Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1010 - Chương 1010: Ướp Muối

Chương 1010: Ướp Muối

Nhưng nếu đổi lại người mọc lông là bố thì sẽ rất phiền phức...khi sinh ra, cho dù đứa bé có hình dạng con người nhưng nó nhất định sẽ trông rất kỳ dị và khó coi.

Vào thời cổ đại thường có tin đồn rằng một người phụ nữ nào đó sinh ra một con quái vật, bây giờ người ta giải thích rằng đứa trẻ bị dị dạng, nhưng trên thực tế một phần nguyên do là bố của đứa bé không phải con người.

Nhìn thứ trước mặt có thể dễ dàng nhận ra bố nó là động vật có lông và mẹ nó là con người.

Cho dù có câu được thứ này, Chúc Ngốc Tử e là cũng sẽ ngồi đợi xem trò cười...hắn biết chắc chắn ta sẽ không nhận ra thứ này nên chỉ có thể đến cầu cứu hắn, hắn đã chuẩn bị sẵn câu nói này, ta mà đến cầu xin hắn, hắn nhất định sẽ được nước lấn tới.

Nhưng đang nói chuyện rõ ràng mạch lạc như thế thì hai mắt ta bỗng trợn tròn.

Mặc dù ta có thể nhìn ra lai lịch của nó nhưng cụ thể tại sao nó lại giả mạo làm Tiêu Tương và giết phụ nữ mang thai chứ? Ta phải hỏi nó chuyện này.

Ta và Ách Ba Lan hợp sức dùng roi tơ ngọc trói chặt thứ đó lại rồi nhìn sang Bạch Hoắc Hương, nàng hiểu ý ta liền vung tay lên quét qua một lượt, thứ đó đột nhiên co giật và tỉnh lại.

Khi nhận ra những chuyện đã xảy ra, nó thấy giật mình và vùng vẫy một cách tuyệt vọng.

Nhưng đuôi roi tơ ngọc trói rất chặt, lại còn bôi lên một lớp cỏ chống trượt, nó hoàn toàn không thoát ra được, nó vùng vẫy tuyệt vọng mở to miệng nhìn về phía chúng ta như muốn nuốt chửng.

Nhưng rất tiếc nó lại không thể với tới, nó vô cùng tức giận.

Ta ngồi xổm xuống hỏi nó:

“Ngươi tốt nhất hãy nên thành thật, nếu không ta sẽ bắt bố của ngươi lên làm món Oyakodon ăn đấy”.

Món cơm có thịt gà xào với trứng gà gọi là Oyakodon, nghĩa là “donburi cha mẹ con”.

Thứ đó ở trong đêm tối nên khi nhìn từ phía sau có lẽ không thấy rõ, bây giờ khi nhìn trực diện mới thấy nó có một cái đầu cá hình tam giác, nhưng lại có đôi mắt trắng đen rõ ràng như con ngươi, trông rất đáng sợ.

Thấy biểu cảm của chúng ta, đôi mắt đó lập tức tỏ ra sợ hãi và nhục nhã, nó tiếp tục vùng vẫy một cách tuyệt vọng.

Ách Ba Lan có chút lo lắng:

"Ca, thứ này biết nói tiếng người không? Chúng ta đừng đàn gảy tai trâu nữa?"

Vớ vẩn, nếu nó không biết nói, nó làm sao móc được dây giày đó?

Ta quay đầu lại nhìn Trình Tinh Hà và chìa tay ra:

"Cho ta chút muối....nếu nó không nói, chúng ta sẽ ướp muối nó."

Ở đây toàn là nước ngọt, cá ở nước ngọt sau khi ra ngoài rất sợ muối.

Trình Tinh Hà đột nhiên thấy hứng khởi:

"CMN, sáng kiến không tồi, với thứ này cũng đủ làm vài chậu cá khô rồi."

Thứ đó vẫn ra sức vùng vẫy và kêu lên:

"Các ngươi đừng đụng vào ta, nếu các ngươi dám đắc tội với sứ giả của thủy thần nương nương, các ngươi sẽ không được chết toàn thây..."

Nghe thấy vậy, chúng ta ai nấy đều sững sờ...theo cách dùng từ của tiểu thuyết mạng, giọng nói này phải nói là ngọt ngào đến chết người.

Không ai ngờ rằng một con quái vật lại có giọng nói hay như vậy.

Thảo nào trong thần thoại phương Tây, người ta nói rằng mỹ nhân ngư có thể thu hút các thủy thủ bằng giọng hát của mình, thứ này cũng có giọng nói rất tự nhiên.

Khi định thần lại, Trình Tinh Hà chợt mỉm cười:

"Ngươi gào thét với người khác thì chẳng nói làm gì, nhưng ngươi lại gào thét với Thất Tinh...ngươi có biết hắn là ai không? Bây giờ hắn chính là ông chủ của hồ cá này.”

Lúc này thứ đó cũng đã nhớ ta, trên người ta có Lệnh Huyền Vũ Kỳ Lân, nó bỗng thấy sợ hãi khi thấy ánh mắt của ta:

"Ngươi thật sự...là người của thứ đó sao?"

Thứ đó, ta suy nghĩ một lúc mới hiểu ra:

“Ngươi nói bố của ngươi sao?"

Không ngờ sau khi nghe vậy thứ này càng giãy giụa kịch liệt hơn, nó nổi giận đùng đùng nói:

"Thứ đó...con quái vật đó không phải là bố của ta, ta không giống hắn!"

Giọng nói này khiến ta giật mình.

Câu nói này chẳng phải là những lời ta muốn nói với ông bố khốn nạn của mình sao?

Trình Tinh Hà nghe vậy liền trở nên phấn khích:

“Với dáng vẻ này của ngươi mà ngươi còn nói người khác là quái vật...”

“Thế thì đã sao?”

Giọng nói ngọt ngào như âm thanh của tự nhiên đó hét lên:

“Nếu được lựa chọn, ngươi nghĩ rằng ta sẽ chọn một ông bố trời đánh như vậy sao!”

Trình Tinh Hà cũng nghe thấy, hắn đẩy vai ta:

"Thất Tinh, ngươi phải hỏi rõ ràng xem đây có phải đứa em gái cùng cha khác mẹ với ngươi không?"

Em gái cái đầu ngươi.

Ta đá Trình Tinh Hà một cái rồi ngồi xổm xuống hỏi quái vật cá chuối đó:

"Vậy chuyện của bố ngươi...và chuyện ngươi hại phụ nữ mang thai rốt cuộc là thế nào?"

Thứ đó ngang ngược nói:

"Ta không hại họ...ta đang giúp họ."

Bình Luận (0)
Comment