Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1059 - Chương 1059: Rất Liền Quan Là Đằng Khác

Chương 1059: Rất Liền Quan Là Đằng Khác

Nhưng hắn còn chưa kịp tới gần thì tên đội mũ đã đứng chắn trước mặt ta, ta không nhìn rõ hắn đã ra tay thế nào mà khiến Giang Cảnh ngã lộn nhào xuống đất, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

"Tên họ Chu kia, ngươi quên thân phận của tiểu thúc nhà ta rồi sao?"

Tên đội mũ ngẩn người một lúc nhưng hắn lại không nói gì.

Có vẻ như “tông gia” thật sự rất quan trọng với hắn.

Nếu việc ta mạo danh làm người của tông gia khiến hắn và thậm chí toàn bộ Yếm Thắng Môn gánh chịu hậu quả nghiêm trọng thì công đức của ta coi như không còn, ta suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:

“Sư phụ Chu, ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này."

Nghe vậy, người đàn ông đội mũ có chút do dự, nhưng rồi vẫn bước sang một bên.

Giang Cảnh cười khẩy:

"Coi như ngươi còn có mắt nhìn... ta cảnh cáo ngươi, đừng ăn nói xằng bậy nữa, tiểu thúc của ta sao có thể liên quan đến chuyện này?"

"Đúng vậy, bọn họ là bạn tốt!"

Mẹ của Tôn Đại Tề nói:

"Tiên sư, có khi nào... ngươi đã hiểu nhầm? Trước đây Đại Tề nhà ta còn luôn nhắc đến công tử Giang, nói rằng hắn là người bạn tốt!"

Ta trả lời:

"Rất liên quan là đằng khác... Giang Thần, ngươi giết Tôn Đại Tề là vì bị hắn đe dọa đúng không?"

Giang Thần có hơi kinh ngạc, hắn nở một nụ cười gượng gạo:

"Lý Bắc Đẩu, ai cho ngươi lá gan ăn nói xằng bậy với ta vậy!"

“Đúng vậy!”

Những người hâm mộ mù quáng của Giang Thần cũng hùa theo:

“Đại Tề đe dọa công tử Giang làm gì chứ?”

Mẹ của Tôn Đại Tề không thể nhịn được nữa:

"Đủ rồi... ta còn tưởng rằng ngươi thật sự có chút bản lĩnh, nhưng không ngờ ngươi vẫn cứ ăn nói xằng bậy, coi như ta ngu ngốc trả cho các ngươi ít phí thù lao, các ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này nữa..."

"Thật ngại quá, nếu đã nhúng tay vào thì ta sẽ không bỏ cuộc giữa chừng... nếu không sẽ ảnh hưởng đến tiếng tăm của ta.”

Sau đó ta lại nhìn về phía Giang Thần:

"Nguyên nhân rất đơn giản, đám người Tôn Đại Tề và ngươi, Giang Thần, lúc nhỏ đã từng gây ra chuyện không quang minh chính đại gì, ngươi vốn dĩ tưởng rằng chuyện này đã qua đi, nhưng lại không ngờ rằng năm nay Tôn Đại Tề lại gặp phải rắc rối và cần ngươi giúp đỡ, ngươi cũng không định đục nước thả câu, nhưng điều ngươi không ngờ tới là Tôn Đại Tề lại cả gan lấy chuyện xấu hổ đó ra uy hiếp ngươi, nếu ngươi không giúp hắn thì hắn sẽ tiết lộ chuyện này ra, có đúng vậy không?”

Mẹ của Tôn Đại Tề ngẩn người một lúc:

"Ý ngươi là..."

Mẹ của Tôn Đại Tề chắc hẳn cũng đã nhớ ra... lúc ở nhà Tôn Đại Tề có lẽ cũng từng khoác lác rằng bất kể là chuyện gì hắn đều có thể nhờ người bạn thuở nhỏ của mình là Giang Thần giải quyết.

Vì vậy nàng có chút do dự:

"Chuyện đáng xấu hổ đó là..."

Ta nhìn về phía mặt nước:

“Chính là tù thủy thi đó... hay còn gọi là bà cụ khóc tang, có lẽ các ngươi quen thuộc với cái tên này hơn.”

Quả nhiên, khi nghe thấy bốn chữ này, đám thanh niên ở đó đều sững sờ... đây được xem là cơn ác mộng thời thơ ấu của họ.

Đúng vậy... năm đó bà cụ khóc tang không phải rời đi mà là bị đám người Tôn Đại Tề giết chết.

Chắc chắn đã chết rất thảm... bị cắm que tre khắp người.

Nhưng lúc này, đột nhiên “rầm’ một tiếng, thứ gì đó đã bay ra khỏi mặt nước.

Tất cả mọi người quay đầu lại, những người gan dạ khi nhìn thấy thì chỉ kêu lên thất thanh, những ai nhát gan hơn thì lại nhất lịm đi.

Đó chính là thi thể đang làm loạn... trên tay nàng còn cầm một tượng người.

Ta sửng sốt, An Ninh cũng thật lợi hại, không ngờ có thể đưa thi thể này lên?

Thi thể này không còn cử động nữa...tên đội mũ cũng ngẩn người một lúc.

Hắn cũng tự hỏi tại sao bùa chú đó lại biến mất.

Sau khi nhìn kỹ thi thể đó, ta cũng thấy khó chịu... bà cụ khóc tang này rốt cuộc đã trải qua cực hình gì mà lại chết thảm như vậy?

Ta nhìn ra được thi thể kia là của một bà già ăn mặc rách rưới.

Tóc lại vừa dài vừa rồi, giống như là một cái giẻ lau nhà cũ vậy.

Mà trên người nàng thì càng vô cùng thê thảm - có rất nhiều lỗ thủng.

Cũng không biết những lỗ thủng đó đã xuất hiện bao lâu rồi, bên mép vết thương đều là những phần da thịt rộp lên, cả người đều trắng bệch.

Sau khi chết, thi thể mới bị thương thì còn tốt, nếu như...

Bạch Hoắc Hương nhíu mày nói:

“Nhìn hình dạng vết thương – hình như là lúc còn sống đã bị người ta đâm thành như vậy.”

Nàng vừa dứt lời, da đầu mấy người bọn ta đều tê dại.

Dám xuống tay nặng như thế với một bà lão – chẳng lẽ là quỷ tốt hành hình dưới mười tám tầng địa ngục đầu thai thành sao?

Trình Tinh Hà cũng nhíu mày, cắn răng nói:

“CMN, 80% là có tâm lý biến thái mới làm ra được chuyện này?”

Đúng vậy, quả thật có tồn tại loại người này – bây giờ trên tin tức cũng thường xuyên nhìn thấy truyện ngược đãi chó mèo đấy!

Bình Luận (0)
Comment