“Dạo gần đây Hưng Long cung chúng ta bị làm sao thế, lần trước bên kia xảy ra chuyện thần nữ nhập cung, chết bảy người phụ nữ, bây giờ chỗ chúng ta cũng ầm ĩ hết cả lên, có phải là phong thủy vùng này bị phá hỏng rồi không?”
“Suỵt, đừng có nói hươu nói vượn…”
“Sao lại là nói hươu nói vượn? Chết mấy người liên tục rồi, cứ tiếp tục thế này thì không biết khi nào sẽ đến lượt chúng ta.”
Quả nhiên lại có án người chết liên hoàn.
Thế thì khả năng đến gần Bạch Hổ cục càng cao.
Eo Hổ Khẩu mà Trương Quế Phương nói có lẽ cũng ở gần đây.
Chúc trọc không nghe thấy còn được, hắn vừa thấy lại xảy ra loại chuyện này thì lập tức huých vai ta đẩy ra và chạy về phía trước:
“Chỗ các ngươi chết bao nhiêu người rồi?”
Nhóm người để tang đang bàn tán sôi nổi vốn sợ hãi, bây giờ thấy một tên trọc dữ tợn xông tới thì hoảng sợ, lùi vội về sau vài bước:
“Ngươi, ngươi là ai?”
Chúc trọc sầm mặt, định giơ tay túm cổ áo của một cô gái mặc đồ tang.
Mặt cô gái ấy trắng bệch, lập tức hét toáng lên.
Ta kéo hắn lại:
“Có chuyện gì cứ bình tĩnh nói, dọa đến bọn trẻ rồi.”
Chúc trọc cảm thấy ta là vãn bối nên không coi ta ra gì, nhưng hắn nhìn tay ta, vô thức rụt cổ lại.
Hắn kiêng dè bàn tay trừ tà
Cô gái kia nhìn chằm chằm vào mặt ta, khuôn mặt bỗng chốc đỏ bừng.
Những người khác vốn bị dọa sợ hết hồn, nhưng lại thấy bọn ta tự dưng từ đâu xuất hiện, trong nháy mắt sợ hãi biến thành nổi giận, họ quát vào mặt bọn ta:
“Các ngươi là ai?”
“Không thấy người ta đang đi chôn cất à? Lúc này còn tới quấy rối, các ngươi không sợ bị thiên lôi đánh à?”
“Không nói họ được đâu, đánh đi!”
Nhưng đột nhiên, một người cao giọng nói:
“A, ta biết mấy người này!”
Ta sững sờ, ai thế?
Một người mặc đồ tang trắng chen ra ngoài, nói to:
“Lần trước ta nhìn thấy họ rồi, chuyện thần nữ nhập cung hình như do họ giải quyết đấy!”
Người kia...CMN, người đàn ông râu quai nón trong nhóm đầu cơ bất động sản?
Đúng là bọn ta từng gặp nhau một lần, không ngờ hắn còn nhớ ta.
Đám đông nghe thế thì bỏ gậy tang, vòng hoa trong tay xuống, quay ra nhìn hắn:
“Ngươi quen họ thật đấy chứ?”
Râu Quai Nón gật đầu như gà mổ thóc:
“Thật mà! Ta còn tận mắt nhìn thấy cơ, hắn lôi một con quái vật từ trong nước ta, ối trời ạ, đáng sợ lắm, đến bây giờ tim ta còn đập thình thịch đây này!”
Hóa ra, Râu Quai Nón và những người khác nghĩ lầm bọn ta cũng định nhảy sông tự sát để ép giá nhà đất, bị thứ mọc vảy lợi dụng, dùng kế điệu hổ ly sơn với bọn ta.
Nhưng sau khi rời đi, để chắc ăn, họ còn lén sai người đi giám thị bọn ta, nếu bọn ta đến gây sự thật thì chụp lại đăng lên mạng.
Ai ngờ lại chụp được cảnh ta bắt được thứ mọc vảy kia, thế là họ lan truyền tin tức này, không biết ai đầu têu nói ta được Lữ Động Tân cử xuống trần gian, chuyên trảm yêu trừ ma, nói cứ như thật, khiến ta suýt tin.
Sự kiện thần nữ nhập cung vốn gây xôn xao ở vùng này, những người khác nghe kể ta có bản lĩnh như vậy thì đồng loạt thay đổi cái nhìn về ta, ngay cả người mẹ vừa rồi còn kêu gào đòi nhảy xuống sông cũng nhìn ta với ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
Râu Quai Nón càng thêm phấn khởi, hắn túm lấy ta, lớn tiếng nói:
“Tiên sư, ngươi đến đây là để giải quyết chuyện quái lạ ở đây à? Chuyện này ngươi nhất định phải làm chủ cho em họ của ta!”
Người mẹ hoàn hồn, đẩy người đang đỡ nàng ra rồi quỳ thụp xuống trước mặt ta:
“Tiên sư, chỉ cần ngươi có thể báo thù cho con trai ta, nhà bọn ta còn chút của cải, bao nhiêu cũng được, ngươi cứ việc ra giá, ta còn có một căn biệt thự ở phía nam thành phố, ta có thể bán biệt thự!”
Hưng Long cung mấy năm gần đây phát triển mạnh mẽ, giá đất đắt cắt cổ, một căn biệt thự, thế chẳng phải là hơn chục triệu?
Quả nhiên, nhìn kỹ, cung Tài Bạch của người phụ nữ này có vàng thật, mặc quần áo hàng hiệu, vòng cổ trân châu trắng dường như cũng có giá trên trời, đích xác là người có tiền.
Chỉ có điều...Nàng giàu có, nhưng lại là người có tướng số khổ: Xương gò má quá cao, định trước mệnh số cô độc.
Trình Tinh Hà vừa nghe thấy có thể kiếm tiền thì hai mắt sáng rực như bóng đèn, lập tức đi đỡ vị phu nhân đó dậy:
“Ngài khách sáo quá, hàng yêu trừ ma vốn là trách nhiệm của bọn ta, sao có thể có chuyện khiến ngài táng gia bại sản được, nếu không chúng ta ký hợp đồng trước?”
Chúc trọc tỏ ra bực mình, tiếc rằng có vẻ như chuyện này liên quan đến Bạch Hổ cục, đành phải nén giận, phịch mông ngồi xuống một tảng đá, nghe chân tướng của chuyện này.
Thì ra người chết là con trai của nàng, tên là Tôn Đại Tề, là một thiếu gia đẹp trai.
Nhưng đợt ấy mấy người bạn từ nhỏ của hắn ra ngoài uống rượu, đáng lẽ hắn cũng đi, nhưng hôm đó hắn bận việc khác nên không đi được.