Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1089 - Chương 1089: Hoảng Hốt

Chương 1089: Hoảng Hốt

Trán ta lập tức nổi đầy gân xanh, nhưng ta cũng lời phổ cập khoa học nhân tính cho nó, tiếp theo chỉ hỏi:

“Vật kia rốt cuộc là cái gì vậy?”

Thuỷ Dứu Thử do dự hồi lâu mới nói:

“Đây là Dứu Thử không có mẹ...nói đến chuyện này thì dài lắm.”

Ta suy nghĩ, đừng nói là nó thật sự kể cho ta nghe về Dứu Thử diễn nghĩa nha, ta bèn trả lời:

“Vậy trước tiên ngươi bắt đầu nói từ nội đan của ngươi đi...ngươi đi hút tinh khí của người khác, rốt cuộc là vì cái gì?”

Nói đến đây, ta bỗng nhiên hiểu được:

“Chẳng lẽ...là vì thứ gì đó bên trong Toả Long Tỉnh?”

Giọng nói của Thuỷ Dứu Thử lại kích động lên:

“Ngươi thật đúng là không phải người!”

Tâm lý của ta mất bình tĩnh, thật đúng là ta đã đoán đúng ư?

Mà Thuỷ Dứu Thử lại thở dài, lúc này mới liên tục nói:

“Ta đi hút tinh khí của người khác đúng là vì đổi đồ trên xích sắt...nó có ơn đối với ta.”

Thì ra lúc trước Thuỷ Dứu Thử cũng chỉ vô tình tiến vào cái Tỏa Long Tỉnh này.

Lúc ấy Thuỷ Dứu Thử mới ra đời, mới vừa có thể biến thành hình người.

Nàng lại nghe đồng nghiệp nói, hút tinh khí của người khác là cách tu hành nhanh nhất, đương nhiên phải theo đám đông, mê hoặc đầu óc của những kẻ tri thức...mỗi kẻ tri thức đều là người ngây thơ, nhìn thấy người đẹp ôm ấp yêu thương thì chưa từng nghi ngờ trong đó điều gì mờ ám, chỉ tưởng là bởi vì mình anh tuấn kiệt xuất.

Nhưng vận may của Thuỷ Dứu Thử không tốt, lần đầu tiên đi ra ngoài lừa gạt tinh khí của kẻ tri thức đã trùng hợp đụng phải kẻ tri thức có cha nuôi là người ăn cơm âm dương.

Cha nuôi hắn tức giận, nói con nghiệt súc chui từ đâu ra mà ngay cả con cả con trai nuôi của ta cũng dám mê hoặc đầu óc nó, đúng là chán sống, vì thế đã đuổi cùng giết tận Thuỷ Dứu Thử.

Thuỷ Dứu Thử quá sợ hãi, hoảng hốt nên chạy lung tung rồi chạy đến bên trong cái Toả Long Tỉnh này.

Lúc đó nó cũng không biết bên trong có gì, chỉ biết bản thân vừa mới chui vào thì người thầy phong thủy đó có chút do dự.

Ban đầu nó còn thấy khá may mắn, nghĩ rằng cái giếng này sâu như vậy, người thầy phong thủy đó nhất định không dám xuống.

Nhưng không ngờ người thầy phong thủy đó lại rất bất chấp, hắn dập đầu lạy cái giếng, nói rằng bản thân đến đây để bắt yêu ma, thay trời hành đạo và cầu xin giếng Long Vương giơ cao đánh khẽ.

Nói rồi người thầy phong thủy đó cũng chui theo xuống giếng.

Điều này khiến con chồn nước sợ kinh hồn bạc vía, nó nhanh nhẹn lần theo sợi xích sắt và trốn xuống tận đáy giếng.

Còn người thầy phong thủy đó vẫn quyết tâm đuổi cùng diệt tận.

Con chồn nước cảm thấy khó chịu khi thấy mình suýt chút nữa đã chết dưới tay người ta khi chỉ vừa mới biến thành người...để trở thành con người, bao nhiêu cực khổ mà bản thân phải trải qua đã trở nên vô ích?

Nhưng không ngờ, vào lúc này, nó đụng phải thứ gì đó.

Thứ đó có vảy, nhẵn và cứng.

Giống như một con rắn sống khổng lồ.

Chồn nước thuộc loài chuột, sợ nhất là rắn, lúc đó con chồn nước chỉ biết ngơ ngác, đây chẳng phải là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa sao?

Nó vừa định chấp nhận số phận thì bỗng cảm thấy thứ có vảy hơi nhấc lên giống như muốn quấn nó vào trong.

Vừa mới xuống đáy giếng, người thầy phong thủy đó đã bái lạy thứ này, nói gì mà đã đắc tội với giếng Long Vương rồi.

Lúc này con chồn nước mới chợt hiểu ra...thì ra thứ này rất lợi hại, người thầy phong thủy này không dám xuống là vì sợ nó!

Đến thầy phong thủy còn sợ nó huống chi là một con chồn nước, nó chỉ đành nhắm mắt chờ chết.

Nhưng không ngờ trước sự thành kính của thầy phong thủy, thứ có vảy đó lại không nhúc nhích và cũng không phát ra tiếng động.

Người thầy phong thủy suy nghĩ một lát rồi hỏi có phải giếng Long Vương cũng thấy ngứa mắt với con yêu ma đó nên mới định đích thân thay trời hành đạo? Vậy thì hắn cũng không dám vượt quá chức phận của mình nữa, nói rồi hắn dập đầu lạy và rời đi.

Thấy người thầy phong thủy đã rời đi, con chồn nước tiếp tục nằm chờ chết, nhưng không ngờ thứ có vảy đó nhấc bổng nó lên và thả nó ra.

Con chồn nước sững sờ...ý gì đây, lẽ nào vừa rồi thứ này làm vậy là vì muốn cứu mình?

Con chồn nước bỗng thấy vui mừng, nó cúi đầu lạy thứ đó, cảm ơn công ơn cứu mạng và nói rằng sau này dù bản thân có tan thành trăm mảnh thì nhất định cũng sẽ báo đáp ân tình này.

Nhưng thứ đó vẫn im lặng.

Con chồn nước đánh bạo ngẩng đầu nhìn lên, lúc này nó bỗng ngẩn người.. thì ra thứ to lớn kia đang bị tám sợi xích sắt trói chặt, ở miệng còn có một chiếc vòng sắt nên mới không thể mở miệng nói chuyện.

Dáng vẻ đó rất đáng sợ, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của thứ đó, con chồn nước lại thấy được sự nhân từ.

Con chồn nước biết rằng thứ đó thấy mình chưa từng làm hại ai nên mới định cho nó một cơ hội sửa mình.

Bình Luận (0)
Comment