khác, ngươi báo cáo tin tức dò la được xem nào."

Háo Tử lập tức thu lại nụ cười: "Đừng đừng, ta nói chơi thôi, đám đàn bà đó sao có thể vừa mắt ta được."

Lão đại Hắc Báo chết trong Thiên Hương Các, lúc hắn chết là đang ở trong phòng riêng, trạng thái là tuyệt đối khép kín, trong phòng ngoại trừ hắn là người sống thì không còn ai. Trên người hắn bị đâm mười mấy nhát dao, tên đệ tử trực canh gác hôm đó xác nhận từ đầu tới cuối không có ai ra vào.

Tôi cau mày, lại là một vụ giết người trong phòng kín: "Lão đại làm gì trong phòng riêng? Hắn tới đó chắc là để chơi gái chứ?"

Háo Tử nói: "Ta hỏi nhiều anh em, bọn họ đều nói như nhau, trong phòng ngoại trừ lão đại là người sống, không có ai khác."

Tôi trầm ngâm, ngoại trừ lão đại là người sống, không còn ai, sao nghe cứ là lạ. Tôi mơ hồ cảm thấy trong lời nói bao hàm ý gì đó, nhưng chưa nghĩ ra.

"Thi thể lão đại đâu?" Tôi hỏi.

Háo Tử đáp: "Đặt bí mật trong nhà tang lễ thành phố, có hỏa táng không ta không biết, ban ngày có đàn em trông coi cẩn mật, chúng không muốn người ngoài biết lão đại bị giết."

"Ban ngày canh gác cẩn mật, vậy ban đêm thì sao?" Tôi hỏi.

Háo Tử bật cười: "Nhà tang lễ là nơi nào? Buổi tối có người dám ở lại không?"

Tôi nghĩ thầm, xem ra tối nay phải ghé thăm nhà xác.

Bình Luận (0)
Comment