Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1058 - Chương 1058: Thước Huyền Tố

Chương 1058: Thước Huyền Tố

Nếu họ lao đến lần nữa thì chỉ chịu thiệt mà thôi.

Giang Cảnh cười hô hố, nụ cười vô cùng hả hê:

"Ngay cả sư phụ Chu mà hắn còn dám đắc tội, ta không tin tên Lý Bắc Đẩu này còn có thể được yên ổn!"

Nhưng hắn chưa kịp nói hết câu, ta đã không nhịn được nữa, dùng bàn tay trừ tà và vận thần khí của Thủy Thiên Vương, lập tức hất tay của tên đội mũ ra:

“Tránh xa anh em của ta ra.”

Tên đội mũ như muốn câm nín, hắn suýt chút nữa bị ta lật úp lại, nhưng hắn phản ứng rất nhanh, lập tức xoay người lại và đứng vững, giọng nói lộ vẻ kinh ngạc:

"Thần khí..."

Giang Cảnh vốn định cười hả hê, nhưng khi nhìn thấy cảnh này, nụ cười như nghẹn lại trong cổ họng, suýt chút nữa hắn đã nấc lên:

"Thần khí?"

Người ta cũng có chút nóng lên.

Tên đội mũ này quen biết nữ nhân Yếm Thắng Môn đó sao? Cmn, Yếm Thắng Môn các ngươi đều là gà chọi sao? Không biết đúng sai gì mà cứ xông lên đánh vậy thôi sao?

Nhưng lúc này, tên đội mũ đó càng thêm kích động, hắn nắm chặt nắm đấm giống như đang suy nghĩ gì đó, ta vừa định nói chuyện thì có âm thanh xẻ gió xông về phía ta.

Lòng ta thấp thỏm, nghĩ bụng lần này coi như xong, lúc nãy đã dùng hết bàn tay trừ tà, lần này e rằng phải yếu thế.

Nhưng mọi người đều đang ở đây, ta phải cắn răng chịu đựng... ta phải bảo vệ đám người Bạch Hoắc Hương.

Nhưng không ngờ tên đội mũ đó rất nhanh, ta chưa kịp nhấc tay lên thì hắn đã chạm đến tim ta trước.

Lần này ta không di chuyển, nhưng hắn lại bất ngờ ngã nhào xuống đất.

Ta ngẩn người một lúc... ta còn chưa ra tay, sao hắn lại ngã lăn xuống đất giống như đang ăn vạ vậy?

Nhưng ta đã ngay lập tức nhận ra... có lẽ hắn đã đánh vào cây thước huyền tố!

Quả nhiên, hắn có xuất thân giống như nữ nhân Yếm Thắng Môn đó... điểm yếu cũng giống y chang nhau.

Lúc này, Giang Cảnh vô cùng sửng sốt:

"Sao có thể..."

Giang Thần không thèm quan tâm, hắn tiến lên phía trước... đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy khuôn mặt luôn điềm tĩnh của hắn lộ ra vẻ kinh ngạc như vậy.

Giang Cảnh lập tức hét lên:

"Sư phụ Chu, tên này rất cứng miệng, ngươi đừng nương tay với hắn, cứ ấn đầu hắn xuống, hắn nhất định sẽ khai!"

Tên đội mũ thở hổn hển một hồi lâu rồi mới từ từ đứng dậy, hắn nhìn ta một lát rồi nói:

“Ta không dám.”

Ta ngẩn người ra, tưởng rằng bản thân đã nghe nhầm.

Giang Thần lập tức nhướng mày, Giang Cảnh càng không thể tin vào tai mình:

"Sư phụ Chu, ngươi đang đùa cái gì vậy?"

Giọng nói tên đội mũ trầm xuống:

“Ta nói rồi, ta không dám... hắn là người của tông gia.”

Tông gia? Ý gì đây?

Giang Cảnh hoàn toàn nghe không hiểu nhưng vẫn nổi giận đùng đùng:

"Ai quan tâm hắn là người của tông gia chứ, sư phụ Chu, ngươi quên chuyện mà Yếm Thắng Môn các ngươi đã hợp tác với tiểu thúc của ta sao?"

Cmn, Giang Thần này quả là một tên ghê gớm... ta đã tố giác với nữ nhân Yếm Thắng Môn đó, vốn định để nữ nhân đó đối đầu với hắn, sau này có lẽ nữ nhân đó đã thắng, Giang Thần vì thế mới bị gãy chân ở cốc Đoạn Long, nhưng bây giờ hắn lại hợp tác với Yếm Thắng Môn rồi sao?

Năng lực của người này cũng thật đáng sợ... dường như hắn có thể tập hợp các lực lượng lại để phục vụ cho riêng mình.

Loại năng lực lãnh đạo này thật khiến người ta ớn lạnh.

Thảo nào người ta lại nói hắn là chân long chuyển thế.

Tên đội mũ kia lạnh lùng nói:

"Đúng là có hợp tác, nhưng Yếm Thắng Môn chúng ta có chết cũng không đụng vào người của tông gia."

Ta rất muốn hỏi tông gia rốt cuộc là gì, nhưng nếu bây giờ ta hỏi như vậy lỡ tên đội mũ thấy mình đã làm sai, hổ thẹn đến tức giận và muốn liều mạng với ta thì tiêu đời.

Vì vậy ta giả vờ không quan tâm và tỏ vẻ “bây giờ ngươi mới biết sao”.

Giang Thần giống như không tin vào tai mình, ánh mắt nhìn ta càng thêm u ám.

Ta chỉnh lại cổ áo rồi nói:

“Nếu bây giờ người vẽ bùa đã thừa nhận thì ta sẽ nói tiếp.”

Việc chúng ta động tay động chân lúc nãy đã khiến mẹ của Tôn Đại Tề vô cùng sợ hãi, thấy sự việc có vẻ đã được giải quyết ổn thỏa, nàng mới nhìn tên đội mũ, tức giận hỏi:

“Chính tên đội mũ này đã giết con ta? Tại sao... tại sao hắn lại làm vậy?"

Ta trả lời:

"Tất nhiên hắn không hề có thù oán gì với con trai các ngươi nhưng có người có liên quan đến con trai ngươi đã đến cầu xin hắn làm việc này!"

Sau đó ta nhìn về phía Giang Thần:

"Người bảo sư phụ Chu dùng tù thủy thi hại chết người là ngươi đúng không, Giang Thần?’

Ngoài mặt Giang Thần vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng hắn lại nghiến răng kèn kẹt.

Giang Cảnh không nhịn được nữa, muốn tiến tới túm lấy ta:

"Ngươi nói bọn Yếm Thắng Môn ăn cây táo rào cây sung thì không sao, nhưng ngươi dám ăn nói hàm hồ đổ oan cho tiểu thúc của ta, ta liều mạng với ngươi!"

Bình Luận (0)
Comment