Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy từ này:
"Đó là gì?”
Trình Tinh Hà đáp:
"Giống như nhị lang nhãn của ta và cơ thể âm dương của Ách Ba Lan, đây là thứ sinh ra đã có, không thể học được...người này lúc nằm mơ có thể nhìn thấy những việc xảy ra trong ngày hôm đó, cũng có nghĩa có thể nhìn thấy trước mọi chuyện thông qua giấc mơ, thứ này được truyền lại theo máu mủ, những người có tu luyện cao hơn nữa có thể vừa nhắm mắt đã nhìn thấy sự việc thông qua giấc mơ tiên tri, ngươi nói có lợi hại không.”
Ta lập tức hiểu ra và đầu bỗng thấy tê dại...hôm đó ta đã nằm mơ về ly long, nói như Trinh Tinh Hà thì đó chính là giấc mơ tiên tri.
Nếu đó là giấc mơ tiên tri thì có nghĩa người giết cha của Trình Tinh Hà chính là người nhà của ta.
Trình Tinh Hà nhìn ta và đẩy đầu ta:
"Không phải ngươi cũng không có cha sao? Đừng nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đó, ngươi có tư cách gì chứ?"
Ta vội hỏi:
“Vậy gia tộc có giấc mơ tiên tri đó là những người như thế nào?”
Trình Tinh Hà trả lời:
"Ta cũng từng nghe ngóng về chuyện đó nhưng không ai để ý đến ta. Ngươi biết đấy, nhà chú của ta còn chẳng thèm nuôi nấng ta, từ nhỏ ta đã bị họ hàng hất hủi."
"Sau này, do số phận đưa đẩy, ta trở thành đồ đệ của lão Hải. Ở nhà của Lão Hải, Hải Nghênh Xuân là một kẻ sống rất hình thức, hắn không vừa mắt với một người sinh ra đã có nhị lang nhãn như ta, biết rằng nếu ta có thể sống qua hai mươi lăm tuổi thì sẽ báo chù cho cha, hắn mắng với loại người như ta thì cả đời này sẽ không bao giờ gặp được gia tộc có giấc mơ tiên tri...người ta có địa vị như thế, ngay cả mười hai thiên cấp còn phải kiêng dè."
“Lúc đó ta mới biết thì ra họ có quen biết với người muốn cướp ta đi, nhưng Hải Nghênh Xuân chỉ mới nói đến đây thì Lão Hải đã xông tới cho hắn một cú tát và bảo hắn câm miệng, lúc đó hắn không dám lên tiếng nữa. Sau này, ta ở lại nhà của Lão Hải để tìm hiểu về chuyện đó nhưng không ngờ gặp xui xẻo đụng phải chuyện Hải Nghênh Xuân dùng kim dẫn hồn, chuyện sau đó thế nào thì ngươi biết rồi đấy.”
Hắn kể lại một cách bình tĩnh giống như đang kể lại chuyện của người khác, nhưng hắn càng bình tĩnh thì lại càng khiến người khác phải lo sợ, tên này vẻ ngoài trông ngờ nghệch, ngoài ham ăn lại còn ham tiền, không ngờ vẫn luôn đè nén chuyện này trong lòng?
Vừa nói, Trình Tinh Hà vừa dùng vai đẩy ta như thói quen:
"Thật ra, đời này của ta, ta đã đối xử thật lòng với tên ngốc nhà ngươi, lúc đó tưởng ngươi là tên có giấc mơ tiên tri đó, ta đã vô cùng tuyệt vọng."
Ta có thể hiểu được, nếu là ta, ta cũng sẽ rất tuyệt vọng.
Nói đến đây, Trình Tinh Hà bật cười:
"Nhưng nhìn kỹ thì lại thấy không giống...gia tộc có giấc mơ tiên tri có thân phận như thế, ngươi ít ra cũng nên thừa hưởng chút tuyệt chiêu gì đó, nhưng với bộ dạng như đau thận đó của ngươi thì...haiza, mỗi ngày ngươi có thấy bủn rủn ở eo và đầu gối không? Ta thấy viên uống địa hoàng lục vị không thấm tháp gì với ngươi đâu, ngươi phải dùng đến maca.”
Maca cái đầu ngươi.
Ta định đá hắn nhưng hắn xoay người né rất nhanh, ta đá trượt chân suýt chút nữa thì ngã nhào.
Hắn cười khúc khích, sợ ta đuổi theo nên đi đến trước mặt ta, bắt hai tay lên sau đầu, bóng lưng giống như Chí Tôn Bảo rời xa Tử Hạ, dáng vẻ cô đơn khó tả.
Giấc mơ tiên tri...
Nếu...
"Ca, ngươi nhìn quán ăn đó đi."
Ách Ba Lan đột nhiên lớn tiếng nói:
"Đây là thất tình hay thất đức vậy?"
Ta bảo hắn nói tiếng người.
Hắn chỉ tay về phía cửa kính của một quán ăn, buồn bã nói:
“Con người bây giờ thật mất nhân tính, đến cả hoa cúc của bò cũng không tha, chết rồi còn đem cho vào dầu chiên!”
Đó là vị trí của một quán bán thức ăn mặn, phía trên có viết các món ăn có đầy đủ các bộ phận của bò.
Hắn chỉ vào một chỗ rồi lắc đầu:
"Ngươi xem, đít bò! Sao có thể cho vào miệng được chứ?"
Nhìn sang Ách Ba Lan, Tô Tầm cảm thấy tam quan của hắn cũng thật ngay thẳng, liền lộ ra vẻ mặt đồng tình.
Ta kéo hai người họ lại gần:
"Ngươi nhìn cho rõ, chữ đó bị lưới chống trộm che mất rồi, thứ họ bán là lòng bò."
Ách Ba Lan như hóa đá, mặt của Tô Tầm cũng cứng đờ.
Trình Tinh Hà thì lại hùng hồn đẩy cửa đi vào:
"Cmn, quán này có lẩu! Chọn ngày không bằng gặp ngày, nếu quán này đã có duyên phận với Ách Ba Lan thì ta cứ ăn ở đây đi!"
Ách Ba Lan cũng thích ăn thịt nên vội vàng đi theo, ta vừa định bước vào thì Bạch Hoắc Hương đột nhiên kéo ta lại:
"Vừa rồi ngươi và Trình Tinh Hà lẩm bẩm chuyện gì vậy?"
Ta không chắc Trình Tinh Hà có muốn để người khác biết chuyện này không nên liền lắc đầu:
"Chỉ là chuyện nhảm giữa đàn ông với nhau thôi mà, có gì sao?"