Nghe thấy vậy, Ách Ba Lan vội nói:
"Ca, ý gì vậy, lẽ nào chúng ta đã phí công bắt nhầm người rồi sao?"
Ta lắc đầu...sao có thể thế được, chính thứ này đã bắt lấy mắt cá chân của người phụ nữ dưới nước, cho dù có hóa thành tro ta cũng nhận ra nàng.
Vì vậy ta ngồi xổm xuống:
"Ngươi nói đi, ngươi đã giúp gì?"
Thứ đó lập tức lớn tiếng nói:
"Ta đã cho bọn họ sớm yên nghỉ, khỏi phải chịu khổ nữa!"
Đứa bé không những không tỏ ra sợ hãi mà còn nghiến răng nghiến lợi lắng nghe thứ đó nói, khi nghe đến đây, nó không chịu được nữa mà tiến lên vừa đá vừa đánh vào thứ đó:
"Ngươi ăn nói xàm bậy! Mẹ của ta đang sống yên ổn như vậy, ngươi hãy trả lại mẹ cho ta! Hãy trả lại mẹ cho ta!"
Thứ đó vẫn tỏ ra ung dung một cách bất ngờ khi bị đứa bé đó đánh...dường như nó đã quen với việc này.
Ta có chút đau lòng, liền ôm đứa bé đó lại và nói:
“Ngươi cũng đừng ở đây ăn nói xằng bậy nữa...đời là bể khổ, ai cũng có nỗi khổ của mình, cho dù người ta có mắc tội gì thì đó cũng là cuộc đời của họ, ngươi lấy quyền gì mà thay họ quyết định?”
Thứ đó ngẩn người và không nói gì.
Tốt bụng và lo chuyện bao đồng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Đứa bé ôm lấy chân ta, khóc và nói:
“Vậy mẹ ta phải làm sao?”
Ta an ủi nó đừng lo lắng, bây giờ ta sẽ đến cứu mẹ của ngươi.
Lúc này ta cũng đã nhìn ra trên người thứ đó dính đầy tà khí, rõ ràng nó đã ở chung với tà vật một thời gian rất lâu, không nằm ngoài suy đoán, linh hồn của những phụ nữ đó lúc ở dưới nước đã bị thứ này bắt lấy, bây giờ chắc vẫn còn ở chỗ cũ.
Nếu nàng còn có một ông bố trời đánh, có khả năng chuyện này cũng có liên quan đến bố của nàng, ta nhìn luồng khí dưới nước, định sẽ xuống đó xem và cứu những linh hồn của những phụ nữ đó ra.
Nhưng không ngờ, vừa nghe thấy vậy, thứ kỳ quái đó đã lập tức sắc bén nói:
"Ngươi tuyệt đối đừng xuống đó...Nếu ngươi muốn báo thù, vậy thì hãy giết ta là được rồi, tuyệt đối đừng xuống đó! Nếu không sẽ...sẽ đi đời..."
Giọng nàng run lên, rõ ràng đang rất sợ hãi.
Dưới nước có thứ nàng vô cùng coi trọng.
Lẽ nào bố của nàng thật sự đã bắt lấy linh hồn của những phụ nữ mang thai?
Nhưng bố của nàng làm thế để làm gì?
Hơn nữa, nếu nàng đã hận bố mình như vậy, sao nàng còn tự nguyện hy sinh mạng sống của mình chứ không muốn chúng ta đến làm phiền bố nàng?
Linh hồn của phụ nữ mang thai, bào thai ...
Cmn, ta biết rồi!
Đây chẳng phải là thuật âm diện sao?
Bảy ngày một linh hồn, tổng cộng có mười bốn linh hồn, đúng vậy, đầu óc ta nổ tung, đây gọi là nhị thất lưu hồn!
Thảo nào Chúc Ngốc Tử đã sớm biết được, loại thuật âm diện này không phải là sở trường của hắn sao?
Chúc Ngốc Tử bĩu môi, hắn rất thất vọng khi thấy ta cũng đã đoán ra.
Ánh mắt hắn nhắm vào ta cũng trở nên bất an...giống như đang băn khoăn ta làm sao có thể biết được loại thuật âm diện hiếm thấy này.
Vậy là đúng rồi.
Trình Tinh Hà cũng hết kiên nhẫn, hắn háo hức nói:
“Thất Tinh, thứ này cũng khá cứng miệng, ta nghĩ ngươi nên xuống đó đưa bố nàng lên đây, thứ này cũng khá to lớn, bố nàng xem ra cũng không nhỏ nhắn gì...ta nghe nói đầu cá từ hồ Tra Can có thể có giá lên đến hàng trăm nghìn, hai người này cộng lại thì chúng ta đủ tiền mua một căn nhà rồi.
Ta nhìn sang thứ đó:
"Không đúng, thứ ở dưới nước không phải bố của nàng...là mẹ của nàng."
Ta vẫn chưa nghĩ đến tình huống này, đó là bởi vì ta cảm thấy phụ nữ mang thai chết đi là do chịu ảnh hưởng của Bạch Hổ cục, hoặc là do tà vật dưới nước, ta vẫn chưa nghĩ đến tình huống người sống.
Vừa nói ra những lời này, đám người Trình Tinh Hà đã sửng sốt:
"Cái gì cơ?"
Không chỉ có họ mà con quái vật cá đó cũng ngẩn người, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn chằm chằm vào ta.
Ách Ba Lan vẫn không hiểu:
"Ca, ý của ngươi là gì, lúc nãy không phải ngươi nói bố của nàng là thứ có mọc lông và mẹ nàng là người sao? Nhưng nếu là một người thì làm sao có thể..."
Đúng vậy, một người thì làm sao có thể sống dưới nước, như vậy thì phải bắt linh hồn của phụ nữ chứ sao?
Bởi vì mẹ của nàng đã chết từ lâu...và nàng không muốn mẹ của mình rời xa thế gian này.
Nhị thất lưu hồn này là một thuật âm diện vô cùng tàn nhẫn.
Nếu một người chết đi, linh hồn phải được âm phủ dẫn đi và đầu thai, đương nhiên có lúc sẽ có những tình huống đặc biệt, cũng sẽ có những linh hồn vất vưởng, nó chắc có liên quan đến chuyện này.
Nhị thất lưu hồn là dùng mười bốn linh hồn của phụ nữ mang thai, bảy ngày dùng một linh hồn, trong vòng chín mươi tám ngày nếu có thể giữ lại từng linh hồn của mỗi người thì linh hồn của người đó có thể ở lại nhân gian được một trăm năm.