Cản sát tới xử lý hiện trường, lúc này trời đã gần sáng, chúng tôi chui vào một xe cảnh sát nghỉ ngơi. Hoàng Tiểu Đào bảo một cảnh sát tới xe mình lấy giúp ba tô mỳ gói. Chúng tôi đói bụng, ngửi mùi mỳ thơm nức mũi, Vương Đại Lý vừa ăn vừa nói: "Tiểu Đào tỷ tỷ, tỷ còn mang theo cả nước sôi à, chu đáo quá."
Tiểu Đào thờ ơ đáp: "Không, là cảnh sát đưa tới, chẳng phải trong phòng hỏa thiêu có phích nước nóng sao?"
"Mẹ ơi!" Đại Lý chút nữa thì đánh rơi tô mỳ. Sau khi ăn xong, Tiểu Đào xuống xe phái vài người liên lạc với quản lý nhà xác, mấy người khác thì điều tra một chiếc Santana màu đen bị vỡ kính sau.
Tôi chợt nảy ra một ý, nói: "Theo tôi được biết, ái tử thi còn gọi là băng luyến. Những kẻ có sở thích này đều có diễn đàn riêng trên mạng, nếu có thể tìm được cắn cứ của họ, tìm ra tên đi santana sẽ dễ như trở bàn tay."
Tiểu Đào ngao ngán: "Đùng một cái biết đi đâu tìm?"
Tôi cười: "Nhiệm vụ này dành cho Lão Yêu."
Tôi gọi điện cho Lão Yêu, giờ này chính là lúc hắn đang hoạt động, nói rõ tình huống cho hắn. Vừa nghe thấy muốn hắn hack vào nội bộ băng luyến, Lão Yêu lập tức hăng hái. Nhưng hắn là loại người gì, tất nhiên không quên đòi thù lao.
Hoàng Tiểu Đào ngoắc ngoắc ngón tay, tôi đưa điện thoại cho nàng, nàng nói: "Lão Yêu, là ta!"
Giọng điệu của Lão Yêu thoáng cái trở nên cao vút: "Ai da, Tiểu Đào tỷ tỷ, lần trước lọ kem NewZealand tỷ tặng tôi thật quá chất lượng. Thoa lên tay thì mịn màng như nhung, lần này định tặng tôi đồ tốt gì?"
Tiểu Đào nói: "Ngại quá, đồ tốt như vậy không phải ngày nào ta cũng có, ngươi ăn đêm chưa?"
Lão Yêu đáp: "Tỷ không nói ta cũng quên đấy, chơi LoL cả đêm đang đói cồn ruột đây."
Tiểu Đào nói: "Ta lập tức gọi một phần thịt nướng đắt tiền mang qua cho ngươi."
Lão Yêu xúc động đến mức không biết nói gì, cúp máy xong Tiểu Đào chọn một quán ăn rẻ nhất gần trường, gọi một phần thịt nướng, rau củ, tổng cộng không tới 50 tệ.
Chiêu này của nàng thật cao minh, mỗi lần đều chỉ tặng đồ chứ không đưa tiền. Bởi vì đồ vật thì giá trị mơ hồ, chỉ bỏ ra mấy đồng bạc lẻ là có thể thu phục nhân tâm. Lão Yêu nổi tiếng là cáo già trong trường, nhưng trước mặt một yêu tinh như nàng, thì đạo hạnh của hắn quá cạn.
Thi thể nữ kia chắc chắn nhan sắc rất xinh đẹp, đối với những kẻ bệnh hoạn này có khi còn hấp dẫn hơn ma túy. Tên kia đem thi thể về nhà, nhất định tối nay sẽ hành lạc, chúng tôi không hề có thời gian nghỉ ngơi, phải tranh thủ từng giây từng phút tìm ra địa chỉ của hắn.
Chúng tôi quay về cục cảnh sát, Tiểu Đào sai người mua một thùng Red Bull, mang vào cho toàn bộ cảnh sát đang thảo luận trong phòng họp. Hiện giờ tôi đang háo hức, căn bản không cần dùng tới nước này, Vương Đại Lý thì tu hết ba lon vẫn díp cả mắt lại, ngủ gà ngủ gật.
Khoảng hai giờ sáng, Lão Yêu gửi một kết nối thoại, Tiểu Đào mở laptop, bật QQ lên, tăng max volume để tất cả mọi người cùng nghe.
Lão Yêu ngồm ngoàm, chắc là đang ăn thịt nướng, hắn nói: "Ai da, không xem thì không biết, xem rồi liền giật mình. Cái đám băng luyến này khẩu vị quá trời mặn, ta vừa trà trộn vào diễn đàn của chúng, xem ảnh chúng up lên, suýt nữa thì không ăn nổi cơm."
Tiểu Đào nói: "Vào vấn đề chính đi."
Lão Yêu gửi yêu cầu theo dõi màn hình trực tuyến. Sau khi kết nối, Tiểu Đào bảo cảnh sát mở máy chiếu lên, chiếu hình ảnh lên tấm màn trắng. Lão Yêu đang bàn luận trong một diễn đàn, tên là Ice Angle's Love, Lão Yêu lấy biệt danh là băng luyến đại ma vương.
Hắn nói: "Các vị đừng có hiểu lầm, ta không thể có loại sở thích quái dị này. Đám này muốn gia nhập rất khí, bởi vậy ta ăn cắp QQ của một tên trong số đó." Hắn mở trang QQ cá nhân tên là lão quỷ lên và nói: "Tên này chính là nhân viên đốt xác mà Tống Dương nhắc tới, buốn mươi tám tuổi, nơi làm việc viết là các tổ chức, có các lưu ý sau: cung cấp thịt tươi dài hạn, quan tâm thì inbox, chà chà cũng biết chơi đấy."
Lão Yêu mở lên phần thảo luận, trong quá trình cuộn chuột, có một số ảnh thi thể hiện ra khiến không ít cảnh sát sợ hãi. Tôi đã đọc qua trong sách tâm lý học, ái tử thi là một bệnh tâm lý, có nhiều giả thuyết về nguyên nhân dẫn tới bệnh này, những kẻ mắc bệnh có dục vọng mãnh liệt với xác chết, còn với người sống thì hoàn toàn không hứng thú.
Có một số kẻ mắc bệnh này cũng không ái tử thi thật, mà họ sẽ nhờ bạn tình hoặc thuê người trang điểm thành tử thi, toàn thân đắp nước đá cho giảm nhiệt. Nếu trong quá trình hành sự, đối phương chỉ cần hơi động đậy sẽ giận tím mặt.
Có một bộ phận băng luyến là nhân viên các nhà xác và nhà hóa thân, mượn công việc để thỏa mãn sở thích khác người của mìn, như lão quỷ này.
Còn đặc biệt có một số phần tử cực đoan sẽ đi đào trộm mộ để lấy xác. Cùng chung sống với thi thể, trang điểm, mua quần áo cho xác chết, đối đãi như với người yêu. Ở bên Nga từng có một gã đào tới hai mươi sáu bộ thi thể nữ từ mười lắn đến hai lắm tuổi, phục trang cho xác chết như trẻ con, tối nào cũng nằm ôm ấp, như một hậu cung vua chúa. Lúc cảnh sát phát hiện còn sợ tái mặt.
Lão Yêu lướt tới comment của một tài khoản tên là Nhân Gian Tứ Nguyệt Thiên, nói hắn vừa mới lấy được một khối thịt tươi, đang chuẩn bị thương thức, thời gian comment là một giờ sau khi chiếc santana chạy trốn.
Hắn up vài bức ảnh, trong hình là một thi thể nữ nằm thẳng cẳng trên giường, mặt đánh phấn.
Tiểu Đào bảo Lão Yêu phóng to bức hình, thi thể mặc một cái váy đỏ, chân trần, nhợt nhạt và cứng đờ, y như con búp bê bơm hơi. Tôi nói: "Đã rửa sạch máu và thay quần áo, nhất định là do hắn làm."
Tiểu Đào hỏi Lão Yêu: "Có dò được địa chỉ IP không?"
Hắn nói: "Đại khái vị trí ở chung cư thuộc bưu điện phía nam thành phố, hắn sử dụng mạng Lan của đơn vị, ta chỉ có thể lần được tới đó."
Tiểu Đào lập tức bật dậy ra lệnh: "Mau đi tìm kiếm!"
Chúng tôi tức tốc chạy tới nơi đó, giờ đã là ba rưỡi sáng, trong lòng tôi chỉ lo có án mạng xảy ra. Chung cư này có bốn năm tòa nhà, một cảnh sát tìm thấy chiếc santana đang đỗ dưới lầu.
Tấm vải trên biển số đã được tháo xuống, Tiểu Đào sai người mau chóng điều tra thân phận chủ xe. Tôi nhìn chăm chăm vào cái xe, đột nhiên dùng cùi chỏ thúc vỡ cửa kính, mở cửa xe. Báo động rú lên ầm ầm, những xe xung quanh cũng báo đô gj theo, mấy nhà trên lầu bật đèn sáng.
Vương Đại Lý hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"
"Xem trên xe có manh mối không." Tôi đáp.
Tôi ngồi vào ghế láu, mở hộp chứa đồ, phát hiện một tấm danh thiếp có ghi Lý Vỹ.
Cư dân nghĩ là có trộm xe, túm tụm đi xuống, cảnh sát giải thích cho họ, tôi hỏi đám người: "Biết Lý Vỹ ở tòa nhà nào không?"
Một bác gái nói: "Ta là ủy viên thuộc ban quản lý khu nhà. Khu này có bốn người tên Lý Vỹ, cậu muốn hỏi người nào?"
Tôi nói: "Độc thân, vẻ ngoài nho nhã, da rất trắng, không cao lắm, không thích nói chuyện, chưa bao giờ thiếu tiền điện nước."
Bác gái suy nghĩ một chút nói: "Há, là hắn, hắn ở tòa 3a, phòng 502."
Chúng tôi vội vã chạy tới tòa nhà, trên đường Tiểu Đào hỏi: "Tống Dương, làm sao anh biết vẻ ngoài của hắn?"
Tôi đáp: "Suy luận."
Bao giờ những kẻ biến thái cũng ít nói trước mặt người ngoài, tỏ ra rất lịch sự, bản chất của việc ái tử thi là một dục vọng chi phối mãnh liệt. Trên thực tế, nhất định hắn thấp bé, tướng mạo xấu xí, chẳng hề toát ra vẻ đàn ông. Hơn nữa hắn có sở thích quái đản này, chắc chắn là không có bạn gái, cũng chẳng mong muốn có ai vào nhà hắn kiểm tra điện nước, tất nhiên sẽ luôn đóng đúng hạn.
Vương Đại Lý cảm khái nói: "Nếu không yêu trong cô đơn, thì sẽ biến thái trong cô đơn."
Khi chúng tôi chạy tới phòng 502, phát hiện cửa phòng khép hờ. Đẩy cửa ra, đập vào mắt là một gã đàn ông nằm trong vũng máu, vẻ ngoài của hắn rất giống với suy luận của tôi. Hoàng Tiểu Đào thất vọng: "Tới trễ một bước rồi!"