Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1073 - Chương 1073: Cảm Giác Gần Gũi

Chương 1073: Cảm Giác Gần Gũi

Nhưng cụ thể chuyện là thế nào thì hắn lại bảo để gặp mặt rồi hẵng nói và kêu ta hãy nhanh lên.

Bạch Hoắc Hương lập tức lườm ta:

"Đã nói rõ là bây giờ phải nghỉ ngơi..."

Bây giờ không còn thời gian để nghỉ ngơi nữa rồi.

Tuy nhiên, nói ra cũng lạ, hắn gọi điện cho ta tức là hắn biết ta cũng đang ở cung Hưng Long sao?

Sao hắn biết được?

Còn nữa...sao hắn lại có số điện thoại của ta?

Mang theo những câu hỏi chưa được giải đáp, chúng ta lên xe và tiến về phố Tây cầu Vận Hà...người của Tứ Tướng hội đều đang ráo riết tìm Bạch Hổ cục, nếu bây giờ tụt lại phía sau và bỏ lỡ cơ hội lập công thì e là sẽ chẳng còn ai để mắt đến chúng ta. Giống như Trình Tinh Hà đã nói, người ta sẽ chỉ coi chúng ta là vỏ chuối, ăn xong rồi thì vứt đi.

Ta cũng không quan tâm...vốn dĩ đây là chuyện lợi dụng lẫn nhau, làm gì có tình cảm nào ở đây.

Liếc nhìn phố Tây cầu Vận Hà, đó là một con phố đồ cổ với quầy hàng ở hai bên, trông giống như một con phố mua sắm, nó khiến ta có cảm giác gần gũi.

Lúc vào trong, Tô Tầm đang đứng một bên cổng, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Ta vừa định chào hỏi thì Trình Tinh Hà đã nhanh nhẹn nói trước:

"Ai da, tên tiểu tử này đã gặp phải vận đào hoa rồi sao? Động lòng hả....ánh mắt người khiến tim ta lỡ nhịp sao..."

Khi đến gần, ta quả nhiên nhìn thấy có một nữ nhân đang đứng cạnh Tô Tầm...tròn trĩnh như quả bóng.

Nàng lộ ra vẻ mặt hạnh phúc khi đứng cạnh Tô Tầm, quả nhiên là biểu hiện của những người tìm được chân ái.

Vừa nhìn thấy chúng ta, Tô Tầm đã lao đến nắm chặt ta giống như nắm chặt lấy cái phao cứu sinh:

"Ngươi đã đến rồi!"

Cô gái tròn trĩnh đó vừa nhìn thấy ta đã hớn hở chạy lại:

"Ai da, đây chính là anh chồng sao!"

Nhưng khi nhìn thấy Bạch Hoắc Hương và Ách Ba Lan, nàng lại lộ ra ánh mắt thù địch, kéo Tô Tầm lại và nói nhỏ:

"Hai cô gái đó có quan hệ gì với ngươi?"

Tô Tầm thành thật trả lời:

"Không có quan hệ gì cả."

Nhưng khi nhìn thấy ngoại hình của Ách Ba Lan và Bạch Hoắc Hương, và rồi nhìn lại ngoại hình của mình, nàng giống như lộ ra vẻ tự ti, vẻ mặt có chút không vui.

Nàng vừa gọi thì từ trong nhà đã có một người dì tròn trịa bước ra, vẻ mặt vui vẻ nhìn chúng ta:

“Ôi, người nhà thông gia đến rồi sao, mời vào mời vào, chúng ta cùng nhau bàn bạc chuyện vui.”

Chuyện vui?

Lúc này ta mới nhận ra những người bán hàng xung quanh đều lộ ra vẻ mặt thương hại giống như đang nhìn những con vật bị người bán thịt trói chặt.

Nhưng khi nhận ra ánh mắt của chúng ta, họ nhanh chóng dời ánh mắt đi chỗ khác giống như sợ gặp phải rắc rối.

Trong lòng ta cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt giống như chú cừu non lạc đường tìm được chủ nhân của Tô Tầm, ta đành phải chịu trách nhiệm:

“Có chuyện gì vậy?”

Người dì tròn trịa vội nói:

"Ai da, ta thấy người nhà thông gia anh tuấn, sáng láng như vậy sao lại không nhìn ra được chứ? Miêu Miêu nhà ta và...nhà các ngươi...tên tiểu tử đó tên gì nhỉ? Thôi kệ đi, không phải chúng ta sắp sửa bàn bạc hỉ sự sao? Người nhà bên gái không có người đứng ra chủ trì thì sao được chứ? Bây giờ chúng ta hãy cùng nhau bàn bạc sẽ tổ chức đám cưới ở khách sạn nào và nên mua đồ tổ chức tiệc cưới ở đâu!"

Đến tên của Tô Tầm mà ngươi còn không biết, thế mà còn đòi nhận hắn làm con rể sao, chuyện này cũng thật vô lý!

Ta liền nhìn sang Tô Tầm:

“Ngươi...thật sự mời chúng ta đến uống rượu mừng sao?”

Tô Tầm lập tức lắc đầu, sau đó nói:

"Là bọn họ không cho ta đi!"

Trình Tinh Hà lúc này mới hiểu ra:

"Ta biết ngay mà...đây là đang ép duyên mà!"

Chuyện quái quỷ gì vậy? Bây giờ ta càng thấy mơ hồ hơn.

Năng lực của Tô Tầm cũng rất khá, trước đây ta còn không phải là đối thủ của hắn, lẽ nào hai mẹ con tròn trĩnh này là cao thủ bất bại nào đó nên mới có thể giam hắn lại đây?

Nếu ngay cả hắn cũng không phải đối thủ của họ thì e rằng đây sẽ là một trận chiến khó nhằng.

Nhưng lúc này, người dì tròn trịa đó lại tỏ ra không vui:

"Này, ngươi ăn nói kiểu gì vậy? Giam cầm nghĩa là sao chứ? Chính tiểu tử này là người chủ động cầu hôn, không tin thì người xem!"

Nói rồi nàng chỉ vào đống đồ sứ trong phòng.

"Đây là bình rượu thời Vĩnh Hợp, của hồi môn của con gái ta."

Người dì tròn trịa hùng hồn nói:

"Lúc bảy tuổi con gái ta đã lập lời thề nếu ai động vào cái bình sứ này thì người đó sẽ là người mà nàng gửi gắm cuộc đời, bây giờ tiểu tử đó đã làm vỡ cái bình, hắn đương nhiên phải lấy con gái ta, đây là chuyện hợp tình hợp lý, không chối bỏ trách nhiệm được đâu!"

Chuyện hợp tình hợp lý....là ăn vạ thì có?

Ta lập tức nhìn sang Tô Tầm.

Hóa ra lúc đến phố đồ cổ, Tô Tầm đang nhìn xung quanh thì bị cô gái tròn trĩnh đó kéo lại và bảo trong nhà mình có món đồ quý giá muốn cho hắn xem.

Bình Luận (0)
Comment