Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1083 - Chương 1083: Cầu A Di

Chương 1083: Cầu A Di

Cầu cô nương lúc đầu không hiểu lắm.

“Không phải mẹ ta thì là ai?”

Cầu a di cười hì hì, lúc này mới nói:

“Nãi nãi không phải là mẹ ngươi, nãi nãi là chị dâu của ngươi.”

Thanh âm kia vừa khàn khàn vừa khó nghe, khiến người nghe rợn cả da gà.

Trình Tinh Hà chậc chậc một tiếng.

“Không đúng nha, dù không phải là dân me tiếng như tiếng này nghe gì mà như ai đó đang kéo cửa, chả hiểu sao Cầu ca lại nhịn được.”

Cầu cô nương cũng nghe ra, sắc mặt biến đổi, lớn tiếng quát:

"Ngươi là đồ chơi không biết xấu hổ, ngươi hại ca ca ta, hiện tại lại muốn hại mẹ ta..."

Thứ này không giống với mấy loại tà vật phụ thân bình thường...tà vật là chiếm người, còn lông dài thì giống như đang khống chế con rối...nó sẽ giấu cơ thể thật của mình vào bóng tối, sau đó từ xa điều khiển người sống.

Trình Tinh Hà nói thật không sai...thứ kia kiêng kỵ người sống, nên mới dùng phương pháp này gây loạn.

Ta lập tức theo tà khí trên người Cầu a di đi tìm nguyên thân của lông dài.

Nhưng thứ kia có kinh nghiệm rất phong phú, trốn cũng rất kỹ, làm ta nhất thời cũng không nhìn ra.

“Đánh rắm!”

Cầu a di véo tay thành hình hoa lan, hợp tình hợp lý nói:

“Nãi nãi ta và ca ca ngươi đều là trai tai gái sắc trời sinh một đôi, sao có thể nói là không biết xấu hổ? Kẻ không biết xấu hổ là các ngươi mới đúng! Đang yên đang lành lại tỉ tê bên tai đệ đệ thúi nhà ta, dùng gậy để đánh uyên ương!”

Cầu cô nương vừa nghe lời này, tức giận đến mức thất khiến bốc khói giống như tàu nhỏ Thomas.

“Uyên ương...CMN chứ uyên với ương! Ngươi thông đồng ca ca ta, hút khô tinh khí của hắn, còn không biết xấu hổ nói mình là trai tài gái sắc!”

Nói xong thì lại muốn nhào tới đánh nhau, nhưng có vẻ nàng ta kiêng kỵ thân xác của mẹ mình, nên có hơi do dự kéo ta lại nói.

“Đại sư, ta nói thật, ngươi cứ xử lý nó đi, chẳng cần lo cái gì hết! Ta nếu đã nói sẽ lấy thân báo đáp thì tuyệt đối không nuốt lời!”

“Hừ!”

Sắc mặt Cầu a di đại biến, mắng:

“Bảo sao ca ca ngươi lúc đâu thì cầu khẩn người ta, chiếm hết tiện nghi của người ta rồi thì lại quay sang làm Trần Thế Mỹ. Thì ra đều là do nhà các ngươi thượng bất chính hạ tắc loạn, cả một nhà đều là một đám ăn cây táo rào cây sung!”

“Lúc có chuyện cầu ta thì vừa quỳ vừa gọi bảo bối này bảo bối nọ cả nửa ngày. Bây giờ không những trở mặt không nhận người, lại còn dám gọi người ngoài đến thu thập ta. Hôm nay ta xin thề ta đây, ta phải để cho ca ca của ngươi trả một cái giá thật đắc mới có thể thoả được cái điệu bộ chua ngoa đanh đá của mẹ chồng em dâu nhà các ngươi! Nhìn cho kỹ đây, đây chính là hậu quả của kẻ bội tình bạc nghĩa!”

Nói xong, đôi mắt của Cầu a di long lên sòng sọc, rồi nhìn chằm chằm về phía của Cầu ca ca.

Chỉ thấy bà ta vừa nhìn sang thì sắc mặt của Cầu ca ca liền trở nên xám xịt một cách nhanh chóng, giống như sinh mệnh đang bị thứ gì đó hút đi!

Bạch Hoắc Hương cũng nhìn ra, nàng lập tức bắt lấy mạch môn của Cầu ca ca. Sau đó sắc mặt cũng trở nên khó coi, không cần nàng nói ta cũng nhìn ra, mệnh đăng của Cầu ca ca giống như đang bị gió lớn ập vào, lung lay muốn tắt.

Cầu cô nương lo lắng, suýt chút nữa là bẻ gãy cái tay của ta.

“Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau nghĩ cách đi chứ!”

Ta vừa tìm nguyên thân của thứ kia vừa tìm cách kéo dài thời gian.

“Ngươi khoan hãy nóng vội, có chuyện gì thì từ từ mà nói. Ta thấy ngươi cũng là thứ có tu vi, nếu làm hại ngươi thì nhất định sẽ rước lấy thiên kiếp.”

“Cầu a di” vừa nghe tới hai chữ ‘thiên kiếp’ thì đôi mắt vàng nhất thời ảm đạm một chút, giống như là nhớ tới chuyện gì không tốt, nhưng nàng lập tức cứng miệng nói:

"Thiên kiếp có cái gì phải sợ, ta vốn có chút duyên phận với đệ đệ thối, nhưng hiện tại hắn có lỗi với ta, ta lấy một mạng của hắn để làm phí tổn thất thanh xuân thì có gì sao? Ta thấy các ngươi là kẻ chuyên ăn cơm âm dương, khuyên các ngươi tốt nhất đừng nên xen vào chuyện người khác, nếu không ta cũng xử lý cả các ngươi dấy!”

Ta tinh mắt, thoáng cái đã bắt được vẻ mặt kia của nàng...không ai là không sợ thiên kiếp, nhưng nhìn dáng vẻ của thứ này thì hình như trước mắt còn có thứ gì đó còn quan trọng hơn cả thiên kiếp.

Nhưng đối với họ mà nói, có chuyện gì còn quan trọng hơn cả thiên kiếp, hơn cả mạng sống của mình chứ?

Ta tâm niệm vừa động, thuận theo lời nàng mà nói:

"Xúc động là ma quỷ, ngươi khoan hãy nóng vội...Ta cũng biết Cầu ca bội tình bạc nghĩa là không đúng, nhưng dù gì đây cũng là một cái mạng, nếu ngươi hạ thủ lưu tình thì chẳng phải công đức vô lượng. Nếu ngươi chịu thả cho Cầu ca một mạng, chúng ta nhất định sẽ dùng cách khác để bồi thường tổn thất thanh xuân cho ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment