Bá Võ - Khai Hoang

Chương 413

Sở Hi Thanh lại nghiêng đầu nhìn về phía Chu Lương Thần ở đằng sau: “Lương
Thần! Nếu như chúng ta có thể vận chuyển dược liệu và đám gỗ kia ra khỏi Tây
Sơn, thì nhà các ngươi có hứng thú mở hiệu buôn ở chỗ này không?”
Chu Lương Thần tuyệt đối không phải người ngu si tứ chi phát triển, hắn không
do dự chút nào: “Ta sẽ gửi thư báo cáo cho phụ thân biết chuyện này.”
Hắn tràn đầy bội phục mà ôm quyền với Sở Hi Thanh: “Con kênh này vừa
thành công, đường chủ sẽ có thể ngày thu đấu vàng, một ngày thu nhập bốn
ngàn lượng bạc là không thành vấn đề.”
Thật ra thì đây vẫn là đánh giá bảo thủ nhất.
Mấu chốt là con kênh này còn kéo tất cả phương diện của trấn Tây Sơn lên. Sản
nghiệp của Sở Hi Thanh và Tây Sơn Đường cũng có thể kiếm tiền.
Sở Vân Vân và Lục Loạn Ly nghe đến đây thì không khỏi sững sờ.
Nghe qua thì có vẻ như kênh đào này rất tốt?
Lưu Nhược Hi ở sau lưng các nàng thì lại càng bội phục Sở Hi Thanh hơn.
Nàng biết ngay là ân công của nàng có trí tuệ sâu xa, chắc chắn sẽ không làm
người khác thất vọng.
Sở Hi Thanh cười ha ha, trong lòng vô cùng đắc ý.
Lúc này, trong mắt ông lão kia cũng đã sáng rực lên, hắn rơi vào suy ngẫm:
“Nếu như đường chủ đã mua những chỗ đất này thật, thì chuyện dễ dàng hơn
nhiều. Còn về chi phí cụ thể, ta phải đi thăm dò qua thì mới có thể tính toán rõ
ràng.”
“Tuy nhiên, dựa theo đánh giá bây giờ của ta, thì không thể hoàn thành trong
một tháng được, từ mười sáu tháng giêng sang năm mới có thể khởi công, thế là
đã mất nửa tháng rồi. Lại dùng sáu ngàn vị võ tu cửu phẩm để tính, cộng thêm
các loại chi phí khác, tuyệt đối sẽ không ít hơn ba mươi lăm vạn lượng bạc.”
Nụ cười trên mặt Sở Hi Thanh không khỏi cứng đờ, bất đắc dĩ mà gãi gãi mặt.
Tiền đồ của con kênh đào này rất tươi sáng, nhưng quá trính lại quá . . .
Với tài lực của Tây Sơn Đường bây giờ, chắc chắn là không thể hoàn thành việc
này rồi.
Bởi vậy, tiếp đó hắn còn phải kéo thêm một chút ‘đầu tư’.
Thật ra thì việc này khá dễ dàng, hắn đã trồng cây ngô đồng rồi, còn lo gì không
có phượng hoàng đến?
Chỉ cần hắn nỡ bỏ ra ba phần mười cổ phần thôi, thì chỉ Lâm Hải Chu thị cũng
có thể bao tròn số tiền kia rồi.
Nếu như hắn mở miệng với Lâm Hải Lộ gia và Ứng gia, thì bọn họ cũng chạy
theo như vịt.
Vấn đề là lần này, hắn đã mượn không ít tiền rồi.
Con kênh đào này đúng là một ngày thu đấu vàng, nhưng hắn muốn trả nợ xong
thì cũng phải mất ba đến năm tháng, trong thời gian ngắn vẫn không có tiền.
Mi mắt Tả Thanh Vân run lên, hắn đang chờ Sở Hi Thanh mở miệng, xem xem
có thể chiếm ít cổ phần ở trong con kênh đào này không.
Dù cho không chiếm được cổ phần, thì chỉ cần chiếm một con đường ở miệng
con kênh đào này, thì hắn cũng đã thỏa mãn rồi.
Đây quả thực là cuộc làm ăn ngồi không đếm tiền mà. . .
. . .
Sở Hi Thanh hận không thể hoàn thành con kênh này trong vòng một đêm, rồi
cho tàu thuyền lưu thông luôn.
Tuy nhiên, chuyện này hiển nhiên là không thể làm được.
Ngày tết ngày nhất, dù hắn có tiền thì người ta cũng không đến làm.
Phải chờ đến sau nguyên tiêu thì mới có thể bắt đầu khởi công, trước thời gian
khởi công vẫn còn rất nhiều công việc, như thăm dò, dự trữ vật liệu đá, các loại
công vụ. . . vân vân.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh cũng không phải quan tâm đến mấy chuyện này nữa.
Cùng ngày hôm đó, Thiết Cuồng Nhân đã phái Thiết Tiếu Sinh đến đây, giúp
hắn lo liệu chuyện kênh đào.
Vị phó kỳ chủ Thiết Kỳ Bang này, không chỉ có sức chiến đấu sau mỗi Thiết
Cuồng Nhân, mà còn phụ trách tất cả chuyện làm ăn của Thiết Kỳ Bang, là một
cao thủ trong giới kinh doanh.
Thiết Cuồng Nhân lại không hài lòng lắm với kế hoạch kênh đào của Sở Hi
Thanh, hắn dứt khoát nói, đào kênh đào sâu đến bốn trượng, độ rộng tăng lên
hai mươi tám trượng, còn chuẩn bị kéo kênh đài về hai cái huyện thành ở phía
tây nam quận Tú Thủy, nối thẳng một đường dài thêm hơn một trăm dặm nữa.
Làm cho con kênh đào này có thể để hai chiếc thuyền lớn vạn thạch chạy song
song, cũng có thể phóng xạ ra phạm vị vài trăm dặm, bao trùm hơn hai triệu
nhân khẩu.
Sở Hi Thanh cũng hiểu rõ ý đồ của hai huynh đệ Thiết thị.
Thiết Tiếu Sinh đích thân đến lo liệu chuyện kênh đào, không chỉ là vì tiền đồ
tươi sáng của con kênh này. . .
Căn cơ của Thiết Kỳ Bang nằm trên đường thủy, chiến thuyền của Thiết Kỳ
Bang có thể đi đến nơi nào, thì thế lực của Thiết Kỳ Bang sẽ kéo dài đến nơi đó.
Mà một khi con kênh đào này hoàn thành, toàn bộ thành Tú Thủy sẽ nằm trong
bàn tay của Thiết Kỳ Bang.
Tuy nhiên, chuyện này không chỉ làm cho thời gian bị kéo dài đến tận tháng tư,
mà chi phí cũng tăng lên rất nhiều. Dựa theo Lương lão tính toán sơ qua, thì
phải cần đến 190 vạn lượng bạc, khiến cho Sở Hi Thanh trố mắt ngoác mồm.
May mà hắn không cần phải lo lắng về chi phí nữa

Bình Luận (0)
Comment