Ẩn Thần Tân Thê - Sa Kim Lưu Chử

Chương 222

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phiên ngoại 3: Cuộc sống đời thường của hai người một mèo

Từ khi tốt nghiệp cấp ba đến khi chuyển đến chùa Liên Tương, quãng thời gian vàng ở giữa trôi qua cực kỳ nhanh. Trong những tháng này dài đằng đẵng mà Thi Sương Cảnh và La Ái Diệu bầu bạn bên nhau, tám năm ấy là không gì sánh được, là trạng thái chẳng thể nào quay trở lại.

Cuộc sống ẩn mình hoàn toàn vào nhân thế rất đỗi bình lặng.

Dường như La Ái Diệu đã tự nguyện chọn một cuộc sống khép kín, hóa ra năm Thi Sương Cảnh thi đại học đã là khoảng thời gian trắc trở hiếm thấy rồi. Điều này chẳng liên quan đến việc La Ái Diệu có niết bàn hay không, ngay từ đầu hắn đã trải qua cả ngàn năm trong núi, chứng tỏ tính cách hắn có phần ẩn dật, có thể khuấy tung vũng nước lặng, cũng có thể chờ bùn cát lắng xuống đáy. La Ái Diệu được xem là vô cùng trẻ tuổi trong thế giới của hắn, đây có phải là cưới sớm không nhỉ? Kệ đi, cưới đã rồi tính sau. La Ái Diệu là người thời Đường, phải thành gia trước rồi mới lập nghiệp, sự nghiệp để sau hẵng tính, hắn có rất nhiều thời gian cơ mà.

Thời gian của con người thì xô bồ hơn nhiều. Trong tám năm vàng ấy, Thi Sương Cảnh vẫn bị đồng hồ báo thức xã hội đẩy về phía rước, không nhận ra mình đã tách biệt với loài người trăm tuổi.

Vội vàng học hết bốn năm đại học, tốt nghiệp xong là thi chứng chỉ và tìm việc ngay. Thi Sương Cảnh không biết mình đang vội cái gì, La Ái Diệu cũng không khuyên được y, hắn mà khuyên nhủ là Thi Sương Cảnh lại thể hiện ra cảm giác mâu thuẫn mãnh liệt, y vừa muốn tin tưởng La Ái Diệu, vừa có nhu cầu tâm lý tự lập. Phật không độ được người hiện đại vội vàng bận rộn, chỉ có thể đồng hành mà thôi.

Nhà Thi Sương Cảnh cách công ty rất gần, thường 7 – 8 giờ tối y mới tan làm, vào dịp cuối mùa hay cuối năm thì thậm chí 12 giờ mới về.

Thi Sương Cảnh nhắn tin cho La Ái Diệu: Buổi tối em muốn ăn ếch, đi không?

La Ái Diệu: ……

Thi Sương Cảnh: Vậy em tự đi

Thi Sương Cảnh: Lúc về em sẽ mang chút hoa quả cho anh

La Ái Diệu: Mua một ít măng cụt nhé.

Thi Sương Cảnh: [OK]

Hai người đã quá quen đến mức chẳng buồn ra vẻ, Thi Sương Cảnh ăn đồ cay dầu nhưng sẽ không ép buộc La Ái Diệu, y tự ăn luôn cho nhanh. Y băng qua đường, vào quán lẩu ếch đầu cá trong trung tâm thương mại, gọi suất một người ăn rồi mở điện thoại xem camera trong nhà. Nhà y nuôi mèo và còn nuôi cả một vị Phật thích ru rú ở nhà, xem camera sẽ đỡ mất công nói chuyện.

Giờ này La Ái Diệu đang thay cát buổi tối cho Bắp, sau đó cho Bắp ăn. Hôm nay hắn ngồi xổm bên cạnh Bắp, xem nó l**m pate. Chẳng biết mèo đang nghĩ gì, cũng chẳng biết người đang nghĩ gì, nói chung La Ái Diệu cứ nhìn chằm chằm suốt hai mươi phút liền, hắn nhìn Bắp thè chiếc lưỡi đầy gai ngược l**m sạch thành bát, ăn xong nó lại l**m lông, chiếc đuôi nhẹ nhàng quét qua dép lê của hắn.

Ti vi đang phát sóng trực tiếp giải Snooker Masters trong nước. Sở thích của Thi Sương Cảnh và La Ái Diệu ngày càng giống nhau, họ xem đủ loại giải đấu thể thao, có thể chia nửa bên não cho việc theo dõi tuyển thủ, nửa bên não còn lại dành để thư giãn trên sô pha, chia sẻ thông tin hàng ngày. Tình yêu được tạo nên từ những điều nhỏ bé vụn vặt như thế. La Ái Diêu thậm chí còn cảm thấy xem ti vi buổi tối sẽ giúp hiệu quả làm việc cao hơn. Khi hắn không làm việc thì Thi Sương Cảnh lại ôm đống tài liệu dày cộp, bắt tay vào ôn thi chứng chỉ.

Bắp giẫm lên đầu gối La Ái Diệu, cố bấm phím xóa trên máy tính của hắn. Nó đè bụng lên túi bút của Thi Sương Cảnh, xòe móng cào ống tay áo y. Bắp lén ăn đồ ăn vặt trên bàn, bị Thi Sương Cảnh và La Ái Diệu liên thủ khống chế, lau móng và giấu đồ ăn đi. Thế là nó lại chuyển sang cào tay vịn sô pha, làm vải tróc ra tua tủa, thôi xong, trước khi dọn đi phải đền cả cái sô pha mới rồi.

Thi Sương Cảnh mau chóng động đũa, chuyển màn hình điện thoại về app xem video, xem bừa vài đoạn video để giết thời gian. Đánh chén đến hồi say sưa, y bèn tắt điện thoại, tập trung vớt ếch trong nồi. Thi thoảng y lại quan sát các vị khách khác trong quán, y hay tình cờ gặp người quen trong trung tâm thương mại gần công ty, để tránh bị bắt chuyện, y sẽ nhanh chóng giải quyết xong bữa ăn trước khi bị người quen phát hiện.

Ăn xong, Thi Sương Cảnh đi thang máy xuống siêu thị Olé ở tầng âm một để mua măng cụt và sản phẩm từ sữa. Hồi ấy y chẳng thể ngờ rằng thói quen chi tiêu của gia đình hai người và gia đình sáu người lại khác nhau lớn đến vậy. Gia đình nhỏ hai người chỉ mua ít đồ là đủ dùng rất lâu rồi, nhưng gia đình sáu người thì cảm tưởng như lúc nào cũng tiêu thụ liên tục, đặc biệt là đồ ăn.

Thi Sương Cảnh tản bộ về nhà, không có bưu kiện nào cần nhận, nhận bưu kiện là nhiệm vụ của La Ái Diệu ru rú trong nhà. Thang máy tiến lên trên, Thi Sương Cảnh hoàn toàn quên hết những chuyện phiền muộn về công việc, lát nữa y phải xối rửa hết mùi lẩu ám trên người, nằm trên sô pha chơi với mèo rồi mở bưu kiện, đĩa than của y đã đến rồi, đêm nay chuẩn bị nghe thử xem sao.

Mở cửa nhà, Bắp đã nhảy lên tủ giày ở huyền quan để chờ y từ trước. Thi Sương Cảnh xoa đầu mèo, thay giày, báo cho La Ái Diệu trên sô pha biết măng cụt đã có rồi đây. La Ái Diệu sẽ lê dép đi tới nhận măng cụt, mang vào bếp rửa sạch. Thi Sương Cảnh đi thẳng vào phòng tắm, tắm rửa, thay quần áo rồi trở ra. Bắp chơi parkour trong nhà làm lông mèo bay tứ tung, Thi Sương Cảnh nhìn Bắp chạy từ ban công vào bếp rồi lại chạy từ trong bếp ra hành lang, nó dừng dưới chân y, nằm bẹp dưới đất thở phì phò, cái bụng mềm phập phồng, hai chân sau duỗi thẳng.

La Ái Diệu và Thi Sương Cảnh chuyển sang chương trình tạp kỹ, nhà họ chẳng thể ồn ào cho nổi, thôi thì xem cảnh ồn ào trên ti vi cũng được. Hai người đều bóc măng cụt, Thi Sương Cảnh bóc vỏ làm tay dính nước đỏ, Bắp tò mò sáp lại gần, y bèn bôi nước đỏ lên chóp mũi Bắp, dọa nó chạy biến. La Ái Diệu phải bóc xong măng cụt rồi mới ăn, còn Thi Sương Cảnh là kiểu vừa bóc vừa ăn.

Hôm nay không có chuyện gì đặc biệt muốn tán gẫu, mà hình như không có việc gì đặc biệt muốn làm. Nhìn quanh một vòng, nhà cửa sạch bong, không có việc nhà nào cần hoàn thành ngay lập tức. Không có kỳ thi quan trọng cần ôn tập. Không có khoản vay, không có món đồ lớn hay thiết bị điện tử nào cần thay thế, không có bệnh tật, không có áp lực thăng tiến, không có họ hàng cần đối phó, không có mâu thuẫn yêu đương, không có tín đồ kỳ lạ, không có thần linh khác phá hỏng sự bình lặng này, không có hỗn loạn, không có phiền phức.

Chỉ có Thi Sương Cảnh và La Ái Diệu mặc đồ ngủ đôi của người yêu, cùng làm việc vặt giết thời gian, chờ ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

Bình Luận (0)
Comment